Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 729 - Chương 729. Khuyên Đi (2)

Chương 729. Khuyên đi (2) Chương 729. Khuyên đi (2)

- Ta biết rồi, Chu huynh ngươi cũng đừng cậy mạnh, nếu không đánh lại, vậy trốn đi.

Sau khi Lý Cửu Nguyệt tức giận, hắn bình tĩnh lại, từ trong phù đại của mình lấy ra mấy đạo phù lục quý giá giao cho Chu Phàm.

Chu Phàm không cự tuyệt trực tiếp thu lấy, nếu hắn không nhận, Lý Cửu Nguyệt khẳng định sẽ càng lo lắng hơn.

- Ta không ở đoàn xe, nếu xảy ra chuyện gì, Lý huynh trực tiếp dùng Tiêu Tức Phù nói cho ta biết, ta sẽ mau chóng nghĩ biện pháp trở về gấp.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại dặn dò.

Lý Cửu Nguyệt gật đầu, nhưng trong lòng hắn lại nghĩ bất kể là như thế nào cũng không thể để chuyện đoàn xe quấy nhiễu Chu Phàm, nếu không tình cảnh của Chu Phàm vốn đã gian nan, còn muốn chiếu cố đoàn xe, vậy càng khó khăn hơn.

Thực sự xuất hiện quái quyệt gì đó, cũng chỉ có thể tự bọn họ xử lý.

- Lý huynh, cứ như ta đã nói với ngươi, đừng cậy mạnh, ta không muốn sau khi xử lý xong Quỷ Táng Quan, lại tìm được thi thể của các ngươi.

Chu Phàm lờ mờ biết suy nghĩ trong lòng Lý Cửu Nguyệt, sắc mặt nghiêm túc nói.

- Ta sẽ làm theo khả năng.

Lý Cửu Nguyệt nói.

Hiện tại đã là lúc mặt trời lặn, hai người không nói thêm gì nữa.

Lý Cửu Nguyệt xoay người bảo người của đoàn xe để lại đủ lương khô và nước cho Chu Phàm, sau đó lệnh cho đoàn xe bắt đầu lên đường rời đi.

Lý Cửu Nguyệt lên ngựa, hắn nhìn Chu Phàm một cái rất sâu, kéo dây cương, tuấn mã xoay người chở hắn rời đi.

- Chu huynh, đừng chết nhé.

Lý Cửu Nguyệt không quay đầu hô lên, hắn sợ hắn quay đầu lại sẽ thay đổi chủ ý, từ đó khiến hắn khó xử.

- Biết rồi, ngươi cũng cẩn thận một chút.

Chu Phàm cười hô một tiếng với Lý Cửu Nguyệt.

Đoàn xe cấp tốc rời đi, Quỷ Táng Quan không hành động.

Chu Phàm dừng cười, Quỷ Táng Quan này quả nhiên là vì hắn mà đến.

Chu Phàm không vội làm gì, hắn ngồi khoanh chân xuống.

Lão Huynh phe phẩy đuôi đi tới, tựa vào bên chân hắn.

Chu Phàm cười cười xoa đầu nó,

- Con chó này, vừa rồi bảo ngươi đi cùng Lý huynh, ngươi lại không chịu, nếu xảy ra chuyện gì, ta không bảo vệ được ngươi đâu.

- Đến lúc đó ta bảo ngươi đi, ngươi cứ đi đi, đừng do dự, ngươi đi tìm Lý huynh, ta sẽ rất nhanh sẽ đuổi kịp các ngươi.

Lão Huynh sủa khẽ một tiếng coi như là đáp ứng, nó biết lần này rất nguy hiểm, cho nên mới có thế nào cũng không muốn rời khỏi.

Chu Phàm bất đắc dĩ, hắn có thể khuyên được Lý Cửu Nguyệt đi đã rất không dễ dàng, về phần Lão Huynh là một con chó, nó cứ muốn ở lại, hắn cũng không có biện pháp nào.

Kỳ thật Lão Huynh luôn có khứu giác rất nhạy bén đối với nguy hiểm, nó ở lại đối với Chu Phàm mà nói cũng có thể giúp đỡ một chút, hơn nữa Lão Huynh rất tỉnh táo, chắc vấn đề không lớn.

Trên đầu hắn có một sợi tóc mọc ra, rất nhanh liền thoát ly đầu trọc, rơi xuống đất hóa thành người nhỏ.

- Chủ nhân, còn có Tiểu Quyển nữa mà.

Tiểu Quyển kéo kéo ống quần Chu Phàm, cười hì hì nói.

- Được, Tiểu Quyển cũng ở đây.

Chu Phàm đối với tiểu quái quyệt cơ hồ chỉ biết nũng nịu này, không ôm bất kỳ hi vọng gì, hắn chỉ nói cho có lệ.

Chu Phàm lại nhìn về phía Quỷ Táng Quan, ba bóng xám vẫn bảo trì tư thế chăm chú nhìn hắn.

- Nhìn cái gì? Có gan thì tới đây đơn đấu.

Thanh âm khiêu khích kiêu ngạo đó của Chu Phàm không nhỏ, vang vọng trong hoang nguyên, ít nhất thì Quỷ Táng Quan ở cách đó không xa khẳng định có thể nghe thấy.

Chỉ là Quỷ Táng Quan lại không có bất kỳ phản ứng gì đối với sự khiêu khích của Chu Phàm.

- Không có gan tới đây, vậy cứ ở lại đi.

Chu Phàm cười nhạo một tiếng, trong lòng hắn lại bảo trì cảnh giác vạn phần, bởi vậy cũng biết Quỷ Táng Quan này có khả năng rất lớn không phải trí quyệt, nếu không cũng sẽ không một chút phản ứng đối với lời nói của hắn cũng không có.

Chu Phàm nhìn mặt trời đỏ rực ở cuối chân trời, trong lòng hắn cân nhắc một chút, có nên phá loại trạng thái giằng co này không.

Bởi vì bọn Lý Cửu Nguyệt vừa rời đi không lâu, hơn nữa đoàn xe không thể đi được quá xa, phải dừng lại chuẩn bị qua đêm.

Hiện tại nếu động thủ, có thể sẽ liên lụy tới bọn Lý Cửu Nguyệt.

Vả lại nếu hắn động thủ vào lúc này, một khi hắn không đánh lại, nhất định phải bỏ chạy, trời cũng sắp tối, chạy loạn chung quanh trong hoang dã, đối với hắn hiện tại mà nói cũng là một chuyện rất nguy hiểm.

Tốt nhất có thể chống đỡ được tới lúc hừng đông.

Trời vừa sáng, cả thời gian ban ngày, có thể khiến hắn làm ra được nhiều chuyện có lợi đối với bản thân mình hơn.

Tiền đề của tất cả những điều này, là Quỷ Táng Quan không phá trạng thái giằng co này.

Chu Phàm suy tư, hay là giống như lúc trước hắn nghĩ, Quỷ Táng Quan hiện tại không động thủ, vậy tới đêm có khả năng rất lớn sẽ không động thủ.

Đương nhiên hắn cũng phải cân nhắc tới tình huống ác liệt, Quỷ Táng Quan sau khi đêm tối tiến đến, sẽ động thủ với hắn.

Bình Luận (0)
Comment