Hắn chỉ nghỉ ngơi một lúc, lại lảo đảo đứng dậy, hắn phải mau chóng rời khỏi nơi này, Bạch Lãnh Tôn có lẽ sẽ không trùng sinh trở về nhanh như vậy, nhưng nàng còn có đàn Ma Cô Yêu, ai biết nàng liệu có phái đàn Ma Cô Yêu đến đuổi giết mình hay không?
Có điều hắn chưa đi, Lão Huynh sớm đã trốn xa lại ngậm bọc hành lý phát hiện nguy hiểm đã giải trừ chạy về, trên đầu chó của nó là Tiểu Quyển.
Điều này khiến Chu Phàm nhíu mày, vừa rồi khi đánh nhau, nếu Tiểu Quyển ở đây, nói không chừng hắn sẽ thoải mái hơn rất nhiều, nhưng tiểu gia hỏa này vào lúc mình không chú ý, đã theo Lão Huynh cùng trốn đi.
Tiểu Quyển cảm nhận được sự bất mãn của chủ nhân, cái đầu nhỏ của nàng chui vào bên trong lông chó.
Chu Phàm không để ý đến Tiểu Quyển, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía Quỷ Táng Quan vẫn chưa rời đi.
Vì sao nó vẫn chưa đi?
Quỷ Táng Quan vẫn lẳng lặng đứng ở chỗ trước đó, nữ nhân bóng xám và hai tiểu hài bóng xám không nhúc nhích nhìn Chu Phàm.
Chu Phàm ho khan mấy tiếng, lại phun ra một ngụm máu đen, máu đen này là khi thân thể quyệt nhân của hắn tự lành bức ra, thương thế của hắn đang chậm rãi chuyển biến tốt.
Có điều hắn vẫn nhíu mày, bởi vì trạng thái hiện tại của hắn rất kém, đừng nói là Quỷ Táng Quan, cho dù là một quái quyệt hơi lợi hại một chút đến, đều có thể thoải mái giết hắn.
Nếu Quỷ Táng Quan này muốn động thủ với hắn, hắn khẳng định là sống không được.
Hắn có chút khó hiểu, nếu Quỷ Táng Quan chính là Táng Quỷ mà Yên Chi nói, hắn đã đánh bại Ma Tổ, nguy cơ sinh tử đã giải trừ rồi mới đúng, Táng Quỷ sẽ rời khỏi, vì sao nó vẫn chưa đi?
Hắn đoán nếu không phải về sau hắn sẽ gặp phải nguy hiểm lớn hơn, vậy chính là Quỷ Táng Quan không phải là Táng Quỷ.
Nhưng bất kể là loại tình huống nào, đối với hắn mà nói đều rất không ổn.
Ngay khi Chu Phàm đang trầm mặc, thú đen sáu chân động rồi, nó kéo xe trượt sắt đen chậm rãi mà đến.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn không kịp nghĩ nhiều, vội vàng dời bước tránh sang bên.
Quỷ Táng Quan ngừng lại bên cạnh hắn.
Ba bóng xám vẫn nhìn chằm chằm Chu Phàm.
Hốc mắt xám mơ hồ không nhìn rõ đó khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
Chu Phàm đặt tay lên chuôi đao, vẻ mặt cảnh giác nhìn Quỷ Táng Quan, cho dù thân thể hắn vô cùng mỏi mệt, không có bất kỳ phần thắng nào, nhưng muốn hắn khoanh tay chịu chết, hắn không làm được.
Ba hắc ảnh tiểu thú chạy tới bên chân thú đen sáu chân mà chơi đùa.
Nữ nhân bóng xám giơ tay lên, trong tay nàng có quang mang màu xám ngưng tụ, một quầng trắng mờ bắn về phía Chu Phàm.
Thân thể Chu Phàm lập tức lui về phía sau, chỉ là hắn đang trọng thương, động tác thân thể vô cùng chậm chạp, không thể tránh được quang mang màu xám.
Quang mang màu xám chui vào trong thân thể hắn rồi triệt để biến mất.
- Ngươi...
Sắc mặt Chu Phàm vô cùng khó coi, có điều rất nhanh hắn nhớ rõ mình có Mặc Chú Phù của hắc long, nếu là nguyền rủa chết chắc, Mặc Chú Phù không thể không có chút phản ứng.
Nữ nhân bóng xám làm xong việc này, nàng buông tay, quay đầu, hai tiểu hài bóng xám đó cũng vậy.
Thú đen sáu chân lại nhấc chân kéo xe trượt sắt đi về phía xa xa.
Nó nhìn thì cồng kềnh chậm chạp, nhưng Quỷ Táng Quan rất nhanh đã biến mất trước mặt Chu Phàm.
Sắc mặt Chu Phàm âm tình bất định, hắn vội vàng ngồi xếp bằng xuống vận tâm pháp nội thị kiểm tra thân thể, nhưng lại không thể điều tra ra gì.
Đạo quang mang màu xám đó như trâu đất xuống biển, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, bất kể hắn kiểm tra thế nào cũng không thể tìm ra.
Đương nhiên cũng có thể là cảnh giới hiện tại của hắn không thể nhìn thấy quá kỹ trong cơ thể.
Hắn thấp thỏm bất an đợi một lúc, phát hiện thân thể không xuất hiện bất kỳ điều gì dị thường, mới đứng lên, nhìn phương hướng Quỷ Táng Quan rời đi mà suy tư.
Bởi vì nguyên nhân của Ma Cô Yêu, hắn cũng không bận tâm được quầng trắng mờ đó là thế nào, mà là dẫn theo Lão Huynh rời khỏi xích đạo, đi đến phía tây hoang nguyên, hắn phải đi vòng để tránh sự tìm kiếm của những Ma Cô Yêu đó.
Cho đến hoàng hôn, thiếu nữ áo trắng lại xuất hiện ở chiến trường trước đó.
Sắc mặt nàng tái nhợt, nàng nhìn chung quanh một chút, nam nhân đó không biết đã trốn tới nơi nào.
Cho dù ruồi độc nàng nuôi dưỡng vẫn còn, cũng không thể tìm kiếm phạm vi quá xa.
Đối với điều này nàng cũng không có gì bất ngờ.
Nàng cũng không có ý tìm kiếm nam nhân đó, mấy quyền hắn bộc phát ra cuối cùng, đến nay vẫn khiến nàng khiếp đảm không thôi.
Cho dù nàng thầm nghĩ, là thủ đoạn cuối cùng của hắn rồi, nhưng đó cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Lần này nàng giải thể trùng sinh còn vội vàng hơn lần trước, trong khoảng thời gian ngắn, nàng không thể lại sử dụng thủ đoạn như vậy.
Nếu chết, vậy sẽ là chết thật.
Sắc mặt nàng ta càng lúc càng lạnh lùng.
Máu tươi trên mặt đất cũng đã khô, biến thành đen xì.