Bạch Lãnh Tôn cũng vì vậy mà bật cười vui sướng, nàng cũng nhìn ra được Chu Phàm này thật sự đã đến cực hạn, vẫn là nàng thắng, trước lúc đến không ngờ lại phải đánh gian nan như vậy, nhưng chỉ cần giành được thắng lợi, vậy không sao cả.
Mặt trời treo cao, mặt trời ngày mùa thu trên hoang nguyên chói mắt mà nắng gắt, giống như đang chúc mừng thắng lợi của nàng.
Nàng cười một lúc, lại thu liễm nụ cười bước về phía Chu Phàm, nàng phải vặn đầu nhân loại này xuống mới xem như triệt để thắng lợi, hắn chưa chết thì mình vẫn chưa tính là thắng.
- Xem ra ngươi thật sự chỉ có vậy thôi.
Chu Phàm thấp giọng nói.
Bước chân của Bạch Lãnh Tôn khựng lại, không biết vì sao, nàng cảm thấy uy hiếp cực lớn, nàng bộc phát ra một chút lực lượng cuối cùng ẩn tàng chưa dùng trong cơ thể, cả người bỗng nhiên gia tốc giống như ảo ảnh lao về phía Chu Phàm.
Hai tay duỗi ra rồi cấp tốc kéo về giữa, mười tàn ảnh móng sắc trắng ởn cắt tới đầu hắn, muốn xé đầu hắn thành vô số mảnh.
Một cánh hoa màu đỏ trong cơ thể Chu Phàm cuối cùng cũng vỡ vụn, khí tức cường đại đang tràn ra thân thể hắn.
Cỗ khí tức này khiến cho móng sắc đã vỗ về phía đầu hắn khựng lại, không thể vỗ tới được nữa.
Chu Phàm ngẩng đầu, hai mắt hắn đầy khát máu nhìn về phía Bạch Lãnh Tôn.
Mắt Bạch Lãnh Tôn lộ vẻ kinh hãi, nàng muốn lui, nhưng thân thể sớm đã bị khí tức cường đại khóa lại, không thể lui về phía sau.
- Ma Cô Yêu chết tiệt này, bố mày nhịn mày lâu lắm rồi đấy.
Quyền phải của Chu Phàm đánh lên đầu Bạch Lãnh Tôn.
Ầm một tiếng, đầu Bạch Lãnh Tôn giống như dưa hấu nổ tung về phía sau, vô số sợi thịt xen lẫn với máu tươi rơi xuống đất.
Giống như một hồi mưa máu.
Chỉ là Chu Phàm chưa dừng tay, quyền đầu của hắn lại đánh lên trên cổ thân thể không đầu.
Ầm một tiếng, cổ cũng bị quyền đầu đánh nát.
Quyền đầu không ngừng hạ xuống.
Lực lượng cường đại kết hợp với Thất Thương Hoa, triệt để đánh cho thân thể của Bạch Lãnh Tôn thành vô số cặn huyết nhục.
Cặn huyết nhục phân tái trên đất hoang sớm đã không còn cỏ dại, nhuộm đỏ mặt đất, nhìn rất khủng bố ghê tởm.
Lực lượng của Thất Thương Hoa Trong cơ thể đã dùng hết, hắn lảo đảo ngồi trên mặt đất đỏ rực, hiện tại hắn thực sự đã kiệt sức rồi.
Bắt đầu từ chém ra một đao mạnh nhất, thân thể hắn chịu lực lượng cường đại của Bạch Lãnh Tôn phản kích thương tổn, Thất Thương Hoa bắt đầu tích tụ lực lượng.
Nhưng khi đó hắn dẫu sao cũng đang mặc Tử Kim Giáp Trụ, thương tổn có thể hấp thu không tính là quá nhiều.
Có điều hắn không mặc Tử Kim Giáp Trụ, một kích đó, hắn sẽ chết.
Cũng là để tránh Bạch Lãnh Tôn còn thủ đoạn cường đại chưa dùng, hắn một mực không dám sử dụng Thất Thương Hoa, mà là uống vào Hóa Quyệt Thủy, lựa chọn tay không để đánh nhau với Bạch Lãnh Tôn, chính là để tới gần hơn một chút, nhằm hấp thu nhiều thương tổn hơn, có nắm chắc lớn hơn.
Bởi vì Thất Thương Hoa đã là át chủ bài cuối cùng của hắn, nếu một khi dùng Thất Thương Hoa, mà Bạch Lãnh Tôn chưa chết, vậy người chết sẽ là hắn.
Hắn ngồi dưới đất, trên mặt lộ ra nụ cười, hắn bật cười.
Hắn đang cười, chúc mừng mình giành được thắng lợi, lại đang cười mình có thể tìm được đường sống trong chỗ chết.
Chỉ là cười này kết hợp với cảnh tượng đẫm máu, tạo cho người ta một loại cảm giác quỷ dị.
Có điều rất nhanh nụ cười của hắn đột nhiên dừng lại, bởi vì máu tươi và sợi thịt của Bạch Lãnh Tôn đã bị quyền đầu của hắn đánh cho thành bã lại có hạt nấm đỏ tươi chui, hạt nấm đỏ tươi bay lên không trung.
Giống như lần trước Ma Tổ giải thể trùng sinh vậy.
Chu Phàm mắng chửi hạt nấm, tâm tình của hắn rất chán chường, hắn biết những hạt nấm này là ngay cả Hoàng Diệp lão đạo cũng không làm gì được, hắn cũng không làm gì được.
Hạt nấm xoay một vòng trong không trung, dường như đang cười nhạo Chu Phàm, sau đó rất nhanh lại bay lên trời cao.
Đó là phương hướng của Hủ Cốt Chiểu Trạch.
Chu Phàm ngừng mắng, hắn sầm mặt, một sự thật hiển nhiên bày ra trước mặt hắn, Bạch Lãnh Tôn vẫn chưa chết, nàng rất nhanh sẽ lại trùng sinh trở về.
Có lần hiểu biết này, lần sau Bạch Lãnh Tôn lại đến, vậy chắc sẽ làm chuẩn bị đầy đủ hơn, nếu hắn không tiến bộ, vậy người chết sẽ là hắn.
- Ta không tin, ngươi mỗi lần đều có thể giải thể trùng sinh, ta cũng không tin ngươi vĩnh viễn không chết, đến một lần ta giết ngươi một lần.
Chu Phàm từ trong phù đại lấy ra đan dược chữa thương, ăn một viên, lại bắt đầu bôi dược phấn băng bó vết thương.
Hiệu dụng của Hóa Quyệt Thủy vẫn chưa biến mất, thương thế trên người hắn đang cấp tốc khép lại, nhưng sau khi dược lực của Hóa Quyệt Thủy hao hết, thân thể hắn sẽ tạm thời mất đi năng lực tự lành, phải một tháng mới có thể chậm rãi khôi phục.
Nếu không có Hóa Quyệt Thủy, dựa vào năng lực tự lành mới khai phá bước đầu của hắn, chính là không thể cứng rắn đối kháng với Ma Cô Yêu đó lâu như vậy.