Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 75 - Chương 75. Không Muốn Cược Mạng

Chương 75. Không muốn cược mạng Chương 75. Không muốn cược mạng

Lỗ Khôi cười ha ha nói:

- A Phàm, bọn họ sẽ chỉ cầu còn không được, mỗi ngày đều tuần tra cũng không phải chuyện tốt, ngươi đã đến rồi, tiếp nhận công tác của bọn họ, bọn họ chỉ cần ở doanh địa đợi lệnh, có đôi khi còn có thể về nhà một chuyến.

- Trong đội, bình thường chỉ có hai phó đội trưởng, bọn họ không thể tùy tiện rời khỏi cương vị, nếu có việc muốn rời khỏi, vậy chỉ có tìm ta hỗ trợ, hiện tại có thêm ngươi, vậy công tác của chúng ta cũng thoải mái hơn không ít.

Chu Phàm gật đầu, hắn buông tay, thi thể vốn chia làm hai nửa đã được hắn buộc lại, chỉ là khuôn mặt của Trịnh Chân Mộc đã biến thành vô cùng tàn phá, nhìn rất khiếp người.

Chu Phàm vừa mở chiếu vừa nói:

- Lỗ đại ca, nhưng ngươi cũng biết, ta chỉ mới tới đội tuần tra hai ngày, hiện tại để ta làm phó đội trưởng tiếp nhận công tác trên tay bọn họ, ta lại cái gì cũng không hiểu, chỉ sợ không làm được.

- Về việc này á?

Lỗ Khôi vuốt cằm, hắn nhìn xung quanh một chút,

- Ngươi nói cũng có lý, vậy ta trở về thương lượng với hai người bọn họ một chút, để ngươi trước tiên theo hai người bọn họ học tập một đoạn thời gian, chờ ngươi quen thuộc rồi, lại an bài công tác riêng cho ngươi.

- Như vậy là tốt nhất.

Chu Phàm ôm lấy thi thể, bỏ vào trong chiếu rồi quấn lại, xem như đã hoàn thành công tác thu liễm thi thể.

- Sau đây thì sao?

Chu Phàm chỉ vào chiếu đã quấn lại, hỏi.

Lỗ Khôi nhìn thi thể quấn chiếu, trên mặt lộ ra vẻ buồn bã:

- Sau đó ngươi khiêng thi thể của Trịnh Chân Mộc về nhà của hắn, nếu chỉ là thu liễm thi thể đơn giản, vậy cũng sẽ không cho ngươi một trăm đồng tiền.

Mặt trời chiều ngã về tây, giống như máu rải xuống ruộng lúa.

Lỗ Khôi nhìn tịch dương đã hạ ở chân trời, nói:

- Hiện tại vừa hay là thời gian tan trực, A Phàm, nếu ngươi nguyện ý, hiện tại có thể đưa thi thể về Trịnh gia, ta đi cùng ngươi, nếu không muốn, như vậy cũng không miễn cưỡng, nhưng ngươi chỉ có thể lấy được năm mươi đồng tiền, năm mươi đồng tiền còn lại thì cho đội viên nguyện ý đi đưa.

Chu Phàm nhìn chiếu được cuộn lại trên mặt đất, thi thể bị tách làm hai đã được buộc lại, cho dù lúc trước chảy rất nhiều máu, nhưng vẫn có máu chảy ra.

- Ta đưa.

Chu Phàm chậm rãi nói, không có lý do gì lại từ bỏ thù lao năm mươi đồng tiền.

Chu Phàm ngồi xuống khiêng thi thể quấn chiếu lên vai.

Lỗ Khôi xoay người đi trước.

Đi ở sau cùng là lão cẩu.

Ven đường đội viên tan trực thấy Chu Phàm khiêng thi thể, trong mắt bọn họ mang theo vẻ kinh ngạc, bọn họ không ngờ người khiêng xác lại là Chu Phàm.

Trong đội tuần tra có không ít người đã từng làm người khiêng xác, nhưng người mới làm người khiêng xác thì bọn họ vẫn là lần đầu tiên được thấy.

Dẫu sao cái loại chuyện khiêng xác này, không phải bất kỳ ai cũng có thể làm được, nhất là thi thể máu chảy đầm đìa như vậy.

Bởi vì lúc trước từng sử dụng Trắc Quyệt Phù, Chu Phàm không cần kiểm tra lại, chỉ cần đi qua Vệ Cổ ở doanh địa tuần tra là coi như đã hoàn thành kiểm tra tan trực.

- A Phàm, trong nhà thiếu tiền lắm à? Có cần ta cho ngươi mượn một chút không?

Lỗ Khôi đi ở phía trước cũng không quay đầu lại, hỏi.

- Lỗ đại ca, không cần, ta chỉ là muốn tiết kiệm chút tiền cho gia đình.

Chu Phàm khiêng thi thể, đi rất vững.

Lỗ Khôi gật đầu, không hỏi nữa.

Hai người vào thôn, gặp thôn dân, thôn dân nhìn thấy trên vai Chu Phàm khiêng thi thể, bọn họ không chút do dự nhao nhao tránh ra xa, trên mặt mang theo vẻ kinh sợ, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, đội tuần tra lại có người chết rồi.

Nếu không có Lỗ Khôi dẫn đường, Chu Phàm khẳng định không thể tìm được Trịnh gia.

Đến trước nhà Trịnh gia, người nhà của Trịnh Chân Mộc sớm đã có được thông tri của đội tuần tra, bọn họ bi thương nhìn cái chiếu trên vai Chu Phàm.

Chu Phàm trầm mặc cẩn thận đặt chiếu xuống cạnh cửa nhà, chiếu mở ra, để lộ thi thể xấu xí trắng bệch.

Vợ con, lão nương của Trịnh Chân Mộc vây quanh chiếu mà kêu khóc.

Lỗ Khôi vừa an ủi vừa giao tiền tuất cho Trịnh gia.

Trịnh Chân Mộc không phải loại đoản mệnh, là vì tiền mới tự nguyện gia nhập đội tuần tra, sau khi chết khoản tiền tuất này sẽ là một khoản cuối cùng hắn có thể cung cấp cho gia đình.

Chu Phàm chỉ đứng ở cạnh lẳng lặng nhìn, áo chỗ đầu vai hắn sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ.

Người nhà của Trịnh Chân Mộc cũng không biết là Chu Phàm chém Trịnh Chân Mộc thành hai nửa, nếu không hiện tại chắc đã là một loại tình cảnh khác.

Qua một hồi lâu, Lỗ Khôi và Chu Phàm mới rời khỏi nhà Trịnh Chân Mộc.

- Mỗi lần làm việc này, trong lòng ta đều cảm thấy khó chịu.

Lỗ Khôi lắc đầu thở dài,

- Chúng ta gia nhập đội tuần tra đều là đang liều mạng, đã là liều mạng, vậy một ngày nào đó, khi vận khí không đủ, chúng ta sẽ mất đi mạng của mình.

- Có lẽ một ngày nào đó, chúng ta cũng sẽ giống như Trịnh Chân Mộc, có người mang thi thể của chúng ta về nhà mình.

Bình Luận (0)
Comment