Chương 1483: An bài học tập ở thư viện
Chương 1483: An bài học tập ở thư việnChương 1483: An bài học tập ở thư viện
Chương 1483: An bài học tập ở thư viện
- Chu đại ca.
Lý Trùng Nương nhìn thấy Chu Phàm thì mắt đẹp sáng lên, bước tới.
Hùng Phi Tú và Dạ Lai Thiên Hương cũng di theo.
Hùng Phi Tú hơi nhướng mày di dời tâm mắt không nhìn Chu Phàm, ngược lại là Dạ Lai Thiên Hương gật đầu với Chu Phàm.
- Ta muốn nói một chút chuyện trọng yếu với Chu đại ca.
Lý Trùng Nương xoay người nói với hai người Hùng Phi Tú.
- Vậy ta và Hùng tiểu thư đi trước.
Dạ Lai Thiên Hương nói.
Dạ Lai Thiên Hương rời khỏi cùng Hùng Phi Tú đang có chút oán giận.
Chu Phàm cũng bảo học sinh thư viện đó không cần đi cùng hắn, học sinh đó rời đi.
Chu Phàm nhìn hai người Dạ Lai Thiên Hương vẫn chưa đi xa, phát hiện Dạ Lai Thiên Hương cũng đang quay đầu nhìn bên này, ánh mắt đó dường như có chút u oán, dường như đang ghen tị.
Ánh mắt u oán, Dạ Lai Thiên Hương không phải thật sự thích ta như Trùng Nương nói chứ, ta như vậy liệu có quá tự kỷ không, có lẽ là ta hiểu nhầm ý? Chu Phàm cảm thấy đây là chuyện không thể.
- Chu đại ca, bên thư viện đưa ra giá thế nào?
Lý Trùng Nương hỏi.
Chu Phàm vội vàng thu hồi những tâm tư loạn thất bát tao đó, kể lại Trọng Điền gọi hắn tới.
- Thêm một phần tài nguyên lớp chữ Giáp?
Trên mặt Lý Trùng Nương lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Chu đại ca lập tức đáp ứng hắn thì ta có thể lý giải, nhưng cái giá này có phải quá cao không?
Chu Phàm cũng mặt lộ dị sắc nói:
- Trong lòng ta cũng cảm thấy kỳ quái, kỳ thật cho dù hắn chỉ đưa ra giá hai trăm vạn, chắc ta cũng không thể cự tuyệt, đương nhiên hai trăm vạn thì ta có khả năng sẽ không lập tức đáp ứng, mà là phải đợi cái nhìn của hai bên Đại Phật Tự và thế gia.
Chu Phàm nói đến đây, tạm dừng một chút nói:
- Thư viện đưa ra giá như vậy chẳng lẽ là chí tất phải có đối với ta sao?
Chu Phàm hiện tại nhớ lại, cách nói đó của Trọng Điền hiển nhiên là hi vọng hắn có thể lập tức quyết định gia nhập thư viện, bằng không sẽ không ra giá cao như vậy.
Chỉ là vì sao thư viện lại chí tất phải có đối với ta? Chu Phàm có chút khó hiểu.
Lý Trùng Nương suy tư một chút nói:
- Có phải đã phát sinh một số chuyện mà chúng ta đều không biết không, cho nên thư viện mới nóng lòng mời chào ngươi như vậy?
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Cái này thì không rõ.
Hai người thảo luận vài câu, vẫn không có một kết luận rõ ràng.
Chu Phàm cảm thấy sau này chỉ có thể chậm rãi nghĩ cách điều tra, đối mặt với lợi ích đưa tới lại không nhìn thấy bất kỳ nguy hiểm gì, hắn không thể không cần phải không?
Hơn nữa thư viện cũng không phải loại thế lực âm thâm âm mưu hại người, danh tiếng luôn rất tốt.
Đương nhiên lòng phòng người là không thể không có, cho dù là thư viện Chu Phàm cũng phải giữ lại lòng cảnh giác nên có.
Dẫu sao thánh nhân thư viện làm việc không quá đáng tin.
Tiếp theo hai người lại đi dạo một chút ở nội viện thư viện, trong không ít phòng học đều có học sinh đang học, những học sinh này không được tự do như lớp chữ Giáp bọn Chu Phàm, phải hoàn thành rất nhiều học nghiệp mới có thể thuận lợi tốt nghiệp.
Kỳ thật để lớp chữ Giáp tự do học tập là vì cảnh giới tu vi của mười người lớp chữ Giáp đã cao hơn học sinh lớp bình thường, thậm chí là còn cao hơn đại bộ phận giáo tập...
Không thể để bọn họ giống như tiểu hài tử, học tập từng bước như vậy.
Sau khi đi dạo một lúc ở thư viện, đã tới giữa trưa, Chu Phàm và Lý Trùng Nương không rời khỏi thư viện, mà là tìm tới hai người Hùng Phi Tú, Dạ Lai Thiên Hương, bốn người sau khi dùng xong cơm ở căn tin thư viện, nghỉ ngơi một lúc, lại tiếp tục đi tìm hiểu thư viện.
Toàn bộ buổi chiều, bọn họ đều đang nghiên cứu chương trình học của thư viện.
Thư viện vừa dạy thi thư lễ nhạc dịch theo truyền thống, cũng có hai loại chương trình học đặc thù nhằm vào quái quyệt, võ đạo.
Như khoa quái quyệt, chủ yếu là nhận biết đối với các loại quái quyệt, phân cấp cùng với giảng giải quái quyệt thường thấy và ứng đối với quái quyệt.
Chương trình học võ đạo thì phức tạp hơn, không chỉ giới hạn ở công pháp, võ kỹ, còn bao gồm cả các loại tri thức võ giả sẽ dùng đến như chế phù, ủ rượu, luyện khí, luyện đan, ngự thú, khư độc.
Chương trình học của thư viện rất nhiều, nhưng không phải tất cả đều bắt buộc, yêu cầu bắt buộc của thư viện đối với học sinh tiến vào thư viện là thi thư lễ nhạc dịch, mà cái khác thì có thể dựa vào hứng thú cá nhân để chọn môn học.
Sau khi Chu Phàm tìm hiểu được những điểm này khóe miệng giật giật, ở trong mắt hắn quy củ của thư viện có chút kỳ quái, những truyền thừa văn hóa này chẳng lẽ quan trọng hơn cảnh giới tu vi sao?
Phải biết rằng thế giới này rất nguy hiểm, không ai biết mình lúc nào sẽ bị quái quyệt đột nhiên nhảy ra giết chết, tất nhiên thứ có thể giúp cho chiến đấu như cảnh giới tu vi là quan trọng hơn.