Chương 1485: Nhắc nhở của Tiểu Quyển
Chương 1485: Nhắc nhở của Tiểu QuyểnChương 1485: Nhắc nhở của Tiểu Quyển
Chương 1485: Nhắc nhở của Tiểu Quyển
Chu Phàm suy nghĩ một chút lại nói:
- Trùng Nương... Thôi, nói chung Cửu Nguyệt huynh rất nhanh có thể đến Cao Tượng Thành rồi, đến lúc đó ta lại nói với hắn.
- Không biết Chu đại ca muốn nói gì với Cửu Nguyệt?
Lý Trùng Nương nghịch ngợm hỏi:
- Chẳng lẽ Chu đại ca muốn cáo trạng ta à?
Chu Phàm cười nói:
- Vậy cũng không phải, ta là muốn Cửu Nguyệt đừng tìm kiếm vật tăng thọ cho ta nữa, không cần thiết.
Nói không cần thiết, là vì vật có thể tăng thọ quá hiếm thấy, cũng quá quý giá, cho dù là Chu Phàm cũng biết, hắn khẳng định không mua nổi.
Nếu muốn tăng thọ hắn chỉ có hai biện pháp, một là mượn cần câu vàng kim, hai là tiến vào Đạo cảnh.
Cần câu vàng kim có xác suất câu một phần mười, hơn nữa câu lên chưa chắc đã là vật tăng thọ, Chu Phàm trước kia đã từng thử một lần, sau đó thì không thử nữa, bởi vì quá đắt.
Mà thế giới này lại nguy hiểm như vậy, tốt nhất cứ đề cao cảnh giới để tăng thọ, như vậy có thể làm cường đại thực lực, thứ hai cũng có thể gia tăng thọ mệnh.
Nếu không số tuổi thọ sắp hết, Chu Phàm sẽ không cân nhắc tới dùng cần câu vàng kim để tăng thọ.
Phải biết rằng Chu Phàm đáng đang mười lăm tuổi, trải qua lần trước dùng cần câu vàng kim tăng thọ lại bị Vụ khấu trừ mất một số tuổi thọ, số tuổi thọ của hắn vẫn còn hai mươi.
Thời gian năm năm, khẳng định đủ cho hắn bước vào Đạo cảnh.
Lý Trùng Nương nghiêm mặt nói:
- Chu đại ca, bất kể ngươi có nói như thế nào, vật tăng thọ là chúng ta vẫn phải tìm, sau khi tìm được cho dù không mua nổi, chúng ta cũng có thể nghĩ biện pháp tìm cách, không phải không tin Chu đại ca không thể tiến vào Đạo cảnh, mà là bất kỳ việc gì bất kỳ việc gì cũng phải có dự bị trước, để tránh khi bất ngờ phát sinh lại thúc thủ vô sách.
Chu Phàm bất đắc dĩ, hắn không khuyên nữa, nhưng thầm nghĩ trong lòng gặp Lý Cửu Nguyệt sẽ khuyên bảo một phen, cho dù hắn cũng biết muốn thuyết phục được Lý Cửu Nguyệt sợ rằng không phải chuyện dễ dàng.
Đối với tâm ý của Cửu Nguyệt và Lý Trùng Nương, Chu Phàm vẫn ghi nhận, hắn hoàn toàn không ngờ Lý Cửu Nguyệt lại lặng lẽ thay hắn tìm kiếm vật tăng thọ. Thứ hiếm lạ như vật tăng thọ, Vụ từng nói, cho dù là tu sĩ cường đại cũng vô cùng trân quý, dẫu sao có thêm một năm thọ mệnh, nói không chừng có thể phá cảnh đề thăng.
Định trước là rất khó tìm được, cũng không biết phải tốn bao nhiêu tài lực để tìm.
Khi hai người nói chuyện, rất nhanh đã tới gân khách sạn mà Chu Phàm ở.
Lý Trùng Nương nói với Chu Phàm, chuyện tìm nơi ở, chắc là hai ngày có thể xem xét xong, Chu Phàm gật đầu tỏ ý biết rồi.
Chu Phàm xuống xe trở lại khách sạn, rửa mặt, hắn mới bảo tiểu nhị đưa cơm chiều tới, đóng cửa lại cùng Tiểu Quyển cả ngày không ra ăn uống.
Cơm chiều của Tiểu Quyển đều là một cái chân vịt, có đôi khi chủ nhân khai ân, vậy chính là hai, nếu chủ nhân mặt rồng vui vẻ, vậy khó nói.
Rất nhanh Tiểu Quyển đã ăn xong chân vịt, nàng ôm xương chân vịt lưu luyến không rời nhai mấy cái, mới buông tay, ra vẻ đáng thương nhìn Chu Phàm:
- Chủ nhân, ngày mai có thể tăng thêm một cái chân vịt cho Tiểu Quyển không?
- Không thể, gần đây ngươi không làm gì cả, phối ngạch của ngươi đã sớm dùng hết rồi.
Chu Phàm không chút do dự nói, đối với Tiểu Quyển hết ăn lại nằm, vẫn có thể trèo mũi giãm mắt này, hắn không dám đáp ứng.
Bằng không ngày mai sẽ nói hai cái chân vịt ăn không đủ no, yêu cầu thêm cái thứ ba, loại chuyện này Tiểu Quyển khẳng định có thể làm ra được.
Tiểu Quyển vẻ mặt đau khổ đi sang bên, nàng nhìn Chu Phàm một cái không cam lòng hỏi:
- Chủ nhân, ta nhắn cho ngươi một nhắc nhở, tối mai có thể cho ta thêm một cái một chân vịt không?
- Nhắc nhở gì?
Chu Phàm nhanh chóng dùng đũa và cơm tùy ý hỏi, hắn cảm thấy Tiểu Quyển khẳng định không nói ra được gì hay, nhưng vẫn muốn nghe một chút.
- Chủ nhân, vì sao ngươi thường xuyên ở cùng một chỗ với vị Lý cô nương đó?
Tiểu Quyển không trả lời, ngược lại hỏi.
Chu Phàm không trả lời, vươn đũa kẹp lấy cái đầu nhỏ của Tiểu Quyển.
Tiểu Quyển lập tức hóa thành sợi tóc tránh được công kích của đũa.
Nàng có thể tránh được cũng bởi vì Chu Phàm không nghiêm túc.
Chu Phàm thu đũa lại, hừ một tiếng nói:
- Nói hưu nói vượn, từ hôm nay trở đi phạt ngươi bảy ngày không được ăn chân vịt.
Tiểu Quyển ở trong cơ thể Chu Phàm, nếu không ngủ cũng không thể nghe thấy thanh âm bên ngoài, chỉ có thể nghe thấy tiếng Chu Phàm nói chuyện, nhưng Tiểu Quyển có thể dựa vào thanh âm Chu Phàm nói chuyện để đoán bên ngoài phát sinh chuyện gì, cho nên nàng mới biết Chu Phàm đang nói chuyện với ai.
Tiểu Quyển vừa nghe muốn phạt chân vịt của nàng, thiếu chút nữa thì nhảy cao ba thước, vội la lên:
- Ta chỉ nói một câu thôi, vì sao phải khấu trừ chân vịt của ta?
Chu Phàm ăn xong đồ ăn trong bát, hắn buông đũa lau miệng nói:
- Được rồi, ta cũng muốn nghe xem ngươi tiếp theo muốn nói gì, nói xong nếu không đúng, ta lại phạt.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ