Chương 1490: Cho ngươi một chưởng
Chương 1490: Cho ngươi một chưởngChương 1490: Cho ngươi một chưởng
Chương 1490: Cho ngươi một chưởng
Quyền đầu của tiểu cô nương có lợi hại tới mấy, cũng chỉ là nện lên trên biển, khiến sóng biển bắn lên, nhưng khó có thể ảnh hưởng tới Chu Phàm.
Đao thế của Chu Phàm lại biến đổi, một đao chém dọc về phía tiểu cô nương.
Khô Mộc Thết
Lực lượng héo rũ bao phủ tiểu cô nương.
Chỉ là sắc mặt tiểu cô nương vẫn bình tĩnh, nàng là người dẫn dắt loại bồi luyện có thể nhìn thấy Chu Phàm có năng lực gì, cho dù là đại khái, nhưng nàng không phải không hề có phòng bị.
Tay trái một mực chưa dùng của nàng đẩy ngang ra.
Cũng là một cỗ Võ Thế hung ác quét ra.
Hai cỗ Võ Thế đan vào nhau, nhất thời không ai làm gì được ai.
Chu Phàm nhướng mày đánh xuống đao thứ hai.
Ngụy Hải Huyết Bộc Thế.
Ngụy Hải Thế cường đại so với Khô Mộc Thế thì còn quỷ dị cường đại hơn.
Sắc mặt tiểu cô nương nghiêm lại, quyền phải thu về của nàng lại đánh ra.
Võ Thế ở quyên phải kéo dài không dứt, âm nhu, lại đúng lúc chặn được Huyết Bộc Thế.
Tiểu cô nương hiển nhiên cũng có hai loại Võ Thế không kém gì Chu Phàm.
Nhưng lúc này trong miệng Chu Phàm lại thốt ra một âm tiết.
Long Thần Ngữ!
Thời gian dừng lại.
Thân thể của tiểu cô nương cũng không tránh được mà đình trệ một chút, sắc mặt nàng khẽ biến, bởi vì nàng có thể nhìn thấy Chu Phàm có Long Thần Huyết, cũng biết Long Thân Ngữ, nhưng Long Thần Ngữ cũng chia làm rất nhiều loại năng lực khác nhau, nàng không ngờ Long Thần Ngữ của Chu Phàm là năng lực hệ thời gian.
Trong nháy mắt tiểu cô nương đình trệ, chưởng trái của Chu Phàm nhanh chóng thò ra, lợi dụng Huyết Bộc Thế chống đỡ Võ Thế của tiểu cô nương, giống như người cá lướt qua phòng ngự Võ Thế của tiểu cô nương, một chưởng vỗ vào mặt nàng.
Bốp!
Cả người tiểu cô nương giống như quả bóng cao su bay ra nện xuống giáp bản.
Má phải của nàng hiện lên năm vết ngón tay rõ ràng, nàng ngay lập tức từ trên giáp bản nhảy lên, tức đến mặt đỏ bừng, nhưng vết ngón tay lại vẫn có thể thấy được rõ ràng, - Xú tiểu tử, ta phải chém chết ngươi.
Chu Phàm ung dung thu hồi tay trái, cười mỉa một tiếng nói:
- Có lẽ lão thái bà ngươi tuổi tác rất lớn, nhưng đừng cậy già lên mặt, ngươi đến đây.
Tiểu cô nương không nói gì, nhưng hai mắt nàng giống như sắp phun ra lửa, tay phải nàng duỗi ra, chính là vô số sương mù tập hợp bên cạnh nàng, tay phải nàng thò vào trong sương mù, lấy ra một thanh...
Chu Phàm hơi sửng sốt, bởi vì hắn thật sự không biết nên hình dung thứ trong tay tiểu cô nương thế nào.
Đây là đao, nhưng đao này không khỏi quá quái dị rồi.
Bởi vì đao tiểu cô nương cầm giống như một cánh cửa, đao này dài bốn thước, rộng ba thước, so với Đức Tự Đao của Chu Phàm thì còn khoa trương hơn.
Tiểu cô nương xách đao này, nếu dựng thẳng ở bên cạnh nàng, hoàn toàn có thể che lấp thân thể nhỏ nhắn của nàng, hình thành tỉ lệ ngược rõ ràng.
Mặc kệ Chu Phàm nghĩ gì, tiểu cô nương đã giơ đao lên, hai chân nàng giậm một cái, nhảy lên cao.
Một phát nhảy này chính là mười trượng, nàng ở trên bầu trời chỉ có thể nhìn thấy một điểm nhỏ mơ hồ.
Bởi vì thực lực của nàng bị hạn chế ở Võ Thế Đoạn, nếu không phải có năng lực đặc thù, nàng cũng không thể biết bay, nàng có thể nhảy cao như vậy đã vượt xa tưởng tượng của Chu Phàm, nàng đã bắt đầu như lưu tỉnh rơi xuống.
-Ta trảm thiên, ta phách địa, ta đồ thần.
Theo hạ xuống, thanh âm lạnh lùng của tiểu cô nương truyền đến.
Khí áp cường đại từ trên xuống dưới phả vào mặt.
Mắt Chu Phàm chậm rãi co rút lại, hắn không sử dụng thuấn di để dịch chuyển, bởi vì hắn có thể cảm thấy mình đã bị khí cường đại đó tỏa định, bất kể hắn chạy tới đâu, đều không thể đỡ được một đao bá đạo tuyệt luân này.
Trong nháy mắt này Chu Phàm không chút do dự lấy Đức Tự Đao xuống.
Tinh Sương Đao và Đức Tự Đao không chút do dự bổ tới đao giống như một cánh cửa hạ xuống từ trên trời.
Chân khí song đao bộc phát va chạm với đao đó từ dưới lên trên.
Cuồng phong mãnh liệt va chạm dẫn tới thổi cho quần áo Chu Phàm và Thực Phù bay phần phật.
Ngay cả sông xám yên lặng không sóng ở ngoài thuyên cũng nhộn nhạo ra từng gợn sóng.
Thực Phù vội vàng vận chuyển hai chân ổn định hạ bàn. Cuồng phong mãnh liệt còn chưa tản đi, song đao của Chu Phàm đã va chạm với cự đao siêu lớn nhanh tới tuyệt luân đó.
Chu Phàm rót vào trên song đao không chỉ là chân khí dị chủng cùng với chân khí trong cơ thể, còn có hai loại Võ Thế cường đại nhất của hắn, Tinh Sương Đao ở tay phải là Khô Mộc Thế, Đức Tự Đao ở tay trái là Ngụy Hải Huyết Bộc Thế.
Chỉ là trong nháy mắt va chạm, bất kể là lực lượng gì cũng bị nghiên nát trước mặt cự đao vô cùng bá đạo này.
Răng rắc.
Tinh Sương Đao và Đức Tự Đao đột nhiên gấy lìa.
Cự đao ầm ầm hạ xuống.
Mắt thấy sắp chém Chu Phàm thành hai nửa.
Khí thế trên người Chu Phàm thế lại biến đổi, Ngụy Hải Vô Lượng.