Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 829 - Chương 1515: Vào Ở

Chương 1515: Vào ở Chương 1515: Vào ởChương 1515: Vào ở

Chuong 1515: Vao 0

Chu Phàm không quá hiểu giá thị trường, nhưng đối với hắn hiện tại mà nói, một căn nhà so với tiền đầu tư vào tu luyện đúng là không đáng, hắn không chút do dự đưa tiền mua nhà cho nam tử trung niên, để mặc nam tử trung niên và nha bảo đi làm thủ tục giao nhận nhà.

Có điều bởi vì nam tử trung niên quen thuộc với nha bảo, nha bảo trước khi đi sảng khoái giao chìa khóa cho Chu Phàm, nói Chu Phàm tùy thời có thể vào ở.

Chu Phàm trở về khách sạn lấy một số đồ dùng sinh hoạt, mang về nơi ở mới này.

Lý Trùng Nương bảo hai nữ bộc trong nhà tới dọn dẹp cho Chu Phàm, cũng nói muốn bọn họ lưu lại hâu hạ Chu đại ca ăn ngủ.

Chu Phàm dở khóc dở cười uyển chuyển cự tuyệt đề nghị này, hắn thích ở một mình hơn, dẫu sao hắn có quá nhiều bí mật, cũng không thể để hai nữ bộc ở bên cạnh nhìn.

- Sinh hoạt bình thường của Chu đại ca không có người hầu hạ thì sao được, nếu Chu đại ca không thích nữ bộc, hiện tại chỗ ta ở không có nam bộc, hay là ta bảo lão Lưu tìm hai nam bộc mặt mày thanh tú tay chân linh hoạt cho Chu đại ca.

Lý Trùng Nương quan tâm nói.

Chu Phàm:

Nếu Lý Cửu Nguyệt nói như vậy, Chu Phàm khẳng định biết hắn là đang trêu mình, nhưng Trùng Nương nói như vậy, Chu Phàm cho rằng Trùng Nương chỉ là quan tâm hắn, hắn dở khóc dở cười giải thích mình chỉ không quen có người ở bên cạnh hầu hạ.

Lúc này Lý Trùng Nương mới coi như không có gì.

Bận rộn cả nửa ngày, Chu Phàm buổi tối còn có tiệc chiêu đãi, Lý Trùng Nương dẫn theo Trân Bác Bì ve nhà.

Chu Phàm đến tửu lâu đã hẹn, người đến không chỉ có Viên Lập Vĩ, còn có mấy nhân viên Nghi Loan Ti thân thiết với thư viện nhất hệ.

Chu Phàm nói chuyện uống rượu với những người này, cũng không có đại sự gì phát sinh.

Tiệc kết thúc, Chu Phàm buổi tối trở lại nhà mới, cho dù uống rất nhiều rượu, nhưng đối với một võ giả mà nói, rượu bình thường căn bản sẽ không say.

Chu Phàm càng như vậy, hắn tinh thân sáng láng quan sát căn nhà của mình.

Chu Phàm không vội đi tu luyện, mà là tĩnh tọa suy nghĩ một lúc, hắn mới vỗ cái trọc, trên đỉnh đầu có từng sợi tóc đen xì chui ra, hình thành Tiểu Quyển.

Tiểu Quyển đáng thương hề hề nhìn Chu Phàm oán giận nói:

- Chủ nhân, ngươi đi uống rượu tìm vui, ngay cả chân vịt cũng không mang về cho ta. - Lần sau bù cho ngươi.

Chu Phàm xụ mặt nói:

- Hiện tại làm chuyện đứng đắn đã.

- Muốn làm chuyện gì?

Tiểu Quyển nghe nói lần sau có thể được bù, nàng lập tức chăm chỉ hỏi,

- Làm việc cho chủ nhân, Tiểu Quyển muôn lần chết không chối từ.

- Bảo Tiểu Tiểu Quyển lục soát các ngóc ngách của gian nhà, có bất kỳ chỗ khả nghi nào lập tức cho ta biết.

Sắc mặt Chu Phàm nghiêm túc nói.

Căn nhà này dẫu sao cũng từng có người ở, hắn không thể không kiểm tra cẩn thận một lần.

Hắn không quên, ở Thiên Lương Thành, hắn từng gặp phải một án kiện, có một gia đình chuyển tới căn nhà mới, kết quả gặp phải quái quyệt cấp Huyết Oán Phong Lê Thụ, cả nhà chết thảm.

Hắn không muốn mình gặp phải loại chuyện mạc danh kỳ diệu này.

- Vâng.

Tóc dài của Tiểu Quyển lập tức phân ra mấy sợi, mấy sợi đó hóa thành mấy Tiểu Tiểu Quyển, mấy Tiểu Tiểu Quyển không ngừng phân tách, trong chớp mắt trên mặt đất đã có thêm mấy trăm Tiểu Tiểu Quyển.

Các Tiểu Tiểu Quyển thảo luận vấn đề chân vịt ăn ngon hơn hay là chân gà ăn ngon hơn.

Tiểu Quyển ho khẽ một tiếng:

- Các hài nhi, đều câm miệng cho ta, tất nhiên là chân vịt ngon hơn.

Các Tiểu Tiểu Quyển quả nhiên đều ngậm miệng lại.

Tiểu Quyển vẫn muốn giải thích với các Tiểu Tiểu Quyển vì sao chân vịt ngon hơn chân gà, nhưng Chu Phàm hừ một tiếng, nàng chỉ có thể vung tay nói:

- Tìm cho ta, phát hiện bất kỳ thứ gì kỳ quái đều phải nói cho ta biết.

Các Tiểu Tiểu Quyển lập tức giải tán lập tức giải tán, có con tìm kiếm góc tường, có con chạy tới tiểu viện, có con trèo lên mái nhà nhìn xung quanh.

- Tiểu Tiểu Quyển có thể phân biệt thứ gì là khả nghi kỳ quái à?

Chu Phàm nhíu mày hỏi.

Hắn phát hiện mình đã bỏ qua một vấn đề, chỉ số thông minh của Tiểu Tiểu Quyển không cao.

Tiểu Quyển lòng đầy tự tin nói:

- Chủ nhân, ngươi cứ yên tâm đi, các hài nhi của ta không thông minh bằng ta, nhưng trải qua sự huấn luyện của ta, đối với những thứ như phù khí cụ quái quyệt đều rất mẫn cảm, bọn họ có thể nhận ra.

Chu Phàm kinh ngạc nói:

- Vì sao ngươi đột nhiên nghĩ đến huấn luyện bọn họ đi phân biệt những thứ này?

Con ngươi của Tiểu Quyển đảo quanh, nàng cười gượng một tiếng nói:

- Ta là nghĩ vạn nhất thất lạc với chủ nhân, ta sẽ phải tự mình nghĩ cách sinh hoạt, đến lúc đó ta có thể bảo các Tiểu Tiểu Quyển đi tìm một số phù khí cụ hoặc ngân phiếu gì đó, như vậy mới có thể duy trì sinh hoạt ăn chân vịt mỗi ngày.
Bình Luận (0)
Comment