Chương 1516: Vào ở (2)
Chương 1516: Vào ở (2)Chương 1516: Vào ở (2)
Chương 1516: Vào ở (2)
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, hắn cố nén xung động muốn ôm mặt, tiểu hỗn đản này nghĩ cũng rất xa, nhìn thì thông minh, nhưng vì sao nàng không nghĩ tới, nàng là không thể rời khỏi thân thể ta quá lâu, cách mỗi một đoạn thời gian đều phải trở lại trong cơ thể ta...
Có điều Tiểu Quyển huấn luyện Tiểu Tiểu Quyển, vậy tất nhiên là một chuyện tốt.
Chu Phàm di loanh quanh trong phòng, cho dù Tiểu Quyển nói Tiểu Tiểu Quyển không có vấn đề, nhưng hắn vẫn kiên trì bản thân cũng phải nghiêm túc kiểm tra một lân mới dám yên tâm.
Bỗng nhiên có hơn mười Tiểu Tiểu Quyển chít chít thì thâm quay lại, vây quanh Tiểu Quyển.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Chu Phàm hỏi.
Nhiều Tiểu Tiểu Quyển như vậy cùng nói chuyện, đã thành tạp âm, cũng chỉ có Tiểu Quyển có thể nghe hiểu, Tiểu Quyển hưng phấn nói:
- Chủ nhân, có phát hiện.
- Mau đi trước dẫn đường.
Tiểu Quyển hô lên với hơn mười Tiểu Tiểu Quyển đó.
Các Tiểu Tiểu Quyển chạy đi.
Chu Phàm và Tiểu Quyển đi theo phía sau bọn họ, tiến vào căn phòng bên trái.
Căn nhà này có một sảnh, trái phải đều có một căn phòng.
Phòng ngủ của Chu Phàm ở bên phải, mà phòng bên trái thì bỏ trống, vốn có một số tạp vật, nhưng đều bị Chu Phàm hôm nay làm chủ ném đi rồi.
Cho nên phòng này trống, không có gì.
Chu Phàm vừa tiến vào, nhìn qua một lần, không có bất kỳ phát hiện gì, cho nên Tiểu Tiểu Quyển dẫn hắn vào căn phòng này, vẫn khiến hắn cảm thấy có chút kinh ngạc.
Hắn nhạy bén phát hiện ở giữa phòng đang có ba Tiểu Tiểu Quyển cúi người, mũi dí xuống đất ngửi tới ngửi lui.
Hơn mười Tiểu Tiểu Quyển đó đứng ở bên cạnh ba Tiểu Tiểu Quyển, chỉ vào lòng đất kêu chít chít.
Chu Phàm hỏi:
- Bọn họ đang nói gì thế?
Tiểu Quyển cao hứng nói:
- Bọn họ nói dưới lòng đất ẩn tàng thứ gì đó, bọn họ ngửi được mùi lạ khác với bùn đất, nói không chừng là loại bảo vật như vàng bạc châu báu, xem ra sự huấn luyện của ta có hiệu quả rồi, chủ nhân, nếu thực sự là vàng bạc châu báu, ngươi cho Tiểu Quyển một trăm. . . Không, một ngàn cái chân vịt.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra dị sắc, vẫy vẫy tay nói:
- Bảo bọn họ tiếp tục tìm kiếm, nơi này giao cho ta.
Tiểu Quyển ừ một tiếng gật đầu, bảo các Tiểu Tiểu Quyển tránh ra.
Tiểu Tiểu Quyển chạy đi tìm kiếm chỗ khác.
Chu Phàm nhìn mặt đất ở giữa, hắn dán mấy đạo phù lên người, tử kim quang mang hiện lên, bao phủ lấy hắn.
Tiểu Quyển giật nảy mình, nàng nhìn động tác của chủ nhân, lúc này mới có phản ứng, đây có thể là sẽ có nguy hiểm, nàng chạy khỏi chủ nhân, sau khi tới sát tường ở cửa phòng mới thò đầu ra nói:
- Chủ nhân, ngươi cố lên.
Chu Phàm không để ý đến Tiểu Quyển, hắn rút đao gỉ, từng bước rụt re đi tới.
Cho dù hắn hiện tại đã là Võ Thế Đoạn, ở trong Võ cảnh là ít có địch thủ, nhưng thế giới này thường thường không thiếu chuyện quỷ dị, đừng nói võ giả Luyện Khí Tam Đoạn, cho dù là cao thủ Đạo cảnh, cũng tùy thời có thể sẽ vẫn lạc.
Nghĩ đến đây Chu Phàm bỗng nhiên dừng bước, hắn cất đao gỉ vào vỏ, lui lại mấy bước mới nhìn Tiểu Quyển nói:
- Hay là để Tiểu Tiểu Quyển thử trước.
chuyện nguy hiểm như vậy ta không ngờ lại muốn tự mình làm, gân đây có chút khinh thị đối với nguy hiểm rồi...
Chu Phàm thâm nghĩ.
Tiểu Quyển lắc đầu mặt lộ vẻ bi thống nói:
- Sao có thể như vậy được? Ta là mẹ của chúng, ta tuyệt đối sẽ không để chúng mạo hiểm như vậy.
- Năm cái chân vịt.
Chu Phàm bình tĩnh nói.
- Như vậy sao được, ít nhất phải hai mươi cái.
Tiểu Quyển v lắc đầu nói:
- Nói không chừng không bù được tóc tổn thất.
Chu Phàm nói:
- Năm cái chân vịt, một cái cũng không thêm, nếu ngươi không muốn để Tiểu Tiểu Quyển mạo hiểm, vậy ta làm chủ nhân cũng có thể thông cảm cho ngươi, vậy tự ngươi làm đi.
Tiểu Quyển không chút do dự quay đầu hô:
- Các hài nhi, mau tới đây làm việc đi.
Tiểu Tiểu Quyển đương nhiên không thể cự tuyệt mệnh lệnh của Tiểu Quyển, lập tức hai mươi Tiểu Tiểu Quyển chạy tới, bọn họ đầu tiên là hợp lực lật gạch trên mặt đất lên, sau đó thì tóc vươn ra, cuốn thành hình cái xẻng, bắt đâu đào từng xẻng.
- Bảo bọn họ điểm nhẹ một chút, chậm một chút, nói không chừng thật sự có bảo tàng, không khéo bị bọn họ hủy mất.
Chu Phàm lại nói.
Tiểu Quyển vừa nghe vậy lại vội vàng khẩn trương quát mắng, đây chính là chuyện liên quan đến chân vịt của nàng.
Động tác của Tiểu Tiểu Quyển nhẹ nhành hơn không ít.
Theo từng xẻng bùn đất bị đào lên, không có bất kỳ hiện tượng dị thường gì phát sinh.
Chu Phàm và Tiểu Quyển chỉ yên lặng nhìn thân ảnh cần cù lao động của các Tiểu Tiểu Quyển dưới ánh đèn chiếu xuống.
- Chủ nhân, hay là ta tăng thêm Tiểu Tiểu Quyển, cứ đào như vậy cũng không biết phải tới lúc nào?
Một lát sau, Tiểu Quyển có chút bực mình nói.
Tuy Tiểu Tiểu Quyển chăm chỉ, nhưng thân thể của bọn họ không khỏi quá nhỏ, Chu Phàm lại yêu cầu bọn họ động tác nhẹ nhàng, như vậy động tác của bọn họ lại không thể tránh khỏi càng chậm hơn.