Chương 1534: Chiết hiện (2)
Chương 1534: Chiết hiện (2)Chương 1534: Chiết hiện (2)
Chuong 1534: Chiet hien (2)
Cho nên đưa ra công pháp Võ Thức Đoạn đối với nàng mà nói cơ hồ là không có tổn thất, nhưng mười vạn con sâu xám lớn, tổn thất này rất lớn.
Vốn cho rằng Chu Phàm cần gấp công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp, không thể lựa chọn mười vạn con sâu xám lớn, cho nên nàng không nghĩ tới chuyện này.
- Ngươi chắc không phải là không có mười vạn con sâu xám lớn chứ?
Chu Phàm thấy Chu Tiểu Miêu chậm chạp không trả lời, trong ánh mắt mang theo một tia khinh bỉ.
- Đừng có giở cái phép khích tướng này.
Chu Tiểu Miêu tức giận nói:
- Chuyện ta đã đáp ứng định sẽ làm được, không phải là mười vạn con sâu xám lớn sao? Lập tức cho ngươi.
Lời nói ra như bát nước hắt rồi, Chu Tiểu Miêu không thể làm ra loại chuyện béo nhờ nuốt lời đó.
Một dòng sương mù bay về phía nàng, xoay tròn thành quả cầu lưu ly của Chu Phàm, quả câu lưu ly chỉ có hơn một trăm con sâu xám lớn.
Chu Tiểu Miêu hừ khẽ một tiếng, nàng có chút đau lòng bắt ra một dòng sương mù, sau đó ấn dòng sương mù đó vào trong quả cầu lưu ly.
Quả cầu lưu ly bắt đầu không ngừng bành trướng phóng to.
Lúc trước Chu Phàm vẫn chưa từng thấy quả câu lưu ly của mình lớn như vậy, trong dòng sương mù trong quả cầu lưu ly không ngừng có sâu xám lớn rơi xuống.
Sâu xám lớn nhiều không đếm xuể, khiến người ta thấy mà da đầu ngứa ran, lấp đầy trong quả cầu lưu ly.
Mắt Thực Phù cũng trợn trừng, thế này phải giết bao nhiêu quái quyệt mới có thể có được nhiều sâu xám lớn như vậy?
Kiếm được sâu xám lớn dễ như vậy sao?
- Giao dịch đã hoàn thành.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu tối sầm nói.
Cho dù mỗi lần tỉnh lại, thuyền đều sẽ bởi vì mặt sông chỗ người lên thuyền khác nhau mà giúp nàng đổi số lượng sâu xám lớn tương ứng với mặt sông nơi này.
Cho dù ở mặt sông này, cho dù nàng nhiêu năm qua nhờ đánh người lên thuyền mà tích tụ được không ít, đối với nàng mà nói mười vạn con sâu xám lớn, cũng không phải một con số nhỏ. Đây chính là tiền mồ hôi nước mắt của nàng.
Tư lúc nàng lên thuyền tới nay chưa từng chịu thiệt như vậy, vừa nghĩ đến đây, trong lòng nàng ngâm ngẩm đau.
Nghĩ đến đây, nàng hận nghiến răng nghiến lợi, tên hậu bối chó này còn đáng giận hơn lão thất phu thuyên.
Thực Phù nhìn Chu Tiểu Miêu vẫn đang hậm hực, nàng nhẹ giọng hỏi:
- Chu Phàm, nhưng công pháp Võ Thức Đoạn của ngươi thì sao?
- Nếu không thể nói, vậy không cần nói cho ta biết.
Thực Phù lại nhanh chóng bồi thêm một câu.
Mười vạn sâu xám lớn này vốn là dùng để đổi công pháp Võ Thức Đoạn, hiện tại lại đổi thành sâu xám lớn, công pháp Võ Thức Đoạn phải giải quyết như thế nào?
Chu Tiểu Miêu cũng rất hiếu kỳ, hậu bối chó này thà lấy sâu xám lớn, cũng không cần công pháp của nàng, khẳng định lưu lại hậu thủ, chẳng lẽ là. ..
Chu Phàm nhếch miệng cười nói:
- Cái này thì có gì mà không thể nói? Đương nhiên là câu lên một quyển rồi.
Câu lên một quyển?
Điều Chu Phàm nói chính là những gì Chu Tiểu Miêu vừa hay nghĩ đến, nàng cười khẩy nói:
- Thì ra ngươi là một đổ cẩu (con chó thích cá cước), chắc không phải là bị ngu rồi chứ? Cho dù cần câu có xác suất nhất định sẽ câu lên thứ mình muốn, nhưng chung quy vẫn chỉ là liều vận khí, ngươi không nghĩ tới vạn nhất không câu được, mười vạn sâu xám lớn này đến lúc đó không chỉ cho cá ăn, ngươi lại ngay cả cơ hội có được công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp cũng không còn sao.
Chu Phàm dùng tay chỉ chỉ vào mặt mình nói:
- Ngươi nhìn ta có giống thằng ngu không? Ta làm như vậy đương nhiên là nắm chắc mới làm.
Chu Tiểu Miêu cười nhạo nói:
- Đổ cẩu vừa tiến vào sòng bạc có ai mà không phải tự tin tràn đây? Cho rằng mình là chúa tể của thế giới.
Chu Phàm cười nói:
- Có lẽ là ngươi không biết ta có một xưng hào, tiểu nha đầu, nói với nàng xưng hào của cha ngươi đi.
Thực Phù cảm thấy có chút xấu hổ, mặt nàng nóng lên nói:
- Chu Phàm, vì sao ngươi không tự nói. - Tự nói thì sao có hiệu quả tốt bằng ngươi nói, nếu tự ta nói, vậy chính là tự biên tự diễn.
Chu Phàm giải thích.
- Xưng hào gì?
Chu Tiểu Miêu nhìn Thực Phù hỏi.
- Điếu... Điếu Vương Chi Vương.
Thực Phù cố nén xấu hổ nói, nói xong mặt nàng đỏ bừng, nàng lườm một cái Chu Phàm.
- Điếu Vương Chi Vương...
Chu Tiểu Miêu ngây ra một chút lại cười lạnh nói:
- Xưng hào loạn thất bát tao gì thế? Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể câu lên được thứ gì, ta đã thấy rất nhiêu người lên thuyền câu cược vận khí rồi, không nói không kiếm được gì, nhưng phần lớn là chịu lỗ.
- Rất nhanh ngươi sẽ hiểu.
Chu Phàm tràn đầy tự tin nói:
- Hiện tại phiên để thuyền đi tới hai trăm mét.
Chu Tiểu Miêu có chút kinh ngạc nói:
- Sao ngươi biết khiến thuyền đi tới hai trăm mét thì có công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp? Một người dẫn dắt trước đã nói với ngươi à?
Những cái này không phải chỉ có người dẫn dắt mới biết sao?