Chương 1538: Sinh ý mới
Chương 1538: Sinh ý mớiChương 1538: Sinh ý mới
Chương 1538: Sinh ý mới
Chu Phàm thấy Chu Tiểu Miêu không nói gì, hắn lại nói:
- Chúng ta nói nhanh một chút đi, bằng không đợi ta đi rồi, giao dịch này sẽ ngâm nước nóng, sinh ý vừa rồi nói chính là ta muốn bán một phần Thức Thần Quyết cho ngươi.
Dùng thứ câu lên để giao dịch với người dẫn dắt, lúc trước Chu Phàm cũng từng làm với người dẫn dắt khác rồi, nhưng nhãn quang của người dẫn dắt rất bới móc, thứ bình thường bọn họ đều chướng mắt.
Mà Thức Thần Quyết chắc có thể bán được một cái giá tốt, loại công pháp hiếm có như vậy, ở bên ngoài Chu Phàm không dám để người ta biết.
- Ngươi muốn bán một phần Thức Thần Quyết cho ta?
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra dị sắc nói:
- Ta quả thật cảm thấy hứng thú, ngươi nói giá đi.
- Mười lăm vạn con sâu xám lớn.
Chu Phàm ra giá.
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:
- Ngươi muốn sâu xám lớn tới điên rồi à? Ta tối đa chỉ cho ngươi năm vạn con sâu xám lớn.
Chu Phàm nói với vẻ khinh thường:
- Năm vạn con sâu xám lớn mà chuyện có được công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp nhất, ngươi mới điên đó, ba môn công pháp Võ Thức Đoạn của ngươi đều không bằng Thức Thần Quyết, cũng muốn bán với giá mười vạn con sâu xám lớn, vì sao ta không dám bán mười lăm vạn con sâu xám lớn?
- Giá ta đưa ra xem như ưu đãi rồi, nếu đổi thành người khác, nói không chừng sẽ tăng giá gấp bội.
Chu Tiểu Miêu cãi:
- Ta dám bán mười vạn con sâu xám lớn, đó là bởi vì ngươi thèm khát công pháp Võ Thức Đoạn của ta, mà ta cam Thức Thần Quyết phần lớn là để sưu tâm, ta không muốn dùng nhiều tiên như vậy để mua nó.
- Hơn nữa, Thức Thần Quyết ngươi câu lên vốn cũng chỉ tốn hơn sáu vạn sâu xám lớn, còn có ba mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính đó, ta cho ngươi năm vạn con sâu xám lớn, ngươi đã kiếm lời rồi.
Chu Phàm cười một tiếng nói:
- Lời này của ngươi thật sự thú vị, ngươi không cần quan tâm ta trả giá nào mới có được Thức Thần Quyết, đó là chuyện của ta, không thể ta đi ở trên đường, Thức Thần Quyết đập vào mặt ta, ta phải tặng không cho ngươi chứ?
- Tiểu bối ngươi, ngươi còn dám cò kè mặc cả với ta à?
Chu Tiểu Miêu cả giận nói.
Chu Phàm cảm thấy lời này của Chu Tiểu Miêu rất mạc danh kỳ diệu, hắn hừ một tiếng nói:
- Ta gọi ngươi tiên bối, nhưng ngươi muốn cậy già lên mặt, vậy thì thôi, tiền bối ngươi không thể chiếu cố tiểu bối, không thể sảng khoái một chút à.
- Vì sao ta phải chiếu cố tiểu bối ngươi?
Chu Tiểu Miêu giống như mèo con xù lông, sắc mặt triệt để đỏ lên.
Chu Phàm vốn chỉ thuận miệng nói vậy, hắn không ngờ Chu Tiểu Miêu lại có phản ứng lớn đến thế, hắn hơi nhíu mày nói:
- Đã không chiếu cố, vậy đừng cậy già lên mặt, chúng ta đang bàn chuyện làm ăn.
- Được, bàn chuyện làm ăn.
Chu Tiểu Miêu khôi phục bình tĩnh, nàng mở miệng nói:
- Ngươi nói cũng có chút đạo lý, nhưng mười lăm vạn con sâu xám lớn, ta tuyệt đối sẽ không cần, tối đa cho ngươi thêm một vạn con sâu xám lớn.
Chu Phàm cười nói:
- Vậy ta cũng giảm cho ngươi một vạn con sâu xám lớn, mười bốn vạn con sâu xám lớn, ngươi đừng nói ngươi mua thì vô dụng, lúc trước không phải ngươi đã nói rồi à? Loại điển tịch đỉnh cấp thế này mua về có thể nghiên cứu một chút, xem có thể có lĩnh ngộ được gì từ trong đó hay không, cho dù không lĩnh ngộ được, vậy cũng có thể bán cho người lên thuyền cần.
- Công pháp này lại không yêu cầu vật phụ trợ đặc thù, bán một lần có thể có một phần sâu xám lớn, hoàn toàn là sinh ý một vốn bốn lời.
Mặt Chu Tiểu Miêu lộ vẻ giận dữ, nàng có chút hối hận, sớm biết vậy lúc trước đừng nói nhiều như thế, hiện tại tiểu tử này đã nói ra được toàn bộ lợi ích của Thức Thần Quyết.
- Mười vạn con sâu xám lớn, thêm một con ta cũng sẽ không cho ngươi.
Chu Tiểu Miêu bình phục tâm tình một chút, nói.
- Mười ba vạn con sâu xám lớn, ngươi không cần thì thôi.
Chu Phàm nghiến răng nghiến lợi nói.
Chu Tiểu Miêu không lên tiếng.
Chu Phàm nhìn đồng hồ cát đặt trên bàn, thời gian đã không còn nhiều.
Chu Phàm đương nhiên biết vào lúc như thế này ai mở miệng trước thì người đó thế yếu hơn.
Nhưng hắn hoài nghi nếu hắn không mở miệng, tính tình của Chu Tiểu Miêu này cổ quái cố chấp như vậy, thật sự sẽ không mở miệng nữa, hắn ho khan một tiếng nói:
- Kỳ thật cũng chỉ là thêm ba vạn con sâu xám lớn, đối với ngươi mà nói cũng không tính là nhiều, ngươi tiêu hao với ta như vậy, nếu ta ra ngoài, lân sau ngươi muốn, ta lại phải đọc ra cho ngươi, vậy rất phiền.
- Hơn nữa ngươi thân là tiền bối, cò kè mặc cả với một hậu bối như ta, mất giá lắm.
- Đủ rồi.
Chu Tiểu Miêu quát, nàng hầm hầm nhìn Chu Phàm:
- Nó... Sao lại có loại người như ngươi?
- Nó... Sao sẽ có loại người như ta?
Chu Phàm bị cho nói vẻ mặt mơ hồ.
Thực Phù cũng khó hiểu.