Chuong 1537: Guong va sach (2)
Chuong 1537: Guong va sach (2)Chuong 1537: Guong va sach (2)
Chuong 1537: Guong va sach (2)
- Có điều nếu Chu tiên bối muốn, vậy ta có thể bán mảnh vỡ này cho Chu tiền bối.
Chu Phàm lại nói.
Chỉ cần giá thích hợp, Chu Phàm nguyện ý bán đi, bởi vì hắn biết cho dù mình may mắn có thể gom đủ mảnh vỡ của Đại Nhân Quả Kính, muốn luyện chế ra lại cũng không dễ dàng.
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:
- Ngươi đã cầm một khối khác, trừ khi thuyền nguyện ý hỗ trợ mang vào, nếu không ngươi không thể mang mảnh đó vào nơi này, như vậy ta có ba mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính của ngươi cũng có tác dụng gì?
- Ngươi hỏi xem thuyền có nguyện ý hỗ trợ mang vào không?
Chu Phàm suy nghĩ một chút nói.
Chu Tiểu Miêu nhướng mày, nàng quả nhiên mở miệng hỏi, lần này rất nhanh có được sự đáp lại của thuyền.
- Thuyền đáp ứng.
Chu Tiểu Miêu có chút kinh ngạc nói:
- Đã như vậy, bốn mảnh vỡ Đại Nhân Quả Kính của ngươi giá thế nào?
Chu Tiểu Miêu cũng biết muốn gom đủ là rất khó, nhưng tiểu tử Chu Phàm này đã có thể câu lên được bốn mảnh trong sông, nói không chừng mảnh vỡ của Đại Nhân Quả Kính đều có thể thông qua câu cá đạt được, cho dù không gom đủ, cũng có giá trị sưu tâm.
- Ba mảnh này to hơn mảnh trước một chút, nhưng đã muốn bán, đương nhiên là đóng gói bán ra, ta muốn ba mươi vạn con sâu xám lớn.
Chu Phàm nói giá.
Thực Phù bị cái giá này khiến cho giật mình, nàng nhớ rõ lúc trước Chu Phàm ra giá với Triệu Nhã Trúc là bốn vạn con sâu xám lớn một mảnh vỡ, hiện tại bốn mảnh đòi tới ba mươi vạn con sâu xám lớn...
Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:
- Ngươi tưởng ta là ngu ngốc à? Bỏ ra ba mươi vạn con sâu xám lớn mua bốn mảnh rác, nếu không gom đủ...
- Nhưng nếu gom đủ, ngươi có thể đạt được một kiện chí bảo.
Chu Phàm ngắt lời:
- Đây vốn là một vụ mua bán đánh cược, ngươi có chịu không.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lạnh lùng nói: - Cho dù trong sông có mảnh vỡ, ai biết mảnh vỡ khác liệu có bị người lên thuyên khác hoặc người dẫn dắt khác có được hay không, mua bán mạo hiểm như vậy là lớn hơn ngươi nghĩ, ta tối đa chỉ trả năm vạn con sâu xám lớn.
- Năm vạn con sâu xám lớn, ta thà giữ lại tự cược một ván.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói.
- Vậy tùy ngươi, nói chung ta tối đa trả năm vạn con sâu xám lớn, ngươi không bán thì thôi.
Chu Tiểu Miêu kiên định nói.
Chu Phàm thấy Chu Tiểu Miêu không có ý cò kè mặc cả, biết đây là giá cao nhất Chu Tiểu Miêu có thể đưa ra rồi, hắn cười nói:
- Đã vậy thì thôi, có điều ta còn có một thứ khác ngươi có thể có thể hứng thú muốn bán cho ngươi?
Chu Tiểu Miêu liếc Chu Phàm một cái, nàng không biết Chu Phàm nói gì, trừ Đại Nhân Quả Kính này ra, rất khó có thứ gì có thể dẫn tới sự hứng thú của nàng.
- Ngươi đoán cái hộp tím ta câu lên là gì?
Chu Phàm thần bí hỏi.
- Nhìn ngươi bộ dạng cao hứng của ngươi, chắc là một môn công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp.
Chu Tiểu Miêu cười khẩy nói:
- Ngươi muốn bán chắc không phải là môn công pháp Võ Thức Đoạn này chứ?
- Ngươi nên thu nhỏ phạm vi một chút, thứ ta câu lên chính là công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp nhất mà ngươi đã nghe qua.
Chu Phàm cười nói:
- Chính là Thức Thần Quyết ngươi từng đề cập...
- Thức Thần Quyết?
Mắt Chu Tiểu Miêu đột nhiên co rút lại, tầm mắt của nàng hướng về phía điển tịch bìa cam ở trong tay Thực Phù.
- Tiểu nha đầu giơ sách lên để Chu tiên bối nhìn rõ bìa.
Trên mặt Chu Phàm tràn đầy nụ cười.
Thực Phù nghe lời giơ điển tịch lên, trên bìa điển tịch nhiên viết ba chữ Thức Thần Quyết.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ ngạc nhiên, không phải nàng không tin cần câu có thể câu được Thức Thần Quyết, mà là nàng vừa nói với Chu Phàm về Thức Thần Quyết xong không lâu, Chu Phàm để thuyền đi tới, sau đó bắt đầu câu cá, rồi lại câu lên Thức Thần Quyết.
Cả sự kiện không khỏi quá trùng hợp. Cho dù nàng chỉ biết ở mặt sông này tồn tại công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp, nhưng cũng không biết nơi này sẽ có Thức Thần Quyết trong truyền thuyết.
Tâm tư Chu Tiểu Miêu chuyển động, ánh mắt sắc bén nhìn Chu Phàm hỏi:
- Ngươi đã sớm biết mặt sông này có Thức Thần Quyết, cho nên ngươi mới lựa chọn đổi sâu xám lớn cược một ván, phải không?
Chu Phàm cười tươi rói thừa nhận:
- Đúng như ngươi nói, ta đích xác đã sớm ở mặt sông này có Thức Thần Quyết, bằng không ngươi cho rằng vì sao ta lại mạo hiểm như vậy?
- Nhưng sao ngươi biết được?
Chu Tiểu Miêu có chút khó hiểu, nhưng Chu Phàm chưa trả lời, nàng rất nhanh lại tỉnh ngộ, nói:
- Là thuyền nói với ngươi.
Nếu không Chu Phàm không thể biết được.
Chu Phàm gật đầu nói:
- Tất nhiên là thuyền nói cho ta biết.
Chu Tiểu Miêu nhíu mày, nàng không ngờ thuyền lại đặc biệt nói việc này với Chu Phàm, trước kia, thuyền ngay cả liên hệ với người lên thuyền cũng rất ít thấy.