Chuong 1541: Vi sao lai giup han
Chuong 1541: Vi sao lai giup hanChuong 1541: Vi sao lai giup han
Chuong 1541: Vi sao lai giup han
Thực Phù vẫn muốn khuyên bảo Chu Phàm một chút, đây chính là mười hai vạn con sâu xám lớn, sao có thể nói từ bỏ là từ bỏ.
Chỉ là Chu Phàm lắc đầu nói:
- Tiểu nha đầu, chỉ là mười hai vạn con sâu xám lớn mà thôi, nhưng nếu thiếu thứ đó, ngươi muốn tu luyện Ngụy Hải sẽ rất phiền.
Theo thuyền đi tới, Ngụy Hải Loa căn bản không thể câu lên nữa, với tốc độ tu luyện của Thực Phù cho thấy, đến lúc đó muốn tới Ngụy Hải tìm Ngụy Hải Loa, vậy chắc chắn là người Si nói mộng.
Thực Phù mím môi, không khuyên nữa.
Rất nhanh đã đến giờ, Chu Phàm và Thực Phù đều biến mất khỏi thuyền.
Một lúc sau, Chu Tiểu Miêu mới buông Thức Thần Quyết đã xem qua một lần, trong mắt nàng lộ ra một tia kinh thán, sáng tạo loại công pháp đỉnh cấp này, độ khó là rất lớn, nếu là nàng, cũng nhất định sẽ hao phí một lượng lớn thời gian.
Nhưng một khi đã xem qua, có thể xuyên thủng một tầng giấy mỏng manh đó, có cảm giác như.
Thức Thần Quyết cấu tứ xảo diệu, khiến Chu Tiểu Miêu cũng không thể không than thầm, người sáng tạo đó đúng là điên rồi mới có thể nghĩ tới loại biện pháp này.
Nhưng người sáng tạo điên rồi, Thức Thần Quyết cũng không lưu lại bất kỳ khuyết điểm gì, không biết là được người về sau có được môn công pháp này bổ toàn, hay là vốn không có khuyết điểm.
Chu Tiểu Miêu nhớ lại chuyện phát sinh tối nay, cho đến khi nghĩ đến mấy câu nói trước khi đi của Chu Phàm, nàng nhướng mày, nhìn về phía giáp bản dưới chân, trâm giọng nói:
- Vì sao lão thất phu ngươi lại giúp hắn?
- Nhiều người lên thuyền như vậy đều không giúp, lại cố tình giúp hắn, chẳng lẽ ngươi lựa chọn hắn, cho rằng hắn có khả năng đi tới bờ đối diện mà ngươi nói sao?
- Ta nghĩ trước kia ngươi khẳng định cũng giúp hắn không ít lần, bằng không hắn sẽ không có cơ sở vững chắc tới đáng sợ như vậy, nhưng cho dù là thế, hắn thật sự có thể làm được sao?
- Nếu ngươi có thể trả lời ta, có lẽ ta cũng có thể bỏ ra chút khí lực giúp hắn, không phải bởi vì bản thân hắn...
Chu Tiểu Miêu tạm dừng một chút nói:
- Mà là để giúp ta có được tự do.
Nhưng nàng kiên nhẫn đợi một lúc, thuyền không đáp lại. - Lão thất phu ngươi luôn như vậy.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra nộ ý cực lớn:
- Vì sao muốn nhốt ta trên chiếc thuyền này? Bờ đối diện là ở đâu? Hay là căn bản không tồn tại?
- Hỏi ngươi vĩnh viễn sẽ không có bất kỳ đáp lại gì.
- Đã vậy, đừng hòng ta hỗ trợ gì hắn, ta muốn dựa theo ta biện pháp của mình để thoát khỏi sự khống chế của ngươi. ...
Trong nháy mắt Chu Phàm tỉnh lại, chính là lần lượt thực hóa bốn cái hộp, hắn lấy ra ba mảnh kính, lại hấp thu quang mang màu tím, tri thức của Thức Thần Quyết đã chìm nổi trong Nhân Hồn Hải của hắn.
Sau khi làm xong những cái này, hắn mới từ cạnh giường lấy ra phù đại của mình, lấy ra Trữ Vật Chi Thư, mở miệng nói:
- Mở Trữ Vật Chi Thư.
- Sách nhỏ rất cao hứng phục vụ cho người yêu sách, xin nghe đề: Hai đôi cha con đi mua mũ, vì sao chỉ mua ba cái?
Trong Trữ Vật Chi Thư truyền ra thanh âm sung sướng.
Tiểu Quyển sớm đã từ trong đầu Chu Phàm thò ra:
- Chủ nhân, để ta trả lời.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, nhưng hắn vẫn gật đầu.
- Hai đôi cha con rõ ràng có bốn người, vì sao chỉ mua ba cái mũ? Chẳng lẽ là không đủ tiên? Hay là có một người đã không có đầu?
- Quyển sách này ra đề mục bình thường đều không đơn giản, tuyệt đối không thể là không đủ tiền, nhưng sẽ là một người đã không còn đầu sao? Người không đầu đương nhiên không cần đội mũ, ta từng nghe lén một người ở khách sạn nói người không đầu cũng có thể đi đường...
Tiểu Quyển thấp giọng lẩm bẩm một lúc, nàng đột nhiên ngẩng đầu nói:
- Đáp án là trong hai đôi cha con một người đã không có đầu.
- Đáp án sai.
Thanh âm nữ tử của Trữ Vật Chi Thư phủ định đáp án này,
- Người yêu sách còn một cơ hội sửa đáp án, xin quý trọng, nếu không phải chờ ngày mai lại tới.
Chu Phàm vội vàng nói:
- Bởi vì hai đôi cha con chỉ có ba người, bọn họ là nhi tử, phụ thân, gia gia. - Chúc mừng người yêu sách, đáp án chính xác, Trữ Vật Chi Thư đã mở ra.
Thanh âm của Trữ Vật Chi Thư vui vẻ nói.
Tiểu Quyển vẻ mặt uể oải nói:
- Thì ra là ông cháu ba đời, đáp án xảo diệu thật, nhưng vì sao ta không nghĩ ra?
Bởi vì ngươi ngu... Chu Phàm oán thầm một câu, hắn mở Trữ Vật Chi Thư, lật tới trang muốn xem, chạm đến đồ án mảnh kính vỡ, một trận quang mang màu trắng hiện lên.
Mảnh kính vỡ đã đến trong tay hắn.
Chu Phàm thử ghép bốn mảnh kính vỡ lại, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, bốn mảnh kính vỡ không liên quan tới nhau, điều này khiến Chu Phàm thầm thở dài một tiếng.
Hắn thử ghép lại, là muốn tính xem mình còn thiếu mấy mảnh, hiện tại xem ra, không thể xác nhận rồi.
Bởi vì mảnh kính không liên quan tới nhau, ngay cả kích thước của Đại Nhân Quả Kính cũng khó có thể xác nhận.