Chuong 1559: Cuoituong tu (2)
Chuong 1559: Cuoituong tu (2)Chuong 1559: Cuoituong tu (2)
Chương 1559: Cười tương tự (2)
Sắc mặt Chu Phàm lập tức lạnh xuống:
- Ngươi nói cho ta biết, bọn họ là chết như thế nào? Cười tới chết à?
Ngõ tác toát mồ hôi lạnh, ngỗ tác của Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ có mấy chục người, không ai không phải cao thủ thi kiểm đỉnh cấp, nge tác này là người phụ trách của lần thi kiểm này, án kiện lớn như vậy, kết quả ngay cả nguyên nhân chết cũng không tra được, thật sự rất khó ăn nói.
Nhưng hắn lại không thể nói bừa, nếu không một khi bị phát hiện, vậy sẽ có tội lớn.
- Đại nhân, thuộc hạ thật sự không biết, nhưng xin đại nhân cho ta thêm một chút thời gian, ta trở về nghĩ cách thăm dò, kiểu gì cũng sẽ điều tra ra nguyên nhân chết.
Ngõ tác vội vàng nói.
Chu Phàm nhướng mày nói:
- Ngươi đã xem qua dạ dày của bọn họ chưa, có đối lập thứ chưa tiêu hóa trong dạ dày bọn họ, xem có thứ gì giống nhau hay không chưa?
Trên pháp y học, vật chứa trong dạ dày có thể phản ánh ra tình huống ẩm thực của người chết lúc sinh tiền, sau khi những người này chết bệnh trạng nhất trí, đều nở nụ cười, rất có thể là phục dụng cùng một loại độc dược, cho nên Chu Phàm mới nói như vậy.
- Đã kiểm tra rồi.
Ngõ tác chua chát nói:
- Bọn họ đều chỉ ăn những thứ rất bình thường, không có dấu vết của độc dược.
- Đương nhiên cũng có khả năng đây là một loại độc dược sau khi giết những thì biến mất, độc dược như vậy hiếm có, nhưng không phải không có, đáng tiếc trong điển tịch ti phủ chúng ta ghi lại, không có bất kỳ một loại độc dược nào phù hợp với đặc trưng sau khi chết của bọn họ.
Chu Phàm nhíu mày nói:
- Cũng không nhất định là độc dược, ngươi đi lấy ra những thứ giống nhau mà các ngươi tìm được, ta muốn đích thân xem thử.
Ngỗ tác rất nhanh đã mang giấy tới.
Chu Phàm vội vàng nhìn lướt qua những loại thịt ngũ cốc bình thường, sau đó tầm mắt hắn dừng lại trên mục đan dược tàn dư vật, hắn hỏi:
- Đan dược tàn dư vật là thế nào?
Ngõ tác ngây ra một thoáng nói:
- Đan dược tàn dư vật chính là một số cặn dược lực tan ra lưu lại. Ở trong mắt nga tác, đây là một chuyện rất bình thường, chỉ cần võ giả không phải quá nghèo, đều sẽ mua một số đan dược để phụ trợ tu luyện, khiến thực lực mau chóng đề thăng.
- Ta hỏi là những đan dược tàn dư vật này giống nhau à?
Chu Phàm lại hỏi.
Ngõ tác lắc đầu nói:
- Đại nhân có thể không biết, cặn võ giả luyện hóa dược lực lưu lại là rất khó kiểm tra ra có phải cùng một loại đan dược hay không, bởi vì dược tính của cặn hỗn hợp thành một đoàn quá phức tạp.
- Thật sự không có cách nào à?
Chu Phàm hỏi.
- Đại nhân, cái này thật sự rất khó.
Ngõ tác nói,
- Nhưng nếu đại nhân yêu cầu, chúng ta sẽ tận lực nghiệm chứng cho đại nhân.
- Mau làm đi.
Chu Phàm vẫy vẫy tay nói.
Ngõ tác gật đầu xoay người rời đi, trong lòng hắn một mực đang nói thầm, không rõ kiểm tra những cặn đan dược này có ích lợi gì, hắn đã sớm xác minh rồi, dược tính của những cặn này ngay cả một con chuột cũng không giết được, căn bản không thể là một loại độc dược.
Ngõ tác đương nhiên không rõ, chuyện Chu Phàm nghĩ là khác với hắn.
Chu Phàm nhìn đan dược tàn dư vật viết trên giấy, cười lạnh một tiếng, có lẽ đan dược tàn dư vật không có độc, nhưng một võ giả nuốt vào đan dược, cặn sẽ không vĩnh viễn ở lại trong cơ thể, có lẽ sẽ bị thân thể tiến thêm một bước hấp thu hoặc là bài tiết ra ngoài.
Ngõ tác đã bỏ qua một chuyện rất quan trọng, đó chính là trong cơ thể ba mươi hai võ giả này đều lưu lại đan dược tàn dư vật, điều này cho thấy thời gian bọn họ ăn đan dược có lẽ là không chênh lệch mấy.
Thời gian tu luyện của mỗi một võ giả đều sẽ không giống nhau, có khi là buổi sáng, có khi là giữa trưa, có khi là buổi tối.
Thời gian tu luyện của hai võ giả có lẽ có thể nhất trí, nhưng thời gian tu luyện của ba mươi hai võ giả đều nhất trí, hơn nữa khi tu luyện đều ăn đan dược, điều này rất có vấn đề.
Nếu là cùng lúc ăn đan dược tu luyện, Chu Phàm suy đoán là ở trên lân tụ hội võ giả này.
Chỉ là rất nhanh Chu Phàm lại nhăn mày, bởi vì võ giả tu luyện cần chuyên tâm, không thể tùy tiện phân tâm, kiêng kị nhất là có người ngoài ở bên cạnh, ba mươi hai võ giả này lại tu luyện cùng một chỗ?
Nếu đan dược này có vấn đề, bọn họ tu luyện ở cùng một chỗ liệu có phải là để tránh sự tiết ra của đan dược không?
Chu Phàm càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.
Lúc này hai Lực Sĩ bước vào, một người trong đó nói:
- Đại nhân, trước mắt đã điều tra được thân phận của mười một người.
- Đi tra đi, vì sao bọn họ lại tới tham gia tụ hội này, còn nữa, tìm võ giả giao hảo với ti phủ hỏi, gần đây trong võ giả trong thành có lưu truyền thứ gì đặc thù không, nhất là đan dược...
Chu Phàm nhất nhất dặn dò.
Các Lực Sĩ dạ một tiếng, mau rời đi.