Chương 1570: Tối nay không ai ngủ
Chương 1570: Tối nay không ai ngủChương 1570: Tối nay không ai ngủ
Chương 1570: Tối nay không ai ngủ
Phòng cướp ngàn ngày quả nhiên phiền, nhưng Chu Phàm sớm đã hỏi qua Chu Tiểu Miêu, Chu Tiểu Miêu nói chỉ là một phong thư, rất khó có thủ đoạn gì thích hợp để hắn sử dụng phản truy tung đến người đó.
Hiện tại hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ.
Nếu nói người của Diện Thủ Hội có khả năng xuất hiện nhất thì chính là khi hắn không ở tỉ phủ và thư viện, cũng chính là ở trên đường hoặc khi hắn ở trong nhà mình.
Nhưng đáng tiếc một ngày trôi qua, hắn qua lại giữa Cao Tượng Thành và thư viện, lại bị bất kỳ ai ngăn cản.
Buổi tối trở lại căn nhà mới thứ hai vừa mua, Chu Phàm lại rất kiên nhẫn dùng các loại biện pháp kiểm tra cả nhà một lần, sau khi xác nhận không có ai trốn trong nhà hắn, lại bắt đầu bố trí phù trận.
Từ khi cảm nhận được uy hiếp, Chu Phàm lại tăng thêm mấy đạo phòng ngự tại phù trận bố trí trong chỗ ở của mình.
Cho dù hắn hiểu rằng, nếu người đó muốn tới nhà tìm hắn, nên tới trước khi gửi thư mới đúng.
Không thể để hắn có đề phòng.
Nhưng hắn vẫn không thể không phòng.
Bố trí nhiều phù trận như vậy là vì phòng ngừa sau khi hắn ngủ say tiến vào Khôi Hà Không Gian, người đó tới, hắn không thể tỉnh lại đúng lúc.
Chu Phàm biết người đó đã viết ra lá thư này, không thể một mực không hiện thân, hiện thân là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Trừ khi người đó là muốn khiến ta lâm vào trong khủng hoảng, từ đó trận cước đại loạn, nhưng khả năng này thật sự quá nhỏ... Chu Phàm lắc đầu, không ai có cơ hội đánh lén lại không dùng, đi dùng chiêu số như vậy.
Sau khi Chu Phàm bố trí đủ phù trận, hắn lại bảo Tiểu Quyển thả Tiểu Tiểu Quyển ra, Tiểu Tiểu Quyển thuần thục phân tán trong những chỗ tối trên mái ngói, góc nhà, tường vây.
Một khi người đó xuất hiện, cho dù có thể lặng lẽ loại bỏ phù trận bên ngoài, nhưng Tiểu Tiểu Quyển trốn trong chỗ tối cũng có thể lập tức đánh thức Chu Phàm.
Đối với Chu Phàm mà nói, chỉ cần hắn có thể tỉnh lại trong nháy mắt người đó xuất hiện, vậy tất cả đều không có vấn đề.
Chu Phàm trước tiên ăn cơm chiều với Tiểu Quyển, hắn lại bắt đầu một ngày tu luyện, sau khi tu luyện xong, thời gian đã đến, hắn lại nằm xuống ngủ.
- Tu sĩ Đạo cảnh đó chưa xuất hiện à? Sau khi Chu Phàm xuất hiện ở trên thuyền, Chu Tiểu Miêu hiếm có mở miệng hỏi.
Chu Phàm biết không phải Chu Tiểu Miêu quan tâm hắn, mà là vì chỉ có tu sĩ Đạo cảnh đó xuất hiện, Chu Tiểu Miêu mới có cơ hội mới có.
Chu Phàm lắc đầu.
- Đồ chó đó đối phó với một võ giả Luyện Khí Tam Đoạn như ngươi cũng phải cẩn thận như vậy? Hắn đúng là làm mất mặt tu sĩ Đạo cảnh.
Chu Tiểu Miêu nói với vẻ khinh thường.
Không cẩn thận thì đã chết rồi, hắn có thể không cẩn thận sao? Chu Phàm thầm nghĩ, hắn không để ý đến Chu Tiểu Miêu, mà là nói chuyện một lúc với Thực Phù, mới bắt đầu tu luyện.
Chỉ là mới tu luyện một lúc, Chu Phàm cảm thấy một cỗ cảm giác kéo đi.
Hắn hơi biến sắc, rất nhanh liền phản ứng, bên ngoài đang có thứ gì đó đánh thức hắn, rất nhanh hắn đã bị kéo ra khỏi Khôi Hà Không Gian.
Sương mù ùa tới Chu Phàm và Thực Phù.
- Hắn có thể đã tới.
Chu Phàm nhìn sương mù ùa tới, hô lên.
- Chu Phàm, ngươi phải cẩn thận một chút.
Thực Phù quan tâm nói.
Hai người đều chỉ kịp nói ra một câu như vậy, đã bị sương mù bao phủ, rất nhanh biến mất khỏi thuyền.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ hưng phấn nói:
- Tới hay lắm, hi vọng thủ đoạn hậu bối chó này chuẩn bị không dùng được, vậy ta có thể ra ngoài rồi. ...
Trong nháy mắt Chu Phàm mở mắt, hắn nhảy lên, quan sát bốn phía.
Hắn đặt một ngọn đèn có thể cháy cả đêm ở trên bàn.
Đây là đề phòng khi tỉnh lại mắt không nhìn thấy gì.
Cho dù là lục thức đều tăng, thị lực của Chu Phàm gia tăng, nhưng gia tăng này cũng không thể khiến hắn dạ thị, càng không thể khiến thị lực của hắn có thể nhìn xuyên tường.
Hắn nhìn bốn đạo phù dán trên xà nhà, không hề có dấu vết hư hao, chứng tỏ phù trận không có vấn đề.
- Tiểu Quyển?
Chu Phàm không buông lỏng cảnh giác, hắn sớm đã vươn tay cầm đao gỉ và phù đại đặt ở cạnh giường.
- Tiểu Quyển? Chu Phàm lại gọi.
- Địch tập.
Một thanh âm mơ mơ màng màng rít lên sau lưng hắn.
Lúc này Chu Phàm mới phát hiện thì ra Tiểu Quyển một mực ngủ ở phía sau hắn.
- Địch tập cái gì? Ngươi câm miệng cho ta.
Chu Phàm cả giận, tiểu hỗn đản này khẳng định là vừa tỉnh.
- Không phải địch tập, chủ nhân ngươi đánh thức ta làm gì?
Tiểu Quyển dụi mắt hỏi.
- Vì sao ngươi lại ngủ ở đây, ngươi không phải luôn ngủ ở trên bàn à?
Chu Phàm vừa quan sát xung quanh vừa hỏi.
- Bởi vì nếu có địch nhân, hắn khẳng định sẽ ngay lập tức phát hiện ta ở trên bàn, vậy hắn khẳng định sẽ giết ta trước, nhưng ta ngủ ở trên giường của chủ nhân, hắn khẳng định sẽ đối phó chủ nhân trước...
Tiểu Quyển giải thích.
Chu Phàm: