Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 885 - Chương 1571: Tối Nay Không Ai Ngủ (2)

Chương 1571: Tối nay không ai ngủ (2) Chương 1571: Tối nay không ai ngủ (2)Chương 1571: Tối nay không ai ngủ (2)

Chương 1571: Tối nay không ai ngủ (2)

Chu Phàm ở chỗ gần không có phát hiện gì, hắn lại lập tức mở ra lục thức, tất cả dường như lại có chút khang khác, hắn nói:

- Đừng nhiều lời, gọi Tiểu Tiểu Quyển của ngươi về, xem bọn họ có phát hiện gì không?

Hoàn cảnh này mắt không có tác dụng, nhưng nhĩ tị lưỡng thức lại có thể mang tới tác dụng lớn.

Chu Phàm tu luyện chính là công pháp Võ Thức Đoạn đỉnh cấp nhất, cho dù chỉ Võ Thức Sơ Đoạn, nhưng phạm vi của nhĩ tị lưỡng thức cũng không nhỏ.

Mũi hắn ngửi được đủ loại khí vị, nhưng xung quanh nhà, không ngửi được khí vị nhân loại xa lạ.

Phạm vi tái khuếch tán đến mấy căn nhà phụ cận, khí vị mũi ngửi được biến thành pha tạp, cũng khó có thể phân biệt.

Mà lỗ tai cũng nghe được đủ loại tiếng nói chuyện, hàng xóm đều đang nói chuyện.

Nhưng thanh âm nghe thấy quá nhiều, tai rất khó phân biệt ra ai đang nói với ai.

Đã không thể phân biệt, Chu Phàm đóng nhãn nhĩ tị thiệt thân ngũ thức lại, tất cả mới biến thành bình thường.

Mặt hắn lộ vẻ ngưng trọng.

Các Tiểu Tiểu Quyển lúc này đều dưới sự kêu gọi Tiểu Quyển, chít chít chạy vội về.

Tiểu Quyển liếc Tiểu Tiểu Quyển đứng thành hàng, nói:

- Chủ nhân, không nhiều không ít, tổng cộng năm mươi tám, bọn họ không thấy bất kỳ chuyện bất thường gì.

Chu Phàm chỉ khẽ gật đầu, hắn bóc phù trên xà nhà xuống, nhíu mày.

- Chủ nhân có phải ngươi phát hiện gì không?

Tiểu Quyển rụt rè hỏi.

- Rất kỳ quái, hiện tại đã là đêm khuya, vì sao bọn họ đều không ngủ?

Chu Phàm cất phù vào trong phù đại, cái này tương đương với giải trừ phòng ngự phù trận trong phòng mình.

Thanh âm hắn vừa rồi thông qua nhĩ thức nghe thấy quá tạp, rất khó phân biệt được rõ bọn họ đang nói gì, nhưng vì sao người trong những căn nhà ở phụ cận người đều không ngủ?

Chu Phàm không rõ, hắn cũng không thu lại phù trận phù phân tán trong phòng, đẩy cửa nhảy lên mái ngói.

Chu Phàm giật mình, bởi vì không chỉ là những căn nhà ở phụ cận, từ vị trí hắn đứng, ánh vào trong mắt, tất cả căn nhà của Tu Võ Phường đều sáng đèn. Gió lạnh gao thet trong một số căn nhà lờ mờ có thanh âm khóc thút thít truyên đến.

Chu Phàm lại mở ra lục thức, chân của hắn nhẹ nhàng giam một cái, cả người lại nhảy lên.

Hắn vốn đang ở mái ngói, vừa nhảy lên cao, liền nhìn thấy nhiều hơn.

Khu dân cư vốn nên là tăm tối ở trong thành đại đa số đều đốt đèn, vô số thanh âm hội tụ trong lỗ tai Chu Phàm.

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn lập tức đóng nhĩ thức lại, cả người cũng đang chậm rãi hạ xuống.

Mắt thấy sắp đạp vỡ nóc nhà mình, nhưng khi hắn đề khí, cả người lại nhẹ như chim yếm hạ xuống mái ngói.

Lỗ tai hắn kêu ong ong, khiến cho đầu hắn có chút choáng váng, hắn lắc lắc đầu, thính lực mới trở nên bình thường.

Hắn cười khổ một tiếng, vẫn là mới tiến vào Võ Thức Đoạn, kinh nghiệm không đủ, vào hoàn cảnh thế này mà mở ra nhĩ thức, mới xuất hiện loại tình huống này.

Chu Phàm đứng trên mái ngói, mặt hắn lộ vẻ nghi ngờ, hắn vốn cho rằng mình tỉnh lại là vì có người tới, hiện tại xem ra chưa chắc đã là như vậy.

Trong thành đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao đèn nhà nào cũng sáng?

Chu Phàm lại mở ra nhĩ thức, lân này hắn khống chế nhĩ thức ở phạm vi nhất định, đồng thời không ngừng co rút lại, nghe thanh âm trong từng căn nhà sáng đèn ở gần nhà hắn.

Rất nhanh hắn nghe thấy tiếng một nam tử đang trấn an người nhà mình.

Hắn nghe một lúc liên nhíu mày, hình như là bởi vì gặp ác mộng, nhưng vấn đề là một nhà năm người này đều gặp ác mộng?

Chu Phàm không ngừng điều chỉnh phạm vi của nhĩ thức, hắn nghe thấy tiếng nói chuyện, tiếng khóc của các nhà các hộ.

Thảo luận đều là cùng một chuyện, bọn họ gặp ác mộng.

Trong lòng Chu Phàm đứng trong gió lạnh đêm tối bốc lên hàn ý, hắn nhớ tới đèn đuốc cả thành trước mình nhìn thấy, chẳng lẽ toàn bộ người đã ngủ của Cao Tượng Thành đều cùng lúc gặp một ác mộng?

Nếu là như vậy, cũng giải thích được vì sao hắn lại bị kéo ra khỏi Khôi Hà Không Gian.

Hắn lại nghĩ tới Hãi Mộng Chi Hoàn của Thiên Huyễn Tuyết Sơn.

Ở Thiên Huyễn Tuyết Sơn chỉ cần chìm vào giấc ngủ đều sẽ bị kéo vào trong ác mộng, rất khó có thể tỉnh lại.

Chẳng lẽ là quái quyệt đáng sợ đó của Thiên Huyễn Tuyết Sơn tới Cao Tượng Thành.

Chu Phàm nhìn chung quanh. Bầu trời đêm trên đèn đuốc là một mảng đen xì, gió lạnh vù vù, nhưng cũng khó có thể có nhiều phát hiện hơn.

Đây không thể là Hãi Mộng Chi Hoàn, nếu là Hãi Mộng Chi Hoàn, sẽ hiện ra trong Khôi Hà Không Gian, mà đây không phải... Chu Phàm rất nhanh liền phủ nhận suy đoán này của hắn.

- Bất kể là như thế nào, chuyện đều có chút kỳ quái, không biết bên Nghi Loan Ti hay đã phát hiện được những biến hóa này chưa?

Chu Phàm cầm lấy Tiêu Tức Phù, đang muốn thông tri phát hiện mình cho Nghi Loan Ti Phủ.

Chỉ là Tiêu Tức Phù của hắn chưa phát đi, lệnh bài Nghi Loan Ti của hắn lại sáng lên quang mang màu bạc.
Bình Luận (0)
Comment