Chương 1572: Ác mộng quanh quẩn không tan
Chương 1572: Ác mộng quanh quẩn không tanChương 1572: Ác mộng quanh quẩn không tan
Chương 1572: Ác mộng quanh quẩn không tan
Chu Phàm cầm lấy lệnh bài Nghi Loan Ti liếc một cái, đây là tín hiệu ti phủ gọi hắn, nếu hắn không hưởng ứng, lệnh bài có thể sẽ phát ra âm thanh để nhắc nhở hắn.
Chu Phàm ấn nhẹ vào một phù tuyến của lệnh bài, quang mang màu bạc tiêu tán, hắn cất lệnh bài và Tiêu Tức Phù vào trong phù đại, nhảy xuống nóc nhà, trở ve phòng lấy một vài thứ, mới bảo Tiểu Quyển tiến vào thân thể hắn, chạy tới phương hướng Nghi Loan Ti Phủ.
- Tiểu Quyển, vừa rồi ngươi có gặp mộng kỳ quái gì không?
Chu Phàm vừa đi vừa yên lặng hỏi.
Hắn ở trong Khôi Hà Không Gian, không bị ác mộng xâm nhiễm, chỉ chịu ảnh hưởng mà bị bức ra khỏi Khôi Hà Không Gian, Tiểu Quyển thân là quái quyệt thì sao?
- Có, ta mơ thấy chân vịt, mỗi ngày ăn không no chân vịt, khiến ta ngày nghĩ đêm mơ.
Chu Phàm:
Xem ra quái quyệt là không chịu ảnh hưởng.
Đêm khuya, chỉ có từng đội tuần tra tuần tra trên đường phố.
Chu Phàm đi qua, khi bị hỏi thì lấy ra lệnh bài tự giới thiệu.
Vì thế hắn cũng mất một chút thời gian mới đến được Nghi Loan Ti Phủ.
Nghi Loan Ti Phủ ngày đêm vận chuyển, cho dù là đêm khuya cũng sáng như ban ngày.
- Đại nhân, Hoàng đại nhân nói nếu ngươi đến thì lập tức đến phòng nghị sự.
Tiểu lại ở cửa thấy Chu Phàm tới, lập tức bước lên phía trước nói.
Chu Phàm ừ một tiếng, hắn tới phòng nghị sự.
Trong phòng nghị sự chỉ có Hoàng Bất Giác, Trương công công.
- Ngồi đi, chờ bọn họ tới rồi cùng nhau nói chuyện.
Hoàng Bất Giác nhìn Chu Phàm, vẻ mặt lo lắng nói.
Chu Phàm khẽ gật đầu.
Rất nhanh, Thẩm Tĩnh và Văn Đề đều đi vào phòng nghị sự.
Hoàng Bất Giác thấy người đủ rồi, mới trầm giọng nói:
- Ta và Trương công công hôm nay trực đêm, ba người các ngươi vừa rồi có bừng tỉnh từ trong ác mộng không?
Trên mặt Chu Phàm lộ ra dị sắc, hắn lập tức nói:
- Vừa rồi ta đang tu luyện, chưa ngủ. Chu Phàm chỉ có thể nói như vậy, hắn không thể nói mình đang ngủ không thấy mộng, như vậy càng khó giải thích.
Bốn vị Tứ Trấn Sứ đều đồng loạt nhìn Chu Phàm một cái, bọn họ thâm nghĩ đã là giờ này rồi còn tu luyện, đúng là quá chăm chỉ, chẳng trách có thể đoạt được Khôi Thủ đại khảo khóa này.
Bọn họ cũng không nghĩ nhiều, dẫu sao võ giả thức đêm tu luyện cũng không phải không có.
Thẩm Tĩnh cười khổ nói:
- Ta ngủ gặp ác mộng, loại cảm giác này rất lâu rồi chưa thấy.
- A di đà Phật, bân tăng cũng gặp ác mộng.
Văn Đề cũng nói như vậy.
- Dạng ác mộng gì?
Chu Phàm hỏi.
Thẩm Tĩnh và Văn Đề miêu tả đơn giản ác mộng mà bọn họ gặp với Chu Phàm, nhưng ác mộng của hai người không có chỗ nào quá độc đáo, hơn nữa cũng không giống nhau.
Đúng lúc này, bên ngoài có người gõ cửa.
- Vào đi.
Hoàng Bất Giác mở miệng nói.
Đẩy cửa vào là hai Phù Sư trong phủ ti, sắc mặt bọn họ nghiêm túc.
- Đại nhân, tình huống đã thống kê ra rồi.
Hai Phù Sư, chắp tay hành lễ với bọn Chu Phàm.
Vừa rồi sở dĩ năm người không thảo luận gì nhiều, là vì đang đợi người phía dưới thống kê tình huống.
- Nói đi.
Hoàng Bất Giác bình tĩnh nói.
Một trong hai Phù Sư nói:
- Người của chúng ta bộ khoái huyện nha trong thời gian ngắn đã điều tra, phát hiện có rất nhiều người cùng lúc gặp ác mộng, bị ác mộng khiến cho bừng tỉnh.
- Nguyên nhân thì tạm thời không rõ, phạm vi bao phủ mười hai phường bốn khu của Cao Tượng Thành, theo tin tức từ mười tám thôn phụ thuộc và thư viện, Bạch Tượng Tự phát đến, ngoài thành không chịu ảnh hưởng.
Ác mộng bao phủ một thành.
Cho dù sớm đã có suy đoán, nhưng sau khi xác nhận, vẫn khiến sắc mặt năm người Chu Phàm khẽ biến. Nhân khẩu của Cao Tượng Thành đạt tới hơn trăm vạn, mà đại bộ phận người đều gặp ác mộng khi ngủ, bọn họ không thể không cảm thấy ngạc nhiên.
Trương công công the thé nói:
- Nhưng có thương vong không?
Phù Sư trả lời:
- Chúng ta vẫn đang điều tra, bây giờ vẫn chưa thể biết được.
Cao Tượng Thành quá lớn, cho dù Nghi Loan Ti toàn lực vận chuyển, nhưng cũng không phải lập tức có thể điều tra rõ ràng tất cả.
- Bảo đội tuần tra ngoài thành phân ra một bộ phận nhân thủ tiến vào, mau chóng điều tra rõ chuyện này cho ta, có bất kỳ phát hiện lớn gì cũng phải lập tức báo cáo, không kịp thì dụng Tiêu Tức Phù.
Hoàng Bất Giác hạ lệnh.
- Còn nữa chính là bảo Phù Sư và Thám Quyệt Viên trong phủ mau chóng đưa ra một cách nói hợp lý, ta muốn biết chuyện này là sao?
Hai Phù Sư mang mệnh lệnh mà đi.
Văn Đề nghiêm túc nói:
- A di đà Phật, có thể khiến người của một đều gặp ác mộng, khẳng định là một hoặc một đám quái quyệt vô cùng lợi hại tiến vào trong thành mà dẫn tới.
- Quái quyệt như vậy chắc không nhiều lắm, người trong phủ rất nhanh có thể tra ra là loại quái quyệt nào làm.
Thẩm Tĩnh nhíu mày nói.
Chủng loại Quái quyệt quá nhiều, không ai có thể nhận được rõ tất cả quái quyệt, nhưng có điển tịch để tra, bình thường đều có thể tra ra là loại quái quyệt nào làm.