Chuong 1580: Tham van
Chuong 1580: Tham vanChuong 1580: Tham van
Chuong 1580: Tham van
Đàm Nguyên ngẩn ra, muốn mở miệng lại vẫn không mở miệng.
Chu Phàm không để ý đến hắn, mà là xoay người đi ra ngoài.
- Đại nhân, đại nhân, ngươi đừng đi, ta thật sự không thể nói.
Đàm Nguyên khẩn trương kêu:
- Ta bị bức lập quỷ thệ, không đợi ta nói chuyện đó ra, ta đã bị Thệ Quỷ giết chết.
Chu Phàm dừng chân, hắn lạnh lùng nhìn Đàm Nguyên nói:
- Sao ta biết ngươi có đang lừa ta hay không?
- Nếu đại nhân không tin, ta có thể lập quỷ thệ, bảo đảm những gì ta nói với đại nhân tuyệt không có chút hư ngôn.
Đàm Nguyên cắn răng nói, hắn biết cơ hội chỉ có một lần.
- Cho hắn một đạo Quỷ Thệ Phù.
Chu Phàm hạ lệnh.
Lực Sĩ ở bên cạnh đưa một đạo Quỷ Thệ Phù cho Đàm Nguyên.
Đàm Nguyên cầm đạo Quỷ Thệ Phù này không chút do dự lập quỷ thệ.
Thấy Đàm Nguyên lập quỷ thệ, Chu Phàm mới hỏi:
- Vừa rồi ngươi nói chuyện bệnh của ngươi và đan dược đều bị bức lập quỷ thệ, đúng không?
- Vâng.
Đàm Nguyên gật đầu, hắn biết Chu Phàm đang xác nhận lời hắn nói là thật hay giả.
- Vậy ta hỏi ngươi đáp, nếu dính dáng đến quỷ thệ ngươi lập, ngươi có thể không trả lời.
Chu Phàm nghĩ một chút nói:
- Là tất cả võ giả có thể đạt được đan dược đều lập quỷ thệ à?
- Cái này thì không rõ, nhưng mấy người ta quen có đan dược đều lập quỷ thệ.
Đàm Nguyên trả lời.
Sắc mặt hắn nghiêm lại, người phía sau án này rất cẩn thận, từ trong trả lời của Đàm Nguyên có thể biết được, sợ rằng tất cả võ giả có đan dược đều bị yêu cầu lập quỷ thệ.
Chẳng trách tra xét lâu như vậy, cũng không thể từ miệng võ giả trong thành có được bất kỳ tin tức gì liên quan tới đan dược, đều lập quỷ thệ, đương nhiên sẽ nhắc tới việc này với bất kỳ ai.
- Quỷ thệ không thể tùy tiện lập, các ngươi nguyện ý lập quỷ thệ, là vì đan dược này có chỗ hữu dụng lớn đối với các ngươi, lớn đến mức các ngươi tự nguyện lập quỷ thệ đúng không?
Chu Phàm lại hỏi.
Chu Phàm biết, quỷ thệ mà Nguyên lập khẳng định là những chuyện dính dáng đến tên cùng công dụng của đan dược và tên của người liên quan đều không thể nói, nên những cái này hắn không hỏi, mà là tận lực thử vòng qua phạm vi của quỷ thệ.
Đàm Nguyên đầu đầy mồ hôi, hắn đang cấp tốc suy nghĩ câu hỏi của Chu Phàm có chạm đến nội dung quỷ thệ không, mỗi một câu hỏi hắn đều có chạy sinh tử sinh tử, suy nghĩ một hồi lâu hắn mới gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai.
- Đan dược này hiển nhiên tồn tại chỗ thiếu hụt, vậy chỗ thiếu hụt này khi các ngươi phục dụng đan dược có biết không?
Chu Phàm nghĩ một chút lại nói.
- Chúng ta biết.
Đàm Nguyên lại nói.
- Phục dụng đan dược có thể sẽ chết sao?
Chu Phàm hỏi dò.
- Cái này không thể nói.
Đàm Nguyên lắc đầu nói, cái này đã chạm đến phạm vi của quỷ thệ.
Chu Phàm lại thử hỏi mấy vấn đề, nhưng Đàm Nguyên đều lắc đầu bảo không thể nói.
Xem ra quỷ the này rất nghiêm cẩn, trong lòng Chu Phàm thâm cảm thấy tiếc nuối, nhưng hắn không thể hỏi giới hạn nội dung lập quỷ thệ, bởi vì đây cũng là trái với quỷ thệ, nếu không hắn đã không cần phải thăm dò phiền phức như vậy.
- Ngươi đã nghe nói tới án mạng chết ba mươi hai võ giả tại một trang viên trong thành chưa?
Chu Phàm lại đổi một loại cách hỏi khác.
Vấn đề này không dính dáng tới bệnh đó và quỷ thệ, Đàm Nguyên gật đầu nói:
- Việc này phàm là võ giả đều biết, ta đương nhiên cũng biết.
Chu Phàm nói cho Đàm Nguyên một số nội tình án kiện, đặc biệt là nụ cười lộ ra trên mặt khi những thi thể đó tử vong.
Trong mắt Đàm Nguyên lộ ra cả kinh:
- Sao có thể như vậy được?
- Sao lại không thể?
Chu Phàm hỏi. - Cái này ta không thể nói.
Đàm Nguyên nghĩ một chút vẫn lắc đầu.
Chu Phàm hiểu rồi, không thể nói là vì dính dáng tới quỷ thệ mà Đàm Nguyên đã lập.
Điều này khiến hắn hiểu được, đan dược mà Đàm Nguyên phục dụng quả nhiên có liên quan tới án kiện đó.
- Ngươi cho rằng án này có liên quan tới bệnh và đan dược của ngươi không?
Chu Phàm xác nhận lại.
Chu Phàm cho rằng câu hỏi này của hắn không chạm đến quỷ thệ Đàm Nguyên đã lập.
Đàm Nguyên nghiêm túc suy tư một lúc nói:
- Ta cho rằng nó có thể có liên quan, nhưng ta không dám khẳng định.
Chu Phàm hỏi:
- Vì sao không dám khẳng định?
Đàm Nguyên tổ chức lại ngôn ngữ một chút, hắn rụt rè nói:
- Bởi vì ta không sao.
Ý tứ của Đàm Nguyên chắc là hắn phục dụng đan dược mà không sao, đây quả thật là chỗ kỳ quái, nếu cùng là một loại đan dược, vì sao Đàm Nguyên không sao, những người đó ngược lại đều chết?
- Ngươi cảm thấy có thể là người mà ngươi quen biết hoặc từng gặp làm không?
Chu Phàm lại hỏi.
- Cái này thì không biết.
Đàm Nguyên lắc đầu.
Chu Phàm không ngừng thăm dò xoay quanh vụ án này, nhưng Đàm Nguyên rất nhiều lúc bởi vì nguyên nhân của quỷ thệ, có quá nhiều điều không thể nói với Chu Phàm.
Hỏi tới hỏi lui, biết được không ít, nhưng có nhiều giá trị thì lại quá ít.