Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 900 - Chương 1586: Đầy Bụi Đất (3)

Chương 1586: Đầy bụi đất (3) Chương 1586: Đầy bụi đất (3)Chương 1586: Đầy bụi đất (3)

Chương 1586: Đây bụi đất (3)

- Chúng có thể xu lợi tránh hại, rất có thể là trí quyệt.

Sắc mặt Tứ Trấn Sứ đều khẽ biến, nếu thực sự là trí quyệt, vậy chuyện càng khó giải quyết, trí quyệt là có trí tuệ có thể so với con người, chúng lại có thủ đoạn liệp sát bí ẩn như vậy, muốn tìm ra chúng, độ khó càng lớn hơn.

Trương công công nhíu mày nói:

- Chưa chắc đã là trí quyệt, xu lợi tránh hại có lẽ là một loại bản năng của chúng, nhưng bất kể là như thế nào, chuyện chúng biết tránh võ giả là sự thực, có thể từ đặc tính xu lợi tránh hại này bảo các Phù Sư trong phủ ti kết hợp với đặc tính lúc trước tra cứu lại cẩn thận một phen.

Mọi người lại thương thảo một lúc nên làm thế nào để tìm ra những quái quyệt đó, nhưng trong lòng bọn họ không tự tin có thể tìm ra.

Văn Đề cười khổ nói:

- Sau hừng đông, tin tức khẳng định sẽ truyền ra, đến lúc đó tất cả mọi người đều biết Nghi Loan Ti không lùng bắt và giết được những quái quyệt đó, trong thành nhất định sẽ lòng người hoang mang.

Những gì Văn Đề nói bọn Chu Phàm đương nhiên cũng hiểu, khủng hoảng sẽ mở rộng thêm một bước, nếu không có gì bất ngờ, ngày mai người ra khỏi thành ti nạn sẽ nhiều hơn.

Cứ thế mãi, Cao Tượng Thành sụp đổ là chuyện khó tránh khỏi, sẽ có càng lúc càng nhiều vấn đề phát sinh.

Thẩm Tĩnh lạnh lùng nói:

- Ta rất hoài nghi là tổ chức đeo mặt nạ đó làm, không phải hắn đã nói muốn chúng ta rời đi sao? Đã không tìm được những quái quyệt đó, các ngươi nói chúng ta có biện pháp có thể tìm được hắn không?

Nếu có thể tìm được người đeo mặt nạ, nói không chừng tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng.

Chu Phàm lắc đầu nói:

- Rất khó, hắn đeo mặt nạ, chúng ta không biết hắn là bộ dạng gì, hơn nữa chiều cao thanh âm đều có thể ngụy trang.

Hoàng Bất Giác nói:

- Cứ tận lực thử xem, dẫu sao chúng ta cũng không có biện pháp tốt hơn, chúng ta phải tiếp tục tạo áp lực với bên Tổng Phủ, để bọn họ chia sẻ hồ sơ của tổ chức đeo mặt nạ với chúng ta, hi vọng có thể có manh mỗi.

Nghi Loan Ti hiện tại giống như một con ruồi không đầu bay loạn, bọn họ là biện pháp gì cũng phải thử, hi vọng có thể tìm được biện pháp giải quyết. Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ đã rất lâu rồi không gặp phải vấn de khó giải quyết như vay. .…

Sắc trời dan dần sáng lên.

Chỉ là mặt trời bị mây mờ mịt che lấp, mùa đông ở Cao Tượng Huyện, trời đầy mây như vậy cũng không hiếm thấy.

Cho dù không phải thời tiết này, Cao Tượng Thành hào hùng vẫn bị phủ lên một tâng hơi mù màu xám.

Theo hừng đông đến, chuyện phát sinh đêm qua quả nhiên đúng như Nghi Loan Ti nghĩ, nhanh chóng khuếch tán ra.

Nghi Loan Ti đội mưa mà về, đêm qua lại chết hơn một trăm người, quái quyệt vẫn không tìm được, đủ loại tin tức lưu truyên trong thành.

Các thư sinh trong thành dõng dac mắng huyện nha và Nghi Loan Ti hành sự bất lực, nhưng bọn họ mắng thì mắng, trong lòng vẫn thấp thỏm lo âu, nếu Nghi Loan Ti cũng không thể làm gì, vậy việc này rất nghiêm trọng, nói không chừng tối nay sẽ tới lượt một người nào đó trong bọn họ.

Phố lớn ngõ nhỏ, đều có tiếng thì thầm to nhỏ nghị luận việc này, trên mặt mọi người lộ ra vẻ sợ hãi.

Chu Phàm từ Nghi Loan Ti đi ra, tới đường phố náo nhiệt, hắn đương nhiên cũng lưu ý thấy vẻ sợ hãi trên mặt mọi người.

Hắn thở dài một tiếng, ti phủ vẫn đang nỗ lực nghĩ đủ loại đối sách, nhưng chưa chắc đã hữu hiệu.

Đêm qua một đêm không ngủ, nhân lúc là ban ngày, Nghi Loan Ti Phủ chỉ có Trương công công vẫn đang trấn thủ, ba vị Tứ Trấn Sứ còn lại và Chu Phàm đều có thể trở về nghỉ ngơi.

Các võ giả của Nghi Loan Ti Phủ cũng có một bộ phận tiến hành nghỉ luân phiên.

Người có mạnh tới mấy, cũng không thể làm việc không ngừng không nghỉ.

Nếu tất cả mọi người của Nghi Loan Tỉ tinh thần đều quá căng thẳng, chỉ sợ cũng sẽ sụp đổ, cho nên lúc nên nghỉ ngơi thì vẫn phải nghỉ ngơi.

Chu Phàm trở lại nhà của mình, hắn cố xốc lại tinh thân, không lập tức chìm vào giấc ngủ, mà là kiểm tra một lần, sau khi xác nhận không có vấn đề, bày ra phù trận, gọi Tiểu Quyển, bảo Tiểu Tiểu Quyển giám thị xung quanh, hắn mới bình yên chìm vào giấc ngủ.

Hắn không quên tu sĩ của Diệu Thủ Hội trốn ở sau lưng một mực chưa xuất hiện đó.

Chu Phàm ngủ rất sâu, đến buổi trưa mới bị Tiểu Quyển lay tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, Chu Phàm không cảm thấy bất ngờ vì ngủ say lại không tiến vào Khôi Hà Không Gian, trải qua một đoạn thời gian dài như vậy, hắn đã sớm tổng kết ra quy luật nhất định.

Bình thường sau khi tiến vào Khôi Hà Không Gian tiếp cận sáu canh giờ, đi ngủ mới có xác suất đại khái có thể xuất hiện ở trên thuyền, đương nhiên cũng có lúc chưa tới sáu canh giờ cũng có thể tiến vào Khôi Hà Không Gian.

Vì sao lại như vậy, Chu Phàm cũng không rõ, nhưng ban ngày ngủ nếu không thể tiến vào Khôi Hà Không Gian, có thể nhờ người dẫn dắt giúp đỡ, trả giá nhất định tiến vào Khôi Hà Không Gian.
Bình Luận (0)
Comment