Chương 1585: Đầy bụi đất (2)
Chương 1585: Đầy bụi đất (2)Chương 1585: Đầy bụi đất (2)
Chương 1585: Đây bụi đất (2)
Các võ giả thử ở trong thanh âm hỗn tạp ồn ào tìm ra tiếng kêu cứu, đồng thời ra lệnh cho tất cả người bừng tỉnh vì ác mộng đừng kêu lung tung, để tránh bọn họ không nghe được tiếng kêu cứu.
Trong thành sau một trận hỗn loạn lúc ban đầu, biến thành im lặng hơn không ít.
Chu Phàm sớm lại nhảy lên mái ngói, mở nhãn thức, cho dù hi vọng xa vời, hắn cũng muốn thử xem có thể tìm ra quái quyệt hay không?
Nhưng hắn có thể nhìn thấy võ giả chạy qua lại trong phố lớn ngõ nhỏ, lại không thể nhìn thấy bóng dáng của những quái quyệt đó.
Chúng có thể trốn ở đâu?
- Chưa có tin tức à?
Chu Phàm lại lớn tiếng quát hỏi.
Các thuộc hạ trong tiểu viện đều trâm mặc không nói gì, bọn họ đều đang nhìn chằm chằm Tiêu Tức Phù trong tay mình, nhưng Tiêu Tức Phù không có động tĩnh gì truyền đến.
Điều này khiến tâm Chu Phàm hơi trâm xuống, hắn càng lúc càng cảm thấy không ổn.
Sau nửa canh giờ, ác mộng toàn thành sớm đã trôi qua.
Sắc mặt Chu Phàm xanh mét đứng trước một căn nhà, hắn đi vào, đây là một nhà năm người, nam nữ già trẻ năm người đều chết, đầu có rút, trên đỉnh đầu có ba lỗ máu.
Mà không chỉ có một hộ, tối nay ở ba phường đông nam trước mắt đã phát hiện sáu hộ.
Đây còn là sau khi Nghi Loan Ti yêu cầu các nhà các hộ xác nhận chắc chắn không có nguy hiểm, nhanh chóng kiểm tra an nguy của hàng xóm, mới tìm ra được nhanh như vậy.
Tình huống xấu nhất vẫn phát sinh.
Sau khi ác mộng qua đi, bốn khu của Cao Tượng Thành đều xuất hiện án lệ tử vong.
Chu Phàm ngồi kiểm tra thi thể một chút, đây đã là người của hộ thứ ba mà tối nay hắn kiểm tra rồi, kỳ thật không có gì phải xem, thủ pháp giết người giống hệt với đêm qua.
Chu Phàm mở ra tị thức, nhưng cũng không ngửi được khí vị đặc biệt gì.
- Đại nhân, bọn Hoàng đại nhân bảo ngươi mau chóng về phủ.
Một Phù Sư ở bên cạnh bước vào nói.
Chu Phàm sầm mặt gật đầu, rời khỏi nơi này, hắn tiến vào Nghi Loan T¡ Phủ, xuất hiện trong phòng nghị sự.
Bốn vị Tứ Trấn Sứ đã đến ba vị.
Chu Phàm giao hồ sơ trong tay mình cho Hoàng Bất Giác, sau đó lại tiếp nhận hồ sơ ba vị Tứ Trấn Sứ đưa tới rồi đọc.
Không bao lâu sau, Văn Đề cũng trở lại.
Thương thảo mới chính thức bắt đầu, đầu tiên là xác nhận nhân số tử vong trước mắt.
Trước mắt đã biết nhân số tử vong trong thành là một trăm tám mươi hai người, đặc trưng tử vong đại đồng tiểu dị, đều bị hút tuỷ não.
Một trăm tám mười hai người này cho dù không phải nhân số tử vong cuối cùng vào tối nay thì cũng không sai biệt lắm, bởi vì chuyện đã phát sinh được một đoạn thời gian, không còn ai báo cáo nhân số tử vong.
Nhân số tử vong nhiều nhất là ba phường tây nam, tiếp theo là ba phường đông nam, ba phường đông bắc, ba phường tây bắc nhân số tử vong ít nhất.
Người của bốn khu đều không phát hiện dấu vết của quái quyệt nào.
Theo hồ sơ nói, các võ giả ở gân căn nhà phát sinh tử vong cũng không phát hiện điều gì dị thường, bọn họ không nghe thấy tiếng kêu cứu phát ra trước khi tử vong.
- Chúng không phải có thể lập tức giết chết người của một nhà thì chính là có thể khiến người của một nhà triệt để mất đi năng lực phát ra tiếng.
Thẩm Tĩnh trầm giọng nói.
- A di đà Phật.
Văn Đề thở dài:
- Vấn đề là chúng rốt cuộc làm thế nào mà lẻn vào trong nhà? Chúng ta đã bố phòng toàn thành, nhiều người như vậy lại không ai có thể phát hiện được dấu vết của chúng?
Nói là chúng, là vì bên Nghi Loan Ti suy đoán rất có thể là đàn quái quyệt làm, nếu không sao có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy xuất hiện ở trong thành rồi giết người hút tuỷ não?
Đương nhiên chỉ là suy đoán mà thôi, bọn họ ngay cả cái bóng của quái quyệt cũng không nhìn thấy.
Lời Văn Đề nói khiến bọn Chu Phàm đều trầm mặc, đây quả thật là chỗ khiến bọn họ khó hiểu.
Những quái quyệt đó đến vô ảnh đi vô tung, quái quyệt như vậy không phải không có, nhưng rất ít, hơn nữa bọn họ cũng đã bố trí trước một số phù trận cho loại tình huống này, ý đồ khiến quái quyệt hiện hình.
Nhưng phù trận bọn họ bố trí hiển nhiên đều không có tác dụng.
Bầu không khí trong phòng nghị sự nặng nề đè nén, không ai ngờ, bố trí chu mật như vậy, lại không mang tới một chút tác dụng nào.
Có thể nói là ở trước mắt bao người, để những quái quyệt đó ăn no rồi về. - Bảo bọn họ gia tăng kiểm tra, ta không tin một chút dấu vết cũng không lưu lại.
Hoàng Bất Giác sâm mặt nói.
- Chúng chắc là có trí tuệ.
Chu Phàm bỗng nhiên mở miệng nói.
Bốn vị Tứ Trấn Sứ đều nhìn về phía Chu Phàm.
Chu Phàm tiếp tục nói:
- Hai đêm nay người chết chỉ có năm người là võ giả, đương nhiên số lượng võ giả vốn ít hơn, điều này dường như chẳng có gì lạ, nhưng võ giả đã chết đều là Lực Khí Đoạn, hơn nữa nhân số tử vong ở khu tây bắc thế gia trải rộng là ít nhất, cho nên ta hoài nghi chúng có thể cảm giác được ở thế gia tồn tại võ giả lợi hại, từ đó không dám đi vào.