Chương 1588: Cực hạn mười bước (2)
Chương 1588: Cực hạn mười bước (2)Chương 1588: Cực hạn mười bước (2)
Chương 1588: Cực hạn mười bước (2)
Một khi động tác của đối thủ bị làm chậm, vậy có thể nhìn thấy nhiều sơ hở hơn, phối hợp với khoái đao của ta, đây không phải đơn giản là một cộng một bằng hai, Chu Phàm phát hiện mình có chút xem nhẹ tác dụng của nhãn nhĩ song thức mở ra đối với hắn.
Thu liễm nhãn nhĩ song thức, hắn lại kiểm tra tị thức và thiệt thức, tị thức và thiệt thức phần lớn là dùng để trinh sát kiểm tra, tác dụng vào thời điểm mấu chốt có thể mang tới cũng không ít.
Chu Phàm không kiểm tra kỹ tị thức và thiệt thức, hắn mở ra thân thức, thân thức là sự kéo dài của xúc giác, đến Võ Thức Cao Đoạn, phạm vi của thân thức cũng có tăng trưởng trình độ nhất định.
Chu Phàm ngôi trước giường, hắn nhìn cửa phòng cách đó không xa, thân thức của hắn lan ra.
Sau đó giống như chạm vào cửa gỗ vậy, cửa gỗ bị kéo ra, sau đó thì đóng lại.
Nhưng lực độ này đã là cực hạn thân thức có thể làm được.
Chu Phàm nghiêm túc suy nghĩ một chút, thân thức trừ có thể dùng để loại trừ thăm dò một số cạm bấy có khả năng tồn tại ra, ở trong chiến đấu cũng không phải không dùng được, ví dụ như khi chiến đấu, hắn dùng thân thức công kích chỗ yếu hại của kẻ địch, như là mắt chẳng hạn.
Lực độ như vậy đối với mắt người cũng có uy hiếp nhất định, cho dù không gây thương tổn tới mắt, nhưng cũng có thể khiến kẻ địch lâm vào hoảng loạn.
Đương nhiên cũng có thể cho đũng quần của đối phương một kích... Chỉ là làm vậy không khỏi quá vô sỉ, có điều sinh tử chiến, đánh vào hạ bộ của đối thủ là hoàn toàn có thể, Phàm lại nghĩ tới mấy loại cách dùng của thân thức, sau đó dòng suy nghĩ dan dần lan ra.
Hắn gần đây bận sự vụ của Nghi Loan Ti Phủ, đối với tu luyện và tới tàng thư các học tập ngược lại là ít đi rất nhiều, nếu rảnh, hắn khẳng định sẽ tới tàng thư các xem thử liệu có thư tịch viết về kinh nghiệm chiến đấu ở Võ Thức Đoạn mở ra nhãn nhĩ tị thiệt thân ngũ thức không, để gia tăng kiến thức của mình.
Tiếp theo là ý thức mà Chu Phàm coi trọng nhất trong sáu thức.
Chu Phàm đóng năm thức khác lại, mở ra ý thức, kiểm tra phạm vi ý thức có thể lan ra.
Cuối cùng hắn phát hiện ý thức của hắn có thể đạt tới mười bước quanh người, sau mười bước thì không thể làm được.
Phạm vi mười quanh người này là không nhỏ, Chu Phàm rất hài lòng, nhưng hắn phát hiện một khi tỏa ý thức ra mười bước, chân khí đang tiêu hao với một loại tốc độ cực nhanh.
Loại tiêu hao này ngay cả tốc độ bổ sung chân khí cấp tốc của Long Thần Huyết cũng có chút không theo kịp. Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, hắn rút ý thức về trong năm, loại tiêu hao và bổ sung chân khí này mới duy trì cân bằng.
- Không ngờ ý thức lại tiêu hao chân khí như vậy...
Chu Phàm nhíu mày, có lẽ là liên quan tới ý thức có thể cảm ứng được nguy cơ.
Cũng là hắn có Long Thần Huyết, nếu đổi lại là võ giả khác, sợ là chỉ có thể thỉnh thoảng mở ra ý thức để kiểm tra một chút, nếu không căn bản không thừa nhận được.
- Nếu là như vậy, không thể mở ra thời gian dài, nhưng ta có thể duy trì năm bước, sau đó thỉnh thoảng để ý thức lan ra đến cực hạn mười bước rồi lại rút về, như vậy không sợ tiêu hao quá nhiều chân khí.
- Chỉ là làm như vậy rất phiền, chỉ sợ ta phải một qua đoạn thời gian nữa mới có thể quen được.
Nghĩ tới biện pháp giải quyết, hai hàng lông mày Chu Phàm giãn ra, đối với hắn mà nói, đây chỉ là một phiền toái nhỏ mà thôi, ý thức có thể gia tăng đến mười bước, vậy có thể thay hắn cảm ứng được không ít nguy cơ tiềm tại.
Thậm chí hắn hiện tại ra ngoài đi trên đường phố, nếu tu sĩ Đạo cảnh của Diện Thủ Hội đó ở trong phạm vi mười bước gần hắn, ý thức của hắn có khả năng rất lớn sẽ cảm tri được sự tôn tại của nguy hiểm.
Đương nhiên dưới tiền đề là tu sĩ Đạo cảnh đó phải lộ ra sát ý với hắn, nếu không có sát ý, ý thức không thể cảm giác được.
Ý thức có thể cảm giác được nguy hiểm, nhưng nếu đi ở trên đường một kẻ trộm vặt muốn trộm đồ trên người Chu Phàm, ý thức là không thể làm ra phản hồi gì.
Có điều nếu là ám khí bay tới hoặc là một người lộ ra sát ý đối với Chu Phàm, bất kỳ thứ gì hoặc là người nào có khả năng gây nguy hiểm cho Chu Phàm, ý thức đều có thể lập tức làm ra phản ứng.
Đây là khuyết điểm của ý thức.
Có điều đối với Chu Phàm mà nói, chỉ cần ý thức có thể cảm ứng được nguy hiểm, vậy những khuyết điểm nhỏ này không phải là vấn de.
Đây là một điểm quan trọng nhất của ý thức.
Nhĩ thức hoặc nhãn thức mở ra có lẽ có thể nghe thấy hoặc nhìn thấy ám khí bay tới, nhưng nguy hiểm chưa chắc đã hữu hình, rất nhiều lúc là vô hình, thí dụ như bước vào nơi nào đó, nếu ý thức nhắc nhở có nguy hiểm, vậy có thể lập tức lui lại, đây là chuyện mà năm thức khác không thể làm được