Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 903 - Chương 1589: Tổng Phủ Trả Lời

Chương 1589: Tổng Phủ trả lời Chương 1589: Tổng Phủ trả lờiChương 1589: Tổng Phủ trả lời

Chương 1589: Tổng Phủ trả lời

Cũng bởi vì khuyết điểm của ý thức, cho dù Chu Phàm ở trên đường đi lung tung, tu sĩ Diện Thủ Hội đó từ phía trước đi tới, nhưng chỉ cần tu sĩ Diện Thủ Hội đó không có ý ra tay với Chu Phàm, Chu Phàm không thể biết hắn chính là tu sĩ Diện Thủ Hội đó.

Chu Phàm lại cân nhắc lục thức một lúc, sau khi thời gian tới rồi, hắn thu dọn một chút, rời khỏi chỗ ở, đến Nghi Loan Ti Phủ.

Đến trong phủ, Chu Phàm trước tiên tới phòng nghị sự, lúc này Trương công công trấn thủ ti phủ đã đi nghỉ ngơi.

Trong phòng nghị sự có Hoàng Bất Giác và Văn Đề, Chu Phàm hỏi tiến triển về quái quyệt ác mộng một chút, chỉ đáng tiếc là, bên Nghi Loan T¡ vẫn không có thu hoạch gì.

Không bao lâu sau, Thẩm Tĩnh cũng tới, hắn cũng hỏi như Chu Phàm, nhưng sau khi nghe không có tiến triển, hắn cau mày.

- Nếu là như vậy, tối nay chúng ta nên làm thế nào?

Thẩm Tĩnh hỏi.

Hoàng Bất Giác, Văn Đề và Chu Phàm đều mặt ủ mày ê, hiện tại xem ra ban ngày lại thất bại rồi, tối nay nên ứng đối như thế nào đây?

Vấn đề quái quyệt ác mộng Nghi Loan Ti Phủ đã sớm nói với hai nơi thư viện và Đại Phật Tự, hiện tại người của hai nơi này đều đang nghĩ biện pháp cho Nghi Loan Ti, nhưng lại một mực không thể lấy ra được biện pháp tốt.

Người của Cao Tượng Thành đúng là quá nhiêu, muốn tụ người lại tập trung trông coi, trong thành khẳng định không có diện tích lớn như vậy, cho dù là ra khỏi thành ở ngoài hoang dã, diện tích đầy đủ, nhưng trăm vạn người tụ cùng một chỗ, phiên phức cần ứng đối càng nhiều hơn, tất cả nhân thủ của quan gia đều dồn vào, cũng không thể xử lý nhiêu chuyện như vậy.

Con người một khi tập trung cao độ như vậy, cũng không phải là binh lính được huấn luyện bài bản, một khi xảy ra chuyện gì, sẽ là tai nạn đáng sợ cỡ nào.

Cho nên tụ người cùng một chỗ tập trung trông coi căn bản là không thực tế.

- Bảo tất cả người ở lại trong thành đừng đóng cửa sổ, bất kể là ngủ hay là không ngủ, đều phải ở phía trước cửa sổ.

Chu Phàm kiến nghị.

Làm như vậy khi toàn thành ác mộng ác mộng, võ giả của Nghi Loan Ti, bộ khoái huyện nha, võ giả đội tuần tra, khi đi ngang qua có lẽ có lẽ nhìn thấy quái quyệt xuất hiện.

- Biện pháp này không tồi.

Thẩm Tĩnh gật đầu đồng ý.

Hoàng Bất Giác cũng mở miệng nói: -Dem qua phù văn theo dõi không kiểm tra được sự xuất hiện của những quái quyệt đó, bảo các Phù Sư trong thành đổi một bộ phù trận mới xem có hiệu quả không.

Ai nấy đều nói ra biện pháp đêm qua vô hiệu, nhưng ngay cả như vậy, trải qua chuyện đêm qua, tác dụng có thể tạo được là bao lớn, bốn người trong phòng nghị sự đều không dám bảo đảm.

Ngay khi mọi người đang thương thảo, cửa phòng nghị sự có tiếng gõ.

- Vào đi.

Hoàng Bất Giác mở miệng nói.

Đi vào là tổng tham mưu Viên Lập Vĩ trong phủ, vẻ mặt hắn tiều tụy, gần đây bởi vì chuyện ác mộng toàn thành, trong phủ ti bất kể nhân viên ngoại vụ hay là nội vụ, thời gian nghỉ ngơi đều bị rút ngắn lại rất nhiều, Viên Lập Vĩ như này, cũng không quá bất ngờ.

- Đại nhân.

Viên Lập Vĩ chắp tay hành lễ nói:

- Tổng Phủ có văn kiện khẩn cấp.

Viên Lập Vĩ nói xong lấy ra một phong thư, giao cho Hoàng Bất Giác.

Hoàng Bất Giác vội vàng tiếp nhận thư, hắn mở ra nhìn một lúc, mặt lộ vẻ giận dữ, đưa thư cho Văn Đề ở gần hắn nhất.

Văn Đề xem xong, mặt lộ vẻ không vui lại đưa cho Chu Phàm, Chu Phàm tiếp nhận nhìn một lúc, mới sắc mặt bình tĩnh đưa cho Thẩm Tĩnh.

Sau khi Chu Phàm xem xong thư cũng hiểu được vì sao Hoàng Bất Giác lại tức giận như vậy, văn kiện khẩn cấp Tổng Phủ phát đến là đáp lại đối với sự kiện tổ chức đeo mặt nạ.

Trên thư nói Tổng Phủ chưa từng hạ lệnh đệ trình án kiện của tổ chức đeo mặt nạ cho Tổng Phủ, mà là trong phủ có người ăn cắp con dấu giả truyền mệnh lệnh, hiện tại người đã bắt được, đang thẩm vấn, nhưng thành viên tổ chức đeo mặt nạ lúc trước bắt được và hồ sơ đều biến mất.

Thẩm Tĩnh xem xong nhíu mày.

Hoàng Bất Giác vẫy vẫy tay, Viên Lập Vĩ rụt rè lui ra ngoài, cũng đóng cửa lại.

- Các ngươi thấy sao?

Hoàng Bất Giác trầm giọng hỏi.

Thẩm Tĩnh cười lạnh nói:

- Việc này có vấn đề rất lớn, nếu đúng là trong phủ có người ăn cắp con dấu giả truyền mệnh lệnh, vậy vì sao phải kéo dài như vậy mới trả lời chúng ta? Bọn họ nên ngay lập tức trả lời mới đúng, chắc kẻ ăn cắp đó chỉ là kẻ chết thay mà thôi.

Hoàng Bất Giác sâm mặt nói: - Bất kể là như thế nào, việc này ta sẽ tiếp tục gởi thư chất vấn, nếu Tổng Phủ không thể đưa ra câu trả lời hợp lý, vậy việc này sẽ thượng tấu quan gia, để quan gia đến hỏi Nghi Loan Ti Tổng Phủ thế này là sao?

Văn Đề thở dài:

- A di đà Phật, việc đã đến nước này, bên Tổng Phủ e là không thể kỳ vọng gì được rồi, ve chuyện tổ chức đeo mặt nạ, hồ sơ của bên Lạc Thủy Hương thì chúng ta đều xem rồi, nếu mang hồ sơ của Lạc Thủy Hương tới Kính Đô điều tra... Cũng nước xa không cứu được lửa gần.
Bình Luận (0)
Comment