Chương 1594: Thiên la địa võng
Chương 1594: Thiên la địa võngChương 1594: Thiên la địa võng
Chuong 1594: Thien la dia vong
Lúc này Chu Phàm cũng trở lại, nhưng hắn trở vê mang đến nhiều Binh Bạch Tuế hơn.
Các võ giả cũng không biết Chu Phàm trở về có phải chuyện tốt không, chỉ có thể cắn răng chống đỡ.
Lúc này phù trận cách đó không xa phát ra quang mang màu xanh lấp lánh một chút, lại khôi phục bình thường.
Sau đó mấy trăm võ giả xông vào, trong đó có võ giả của Nghi Loan Ti, nhưng phần lớn là võ giả không phải quan gia, những võ giả này xuất thân thế gia, xuất thân thương nhân, cũng có người đến từ thư viện, Bạch Tượng Tự.
Các võ giả Nghi Loan T¡ vốn đang bị vây mới mặt lộ vẻ vui mừng, bọn họ giờ mới biết vì sao mấy đại nhân không vội không vàng, ở trong nguy hiểm bọn họ đều thiếu chút nữa thì quên, đây là Cao Tượng Thành.
Cao Tượng Thành chính là nơi có võ giả nhiêu nhất toàn huyện.
Khi Nghi Loan Ti không chống đỡ được, bọn họ đương nhiên sẽ tới trợ giúp.
Nhiều võ giả hơn ùa vào trong chiến trường, khiến bọn Hoàng Bất Giác đang bị vây khốn có thể từ trong vây công thoát ra.
Các võ giả của lúc trước theo bọn Hoàng Bất Giác đều cố chống đỡ, hiện tại đều tay chân như nhũn ra, ngồi phịch xuống đất.
- Hoàng đại nhân, ta đến chậm.
Trương công công mở miệng nói.
Sau khi xác nhận là Bạch Tuế, Nghi Loan Ti đã sớm làm chuẩn bị hai tay, một tay chính là bọn Chu Phàm dẫn theo võ giả Nghi Loan Tỉ tới tìm tuế môn của Bạch Tuế.
Nhưng tuế môn khó tìm, cho nên bên Nghi Loan Ti bảo hai người Trương công công và Văn Đề tận hết khả năng tổ chức nhân thủ trong thành đến ứng đối vô số Binh Bạch Tuế có khả năng sẽ xuất hiện.
Vào lúc thế này, thế gia đại thương nhân đối mặt với mệnh lệnh của Nghi Loan Ti, không dám có chút trốn tránh, phái ra võ giả nhà mình đến trợ giúp.
Về phần trợ giúp của Bạch Tượng Tự, thư viện vốn là chuyện trong tình lý.
Thực lực của võ giả không phải quan gia pha tạp, nhưng được cái nhân số không ít, chống lại Binh Bạch Tuế vẫn chiếm một chút ưu thế.
Sự hỗ trợ của bọn họ khiến bọn Chu Phàm có thời gian nhìn nhục thân khổng lồ của Bạch Tuế.
Trên nhục thân vẫn có bướu thịt không ngừng hạ xuống. - Phải nghĩ cách tìm ra tue môn của Bạch Tue, bằng không Cao Tượng Thành sẽ bị nó hủy mất.
Hoàng Bất Giác có chút lo lắng nói.
Không thể tiêu trừ được Bạch Tuế, ngọn nguồn của Binh Bạch Tuế, vậy giết bao nhiêu Binh Bạch Tuế cũng vô dụng.
Một điểm khủng bố của Bạch Tuế là ở chỗ, không ai biết cực hạn sinh trưởng Binh Bạch Tuế của nó là ở đâu, chỉ cần nó cảm thấy uy hiếp, sẽ không ngừng sinh trưởng Binh Bạch Tuế, cho đến khi uy hiếp bị tiêu trừ mới thôi.
Theo ghi chép, Bạch Tue có thể sinh đản ra mười vạn Binh Bạch Tuế. Đây là chưa bao gồm Binh Bạch Tuế mà Tử Bạch Tuế của nó sinh ra, lần đó nơi tụ của cư nhân loại ở phụ cận đều bị hủy diệt, vô số người chết.
Bạch Tuế xuất hiện ở hoang dã và ở nơi nhân loại tụ cư là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Hoàng đại nhân, không cần quá lo lắng.
Một thanh âm đột nhiên từ sau lưng bọn Chu Phàm vang lên.
Bọn Chu Phàm vội vàng quay đầu lại nhìn, mới phát hiện thì ra là Trọng Điền, Viên Hải, Trương Lý lão thái gia đều tới, vừa rồi lên tiếng là Trọng Điền.
Trên mặt bốn người Chu Phàm lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hành lễ.
Hoàng Bất Giác hổ thẹn nói:
- Không ngờ việc này lại kinh động tới ba vị đại nhân.
- A di đà Phật, không cần khách khí như vậy.
Viên Hải mỉm cười nói.
- Bớt nói lời thừa thôi, chờ chúng ta thu thập Bạch Tuế đã rồi tính.
Trương Lý lão thái gia nhìn về phía chiến trường chém giết của võ giả và Binh Bạch Tuế, chậm rãi nói,
- Hai người các ngươi có biện pháp gì không?
Đối với ba người bọn họ mà nói, đối phó Bạch Tuế vẫn có chút khó giải quyết.
Bởi vì cho dù tu sĩ Đạo cảnh có thể đánh xuyên thân thể của nó, nhưng nếu không làm thương tổn đến tuế môn của nó, thương thế trên người nó rất nhanh sẽ khôi phục lại.
Trừ khi tu sĩ Đạo cảnh có thể lập tức tiêu diệt toàn bộ thân thể của Bạch Tuế, như vậy khẳng định sẽ bao gồm cả tuế môn vào.
Nhưng muốn làm được điểm này, độ khó không thấp.
Trọng Điền liếc thân thể thịt trắng to lớn đó, nói: - Kỳ thật ta vừa biết đến việc này, đã nghĩ là Bạch Tuế, cho nên từ thư viện mang tới một kiện quỷ khí, thế nên mới lãng phí một chút thời gian, để ta xử lý cho.
Trọng Điền nhảy lên, lăng không lao tới Bạch Tue.
Binh Bạch Tuế phát hiện Trọng Điền lăng không mà đến, chúng nối tiếp nhau giam lên trên vai đồng bạn nhảy lên, đánh tới Trọng Điền ở trong không trung.
Sắc mặt Trọng Điền hờ hững, trong thân thể hắn có gợn sóng màu bạc tỏa ra, Binh Bạch Tuế có ý đồ tới gân hắn đều hóa thành hạt bụi, phiêu tán theo gió.
Hắn chỉ lăng không đi mấy chục bước, đã tới trước người Bạch Tuế.
- Thiên la địa võng.
Trọng Điền nhẹ nhàng vẫy tay áo, trong ống tay áo của hắn có lưới đỏ thẫm bay ra.