Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 907 - Chuong 1593: Giai Doan Hai (2)

Chuong 1593: Giai doan hai (2) Chuong 1593: Giai doan hai (2)Chuong 1593: Giai doan hai (2)

Chuong 1593: Giai doan hai (2)

Dưới phòng ngự chân khí của thân thể và Tử Kim Giáp Trụ, hắn ở trong Binh Bạch Tue lao thẳng về phía trước, Binh Bạch Tuế không phải bị hắn đánh bay thì chính là bị song đao một lớn một nhỏ của hắn xé nát.

Từ trong Binh Bạch Tuế giống như nước chảy giết ra một con đường.

Chu Phàm cách Tử Bạch Tuế thứ nhất đã càng lúc càng gần.

Binh Bạch Tuế phát hiện mục tiêu của Chu Phàm là Tử Bạch Tuế, nhiêu Binh Bạch Tuế hơn ùa tới bên Chu Phàm, thậm chí chồng lên nhau thành một tòa núi thịt.

Các võ giả nhìn thấy một màn này đều cảm thấy da đầu ngứa ran, nếu là bọn họ, khẳng định là xong đời rồi.

Chỉ là Chu Phàm từ trong Binh Bạch Tuế giống như núi trắng xông ra, lao tới phía trước Tử Bạch Tuế.

Đức Tự Đao của hắn càn quét, chém Binh Bạch Tuế xông tới thành hai nửa, đao gỉ trong tay kèm theo Lãnh Lam Hỏa Diễm, Thanh Hắc Quỷ Khí, Không Âm Quỷ Lôi bổ vào Tử Bạch Tuế.

Âm một tiếng, vô số năng lượng bắn ra, trên người Tử Bạch Tuế xuất hiện một vết đao mờ nhạt.

Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, thân thể của Tử Bạch Tuế cứng rắn hơn hắn nghĩ.

Vừa trì hoãn một chút, Binh Bạch Tuế lại ua tới, năm móng vuốt gấp khúc sau lưng chúng đâm nhanh về phía Chu Phàm, ý đồ giết chết Chu Phàm.

Chu Phàm lại quét Đức Tự Đao, đập bay hoặc chém chết những Binh Bạch Tuế đang vây lên, sắc mặt hắn trâm xuống, đao gỉ lại bổ xuống.

Võ Thế Đặc biệt lan về phía Tử Bạch Tuế.

Khô Mộc Thal

Thế héo rũ chìm vào trong cơ thể Tử Bạch Tuế, Tử Bạch Tuế bắt đầu héo rũ, cho đến khi hóa thành một đoàn bụi bặm tản đi.

Binh Bạch Tuế phát ra tiếng gào thét, điên cuồng tấn công tới Chu Phàm.

Chu Phàm dưới sự vây công của Binh Bạch Tuế, nhưng trong lòng lại thở phào, vừa rồi hắn thử dùng Võ Thế công kích Bạch Tuế, nhưng không có hiệu quả, may mà lại hữu hiệu với Tử Bạch Tuế này.

Chu Phàm mượn chân khí cường hãn để phòng ngự, không đếm xỉa tới công kích của những Binh Bạch Tuế đánh xuống người hắn, lao tới Tử Bạch Tuế thứ hai.

Không phải nói công kích của Binh Bạch Tuế đối với hắn không có hiệu quả, mỗi một công kích hạ xuống phòng ngự chân khí của hắn đều sẽ làm hao tổn chân khí của hắn. Nhưng đối với Chu Phàm mà nói, chút hao tổn này căn bản không tính là gì.

Tốc độ di chuyển của Binh Bạch Tuế không tính là nhanh, cho dù có Binh Bạch Tue liều chết ngăn cản, Chu Phàm vẫn xông tới trước Tử Bạch Tuế thứ hai, sử dụng Khô Mộc Thế giết chết Tử Bạch Tuế này.

Sau đó Tử Bạch Tuế thứ ba cũng vậy.

Sau khi Chu Phàm kết liễu Tử Bạch Tuế thứ ba, hắn phóng tới chỗ bọn Hoàng Bất Giác.

Không có hắn, bọn Hoàng Bất Giác cũng không để phòng ngự sụp đổ, nhưng cũng chỉ có thể làm được phòng ngự.

Bởi vì thân thể của Bạch Tuế vẫn không ngừng có bướu thịt hạ xuống hóa thành Binh Bạch Tuế.

Giống như nó sinh trưởng Binh Bạch Tuế căn bản không cần hao phí năng lượng.

Nhưng cái chết của ba Tử Bạch Tuế khiến những Binh Bạch Tuế này giống như phát điên đánh tới Chu Phàm, lập tức đã bao phủ thân ảnh của hắn.

Binh Bạch Tuế giống như vĩnh viễn giết không hết.

Thật sự quá nhiều.

Chu Phàm xông ra khỏi vòng vây, nhưng rất nhanh lại bị Binh Bạch Tuế xông tới tiếp tục vây công, hắn cũng có chút kinh hồn táng đảm, trên Thiên Huyễn Tuyết Sơn, hắn từng gặp phải Băng Huyết Viên cấp Huyết Lệ, nhưng Băng Huyết Viên cùng cấp bậc và Bạch Tuế căn bản là hoàn toàn khác nhau.

Nếu là võ giả Khí Cương Đoạn chỉ có một mình, gặp phải Băng Huyết Viên là rất khó thoát được, nhưng gặp phải Bạch Tuế, lại có thể thoải mái đào tẩu.

Nhưng loại phương thức không ngừng sinh trưởng ra Binh Bạch Tuế này của Bạch Tuế, sức phá hoại đối với nhân loại tụ cư là đáng sợ hơn.

Cho dù là Chu Phàm cũng không làm gì được Bạch Tuế, trừ khi có thể tìm được tuế môn, chỉ là dưới sự quấy nhiễu của Binh Bạch Tuế như đàn châu chấu, muốn tìm được tuế môn căn bản là người si nói mộng.

Lúc trước không có Binh Bạch Tuế quấy nhiễu, bọn họ cũng không tìm được tuế môn.

Chu Phàm nhíu mày nghĩ biện pháp, nhưng bọn Hoàng Bất Giác lại dân dân có chút không chống đỡ được, dưới công kích của nhiều Binh Bạch Tuế như vậy, phù lục, chân khí tiêu hao cực nhanh, khó có thể tưởng tượng.

- Hoàng đại nhân.

- Thẩm đại nhân.

Các võ giả bắt đầu sinh ra ý rút lui, nếu còn không rút lui, bọn họ có thể thật sự phải chết ở đây, các võ giả là lập quỷ thệ với Nghi Loan Ti, nhưng không muốn chết như vậy. Hiện tại xem ra, tốc độ tăng trưởng của Binh Bạch Tue là nhanh hơn tốc độ giết của bọn họ, đập vào trong mắt đều là Binh Bạch Tuế màu trắng.

Bọn họ cảm thấy mắt mình cũng có chút hoa lên rồi, không phân rõ tay chân đầu của Binh Bạch Tuế, chỉ giống như máy móc dùng binh khí chống đỡ móng vuốt vươn dài đâm nhanh đó của Binh Bạch Tuế.

Căn bản là giết không hết.

- Đừng vội.

Hoàng Bất Giác trâm ổn nói.

Thẩm Tĩnh cũng không mở miệng nói muốn lui.

Không có sự đồng ý của hai người Hoàng Bất Giác, lúc này các võ giả muốn rút đi căn bản chính là vọng tưởng.
Bình Luận (0)
Comment