Chương 1596: Đạo tồn ảnh thứ hai (2)
Chương 1596: Đạo tồn ảnh thứ hai (2)Chương 1596: Đạo tồn ảnh thứ hai (2)
Chương 1596: Đạo tôn ảnh thứ hai (2)
Hoàng Bất Giác thở dài:
- Chỉ hi vọng là vậy, không biết vị đại nhân muốn thương lượng chuyện gì với chúng ta?
Thấy Hoàng Bất Giác chủ động nhắc tới, sắc mặt Trọng Điền nghiêm túc nói:
- Phòng này có toàn không?
Thẩm Tĩnh ưỡn lưng nói:
- Xin đại nhân cứ yên tâm, nơi này không có.
Thẩm Tĩnh phụ trách công tác giữ bí mật của ti phủ, nói xong hắn đứng lên, mở ra phù trận của phòng nghị sự, ngăn cách trong ngoài.
Lúc này Trọng Điền mới mở miệng nói:
- Lần này chúng ta tới đây, vốn không tính là đại sự gì, nhưng bởi vì Cao Tượng Thành gần đây xảy ra vấn đề không nhỏ, cho nên chúng ta lo lắng xuất hiện một số phiền phức, hi vọng việc này chỉ năm người các ngươi biết là được rồi.
Chu Phàm và bốn vị Tứ Trấn Sứ ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không rõ Trọng Điền muốn nói gì.
- Ta và Trương Lý lão thái gia phải rời khỏi một đoạn thời gian.
Trọng Điền nói ra.
Năm vị chủ quan của Nghi Loan Ti đều hơi biến sắc, hiện tại vấn đề quái quyệt ác mộng chưa giải quyết, Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia đều là tu sĩ Đạo cảnh, cũng là chỗ tự tin của Cao Tượng Thành.
Bọn họ bình thường rời khỏi tất nhiên không có vấn đề, nhưng vào lúc thế này lại rời khỏi, nếu Cao Tượng Thành xuất hiện vấn đề làm thế nào?
Hoàng Bất Giác gấp giọng nói:
- Hai vị đại nhân, rốt cuộc là chuyện gì? Không thể ở thêm mấy ngày sao?
- Sợ rằng không được.
Trọng Điền lắc đầu nói:
- Là người bên Thiên Huyễn Tuyết Sơn phát hiện một số vấn đề, ta muốn cùng Trương Lý lão thái gia đi một chuyến.
Trương Lý lão thái gia cũng cười nói:
- Nếu không phải lo lắng vấn đề của Thiên Huyễn Tuyết Sơn sẽ ảnh hưởng tới một huyện, nắm xương già ta cũng không muốn đi xa như vậy.
Thiên Huyễn Tuyết Sơn là đề thi việt dã của đại khảo, kết quả cuối cùng cả tòa núi tuyết đều tách làm hai, bên Cao Tượng Thành một mực chú ý tới Thiên Huyễn Tuyết Sơn, hiện tại có phát hiện, Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia không thể không tự mình đi xem thử.
Đây chính là dính dáng tới quái quyệt không thể biết cấp, người thực lực hơi yếu một chút đều khó có thể nhìn ra tình huống, bằng không Trọng Điền sẽ không tự mình đi.
Bọn Chu Phàm tất nhiên biết mức độ của sự việc, so với quái quyệt ác mộng, nếu Thiên Huyễn Tuyết Sơn xuất hiện vấn đề, vậy càng nghiêm trọng hơn.
Không ai dám ngăn cản nữa, Trọng Điền lại cười nói:
- Kỳ thật các ngươi không cần quá lo lắng, tuy ta và lão thái gia không có mặt, nhưng có Viên Hải đại sư ở đây, tất nhiên có thể bảo vệ Cao Tượng Thành tất cả không có trở ngại.
- A di đà Phật, Nghi Loan Ti có việc gì thì cứ tìm bần tăng là được.
Viên Hải tuyên một tiếng phật hiệu nói.
Bọn Chu Phàm nghĩ thấy cũng đúng, Trọng Điền và lão thái gia không có, nhưng Viên Hải thì còn, cho dù tìm ra quái quyệt ác mộng, bọn họ không phải là đối thủ, Viên Hải tới vấn đề chắc không lớn.
Hiển nhiên ba người Trọng Điền, Trương Lý lão thái gia, Viên Hải sớm đã thương lượng rồi, Viên Hải ở lại, Trọng Điền và trương lão thái gia tới Thiên Huyễn Tuyết Sơn một chuyến.
- Hai người chúng ta sẽ lặng lẽ rời khỏi, trừ mấy người các ngươi ra, không có ai biết.
Trương Lý lão thái gia cười cười nói:
- Với bên ngoài thì sẽ nói bế quan mấy ngày, như vậy, cũng không sợ bọn đạo chích thừa cơ gây sự.
- Nếu thực sự xảy ra vấn đề lớn, các ngươi truyền tin cho chúng ta, chúng ta cũng sẽ mau chóng trở vê.
Trọng Điền nghĩ một chút lại nói.
An bài như vậy là ổn thỏa nhất.
Chuyện thương lượng xong, ba người Trọng Điền rời khỏi, cho dù hôm nay không có ánh mặt trời, nhưng đã là hoàng hôn, Bạch Tuế đã chết, nhưng còn có ác mộng sau trời tối chờ bọn họ đi đối phó.
Năm người Chu Phàm lại bận rộn, hòa thượng của Bạch Tượng Tự và các giáo tập của thư viện cũng tới hỗ trợ.
Không chỉ là Nghi Loan Ti nghĩ rất nhiều biện pháp để tìm quái quyệt ác mộng, bên thư viện và Bạch Tượng Tự cũng cung cấp không ít biện pháp có thể hữu hiệu.
Những biện pháp này cái nào có thể cùng dùng thì dùng, có xung đột thì tách ra bố trí trong các phường thị khác nhau, để tránh tạo thành lãng phí, những cái này cũng phải có Nghi Loan T¡ đến phối hợp. Cửa thành vẫn bị người muốn ra vây chặt, chuyện bố trí qua đêm cho người mất đi nhà cửa ở Bình Tỉnh Phường cũng phải an bài tốt, làm xong đủ loại sự vụ, sắc trời đã tối.
Chu Phàm vội vàng ăn một chút, hắn trở về trấn thủ ba phường đông nam.
- Hi vọng tối nay có thể thuận lợi giết chết quái quyệt ác mộng.
Chu Phàm thở dài một tiếng, nghĩ.
Bằng không Cao Tượng Thành cũng không biết lúc nào mới có thể khôi phục sự yên bình ngày xưa.
Chu Phàm không ngủ trước để tiến vào Khôi Hà Không Gian, mà là ở lại trong phòng cân nhắc võ kỹ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thành thị đang im lặng bỗng nhiên truyền đến tiếng khóc thét.
Cả tòa thành thị lập tức biến thành hỗn loạn.
Ác mộng toàn thành lại tới rồi.