Chương 1598: Phạm vi mở rộng (2)
Chương 1598: Phạm vi mở rộng (2)Chương 1598: Phạm vi mở rộng (2)
Chương 1598: Phạm vi mở rộng (2)
Ở Cao Tượng Nghi Loan Ti, cho dù là ở trận doanh khác nhau, nhưng vào loại thời điểm mấu chốt này, đều sẽ đoàn kết cùng đối phó quái quyệt.
- Cám ơn Trương công công.
Chu Phàm cám ơn một tiếng, trở về phòng Nghi Loan Ti chuẩn bị để nghỉ ngơi. ...
Chu Phàm có thể ngủ yên, nhưng tối nay sau khi ác mộng phát sinh, rất nhiều người đã định trước là khó có thể ngủ được.
Trùng Nương không bị ảnh hưởng ác mộng, nàng có thiên phú quyệt nhân đặc thù, ác mộng này không ảnh hưởng được tới nàng.
Nàng là sau khi ác mộng phát sinh bị Trân Bác Bì lay tỉnh.
Trân Bác Bì đương nhiên sẽ không quấy ray giấc ngủ của Trùng Nương, nàng đánh thức Trùng Nương, cũng là chuyện Trùng Nương đã sớm phân phó trước.
Sau khi ác mộng phát sinh, Trùng Nương tỉnh dậy.
Trùng Nương vừa tỉnh, phòng cũng sáng lên quang mang màu trắng nhu hòa, đó là ánh sáng từ hạt châu treo trên vách tường phát ra.
Trùng Nương đứng phía trước cửa sổ, nghe những thanh âm hỗn loạn đó, khẽ thở dài:
- Bác Bì thẩm thẩm, không tra được gì à?
Bọn Lưu Tam Hỏa rất dụng tâm đi thăm dò, nhưng vẫn không biết là có chuyện gì.
Trân Bác Bì đứng sau lưng Trùng Nương nói khẽ:
- Thiếu chủ, chuyện lần này chậm chạp không giải quyết, những quái quyệt đó lai lịch không rõ, không bằng chúng ta rời khỏi Cao Tượng Thành trước, chờ thêm một đoạn thời gian rồi trở về.
Trân Bác Bì cũng không lo lắng cho an toàn của lo lắng cho mình, nàng là lo lắng cho an toàn của thiếu chủ, thiếu chủ có tổn thất gì, đối với nàng mà nói đều là chuyện không thể chấp nhận được.
Chỉ là Lý Trùng Nương lắc đầu:
- Bác Bì thẩm thẩm, ngươi biết mà, quái quyệt bình thường đều không thể gây thương tổn tới 1a.
Trân Bác Bì không khuyên nữa.
- Hắn thân là Nghi Loan T¡ Phủ T¡ Sứ, chuyện lần này khẳng định khiến hắn rất phiền não!
Lý Trùng Nương bỗng nhiên thấp giọng lẩm bẩm.
Trân Bác Bì biết không phải là đang hỏi nàng, kỳ thật cho dù là hỏi nàng cũng không biết nên trả lời thế nào, nàng chưa bao giờ am hiểu loại chuyện này. ... - Nghe nói mười tám thôn bên ngoài có ba thôn gặp tai ương.
Khi nói lời này, da mặt Áo công công run lên, trong mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi.
Hắn không phải không ngủ được, mà là không dám ngủ.
Từ lần trước sau khi tỉnh lại trong ác mộng, hai đêm nay hắn đều không ngủ.
Bởi vì buổi tối ngủ sẽ gặp ác mộng, mà sau ác mộng có khả năng sẽ bị quái quyệt giết chết.
Loại người rảnh rỗi như Áo công công đương nhiên lựa chọn buổi tối không ngủ, ban ngày ngủ bù.
Cùng tĩnh tọa ở đại sảnh với Áo công công là Trứu Thâm Thâm, toàn thân hắn phát ra ý rét lạnh, hắn vốn đang cân nhắc kiếm pháp, nghe thấy Áo công công nói như vậy, hắn trầm giọng nói:
- Đại nhân không cần lo lắng, nếu những quái quyệt đó dám đến, ta cho dù chết cũng phải hộ vệ đại nhân được an toàn.
Áo công công bình thường hành vi hơi hoang đường một chút, nhưng hắn đối với Trứu Thâm Thâm chính là toàn tâm toàn ý bồi dưỡng, Trứu Thâm Thâm rất cảm kích Áo công công, cũng tận lực báo đáp hắn.
- Tiểu Trứu ở đây, ta tất nhiên yên tâm.
Vẻ sợ hãi trên mặt Áo công công dịu đi, hắn vẫn lo lắng nói:
- Nhưng đã liên tục ba đêm rồi, Nghi Loan Ti Bạch Tượng Tự, thư viện và một số thế lực như thế gia đều gia nhập vào trong đó, lại ngay cả cái bóng của những quái quyệt đó cũng không thấy.
- Loại chuyện này thực sự có chút khác thường, tuy năng lực của bọn họ không bằng ta, nhưng cũng không phải toàn là hạng người vô năng.
Mày kiếm của Trứu Thâm Thâm nhu lại nói:
- Ban ngày những người đó của lớp chữ Giáp cũng phân tích rồi, nói rất có thể là một số quái quyệt mới chưa từng xuất hiện trước mặt người khác.
- Quái quyệt mới?
Hai tay Áo công công đột nhiên nắm chặt lại,
- Nếu quái quyệt mới, vậy thì phiền rồi.
- Cha nuôi từng nói, quái quyệt mới thường thường là khó đối phó, khó giải quyết hơn quái quyệt cùng cấp bậc, bởi vì chưa ai biết đặc tính của chúng.
Áo công công đứng lên, hắn đi qua lại vài vòng, mới gấp giọng nói với Trứu Thâm Thâm:
- Không được, đám thư sinh đó của thư viện thường nói quân tử không đứng dưới tường sắp sập, huống chỉ là thái giám chúng ta?
Thái giám chúng ta. .. Trán Trứu Thâm Thâm nổi gân máu: - Đại nhân, ta không phải thái giám.
-Ai dà, tiểu Trứu của ta.
Áo công công the thé nói:
- Hiện tại không phải lúc chú ý loại chỉ tiết nhỏ này, ta là nói Cao Tượng Thành không thể ở lại nữa, chờ ta nói một tiếng với Tiểu Hòa Tử, bảo hắn mau chóng điều ta đi, tài nguyên lớp chữ Giáp của ngươi lấy được tới tay rồi, sau này có thể trở về tiếp tục lấy, hiện tại ở lại cũng vô dụng.
- Đến lúc đó chúng ta cùng đi.
Mặt trời chiếu rọi tường thành cao.
Dưới tường thành, là cảnh tượng huyên náo phồn hoa.
Trên đường du khách như dệt, người bán hàng rong đang rao hàng, tất cả đều bình thản an nhiên.
Trong không trung, chín dây nhỏ xanh lam quấn vào nhau, dưới dây là tiếng gáy khẽ.