Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 918 - Chuong 1604: Tuthuat (2)

Chuong 1604: Tuthuat (2) Chuong 1604: Tuthuat (2)Chuong 1604: Tuthuat (2)

Chuong 1604: Tuthuat (2)

Chu Phàm nhìn quả cầu lưu ly của mình đã rỗng tuếch, hắn cười khổ một tiếng, đúng là bao nhiêu sâu xám lớn cũng không đủ dùng.

Chu Tiểu Miêu thu mười vạn con sâu xám lớn, mới tóm ra một dòng sương mù, từ trong đó lấy ra một hộp gỗ đen, đưa cho Chu Phàm.

Chu Phàm tiếp nhận hộp gỗ đen, mở ra nhìn, trong hộp gỗ đặt một quyển điển tịch bìa đen, trên điển tịch viết bốn chữ Vô Cực Đao Cương đao ý sắc bén, có thể khiến hai mắt người ta đau nhói.

Chu Phàm lấy lại bình tĩnh, mới chống đỡ được đao ý sắc bén đó, hắn cố nén sự kích động trong lòng, mở Vô Cực Đao Cương ra xem.

Hắn cũng muốn xem thử Vô Cực Đao Cương phải trả giá không nhỏ mới có được này rốt cuộc lợi hại tới mức nào?

Điển tịch công pháp võ kỹ bình thường ở khúc đầu đều sẽ viết một quy tắc chung, giới thiệu ưu khuyết điểm của công pháp võ kỹ, nhưng Vô Cực Đao Cương này thì lại khác.

Mở đầu nó là viết thứ tương tự như tự thuật.

Điều này khiến Chu Phàm ngây ra một chút, hắn lại tiếp tục đọc cẩn thận.

- Cả đời ta coi đao như mạng, được người ta gọi là Phong Đao Hiệp, khi ta chơi đao, ngay cả chính mình cũng cảm thấy sợ.

- Chuyện ta đã trải qua trong đời thực sự quá nhiều, nhưng kết quả là danh đao mỹ nhân chỉ là công dã tràng, khi đại nạn còn lại mấy chục năm, chỉ có một tâm nguyện chưa xong, đó chính là sáng tạo ra một môn đao pháp khoáng cổ tuyệt kim.

- Nhưng ta khổ tư mười năm, mới biết có chênh lệch quá nhiều với các tiền bối dùng đao, cho nên chỉ có thể lui mà cầu thứ, sáng tạo ra công pháp đao cương Khí Cương Đoạn này.

- Ta xưa nay chính là hạng người tâm cao khí ngạo, lui mà cầu thứ đối với ta mà nói đã là chuyện rất khó chịu, ta hạ quyết tâm, cho dù chỉ là một môn công pháp đao cương, nó cũng phải là công pháp đao cương đệ nhất phong vân từ xưa đến nay.

- Để đạt thành tâm nguyện này, ta khổ tâm cô nghệ, tẩu biến thiên sơn, thiệp túc vạn thủy (đi khắp cả ngàn núi sông), thời gian còn lại đều đầu nhập vào trong chuyện này, mới có môn Vô Cực Đao Cương này.

- Lòng ta rất kiêu ngạo, ta tin Vô Cực Đao Cương ở trong công pháp Khí Cương Đoạn cũng có thể nói là số một số hai, chắc không có công pháp đao cương nào có thể vượt qua nó.

- Thời gian kiên định nhất trong cả cuộc đời ta là đoạn thời gian sáng tạo Vô Cực Đao Cương này, không có kẻ địch, không có phân tranh, khi đại nạn sắp tới, ta mới có cảm xúc, hối hận cũng đã muộn, nhưng may mà có Vô Cực Đao Cương có thể nói chuyện với ta, không tính là cả đời tâm thường vô vi. - Chuyện liên quan tới ta không có gì để viết, chỉ hi vọng hậu nhân tu tập môn công pháp này có thể nhớ được đây là Phong Đao Hiệp sáng tạo, ta đã cảm thấy hài lòng rồi.

- Kỳ thật cho dù quên ta cũng không sao, nhưng khi sáng tạo môn công pháp này gặp phải một khốn cảnh cực lớn, vào thời khắc vô cùng quan trọng này là Long tiên bối giúp ta, mới khiến cho Vô Cực Đao Cương có thể hoàn thành.

- Có thể nói nếu không có Long tiền bối, không có Vô Cực Đao Cương của ta.

- Cho nên hậu nhân tu tập công pháp này có thể quên Phong Đao Hiệp ta, nhưng không thể quên Long tiền bối, các ngươi phải khắc ghi ân đức của Long tiền bối.

- Không phải ta không muốn nói tên của Long tiền bối, mà là ta và Long tiên bối chỉ tiếp xúc một đoạn thời gian quá ngắn, cuối cùng được Long tiền bối nhắc nhở mới hiểu nên sáng tạo ra môn công pháp này thế nào, mà khi ta đắm chìm trong sáng tạo Vô Cực Đao Cương, lại nhất thời quên hỏi đại danh của Long tiền bối.

- Đây là chuyện ta cảm thấy tiếc nuối nhất.

- Nhưng Long tiền bối là nam tử đẹp trai nhất ta từng thấy.

- Vẻ đẹp của hắn, giống như một ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ vào mùa đông, ấm áp mà hàm súc, ở trước mặt hắn có lẽ sẽ cảm thấy tự xấu hổ vì cái xấu của mình, nhưng không thể dâng lên được một chút lòng đố ky, sẽ chỉ ở trong đáy lòng nghĩ sao thế gian này lại có nam tử đẹp tới như vậy?

- Cho nên nếu ngươi may mắn nhìn thấy Long tiền bối, vậy khẳng định có thể lập tức nhận ra đây là Long tiền bối.

- Có lần nói chuyện phiếm, ta nói Vô Cực Đao Cương của mình đã hoàn thành, đời này chắc sống không uổng, lúc ấy Long tiền bối lộ ra biểu cảm tiếc nuối, nói hắn cũng có một tâm nguyện chưa thực hiện được.

- Ta vốn cho rằng không thể báo đáp ân tình của Long tiền bối, thấy được cơ hội này, vội vàng truy hỏi, nếu may mắn có thể thực hiện tâm nguyện này giúp Long tiền bối, dù là đầu trên cổ ta cũng có thể lấy đi.

- Dưới sự truy hỏi của ta, mới biết thì ra tâm nguyện của Long tiền bối là một vấn đề hắn muốn hỏi mà lại không dám hỏi người khác: Bộ dạng xấu là loại thể nghiệm gì?

- Ta không thể không thở dài một tiếng: Long tiền bối quá thiện lương.
Bình Luận (0)
Comment