Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 919 - Chương 1605: Không Được Chửi Bới Hắn

Chương 1605: Không được chửi bới hắn Chương 1605: Không được chửi bới hắnChương 1605: Không được chửi bới hắn

Chương 1605: Không được chửi boi hắn

Chu Phàm đọc đến đây, khóe miệng hắn giật giật, hắn không ngờ lại ở đây đọc được sự tích của Long tiền bối.

Hắn không ngờ Vô Cực Đao Cương và Long tiền bối còn có uyên nguyên bực này.

Hắn rất xác định vị Long tiền bối này tuyệt đối là Long tiên bối mà Yên Chi nói.

- Chu Phàm, làm sao vậy?

Thực Phù thấy biểu cảm của Chu Phàm không đúng, nàng vội vàng hỏi.

Chẳng lẽ công pháp khác với những gì Chu Tiểu Miêu nói?

Có điều đây là chuyện không thể, đây chính là giao dịch dưới sự chứng kiến của thuyền, cho dù Chu Tiểu Miêu cũng không thể dối gạt người khác trên vấn đề của công pháp.

- Không có gì, chỉ ở trong sách nhìn thấy một cái tên quen thuộc, cảm thấy có chút kinh ngạc mà thôi.

Chu Phàm giải thích với Thực Phù.

Chu Tiểu Miêu ở bên cạnh nhướng mày hỏi:

- Ngươi là nói Phong Đao Hiệp hay là Long tiền bối? Ngươi biết hai người này à?

Chu Tiểu Miêu không thể không chưa xem qua Vô Cực Đao Cương, Chu Phàm vừa nói như vậy, nàng lập tức có phản ứng, Chu Phàm không phải nói Phong Đao Hiệp thì chính là Long tiền bối.

- Ta là nói Long tiền bối.

Chu Phàm nói.

- Ngươi biết Long tiền bối? Ngươi từng thấy hắn ở đâu?

Trên mặt Chu Tiểu Miêu khó có thể nén được vẻ hưng phấn hỏi.

Chu Phàm ặc một tiếng nói:

- Ta chưa từng thấy Long tiền bối, ta là từ trong miệng một người dẫn dắt tên là Yên Chi biết được tên của Long tiên bối.

- Thì ra chỉ là nghe nói.

Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh nàng lại mặt lộ vẻ cảnh giác nói:

- Ta biết Yên Chi, nhưng ta trước giờ chưa từng gặp nàng, bộ dạng của nàng thế nào?

- Một nữ tử rất đẹp.

Chu Phàm thẳng thắn bình luận.

- Đẹp? Đẹp tới mức nào? So với ta thì sao? Chu Tiểu Miêu vẻ mặt ghen tị hỏi.

- Cái này...

Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu giống như một tiểu bất điểm, tướng mạo bình thường, dáng người phẳng lì, thật sự không biết nên nói thế nào mới phải.

Yên Chi có thể nói là nữ tử đẹp nhất Chu Phàm từng thấy, cũng chỉ có Trùng Nương mới có thể so sánh với nàng.

Cho dù bỏ qua tướng mạo, phương diện dáng người của Chu Tiểu Miêu cũng không thể so sánh.

- Không cho phép nói dối, nói thật đi.

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu nghiêm túc nói.

- Ngươi và nàng sợ rằng vẫn có chênh lệch.

Chu Phàm chỉ có thể tận lực nói một cách uyển chuyển, bằng không hắn lo lắng Chu Tiểu Miêu sẽ nổi giận xuất thủ đánh hắn một trận.

Chu Tiểu Miêu không lộ ra vẻ chán nản, nàng càng khẩn trương hơn, vội hỏi:

- Yên Chi và Long tiên bối là quan hệ gì?

- Theo ta biết, nàng trước giờ chưa từng gặp Long tiền bối.

Chu Phàm nói.

Chu Tiểu Miêu thở phào, nàng cười khẩy nói:

- Bất kể ngươi xinh đẹp như hoa cũng vô dụng.

Chu Phàm không nhịn được hỏi:

- Mạo muội hỏi một chút, ngươi và Long tiền bối là quan hệ gì?

Chu Phàm đã ở trong đầu tưởng tượng ra cố sự phát sinh giữa Chu Tiểu Miêu và Long tiền bối.

Nụ cười Chu Tiểu Miêu cứng lại, nàng suy sụp nói:

- Không có quan hệ gì, ta cũng chưa từng gặp Long tiền bối, ta là người hâm mộ của Long tiền bối, nếu ta có thể ra ngoài, khẳng định sẽ nghĩ pháp tìm kiếm tung tích của Long tiền bối, đi gặp Long tiền bối một lần.

Không ngờ ở đây lại gặp được một nữ chó liếm của Long tiền bối... Khóe miệng Chu Phàm giật giật nghĩ.

- Gặp thì sao?

Chu Phàm không nhịn được hỏi.

- Ngươi không hiểu đâu, có thể nhìn thấy hắn cũng rất tốt rồi, chuyện khác thì không dám hi vọng xa vời. Chu Tiểu Miêu có chút ngượng ngung nói.

Chỉ cân nhìn thấy thôi...

Chu Phàm không biết nên có biểu cảm gì, mị lực của Long tiền bối đúng là lớn thật.

- Kỳ thật ngươi chưa từng thấy bản nhân của Long tiên bối, nói không chừng hắn không đẹp như trong tưởng tượng của ngươi.

Chu Phàm có chút đố ky nói.

- Ngươi không được nói xấu Long tiền bối.

Chu Tiểu Miêu hừ một tiếng nói:

- Ta chưa từng thấy bản thân Long tiền bối, chỉ từng thấy tôn ảnh của hắn, cái đẹp của Long tiền bối không phải là hậu bối các ngươi có thể hiểu được.

Chu Phàm:

Thực Phù nghe mà mơ hồ, nàng không biết vì sao Chu Tiểu Miêu lại chấp nhất muốn gặp vị Long tiền bối đó như vậy, cũng không có hứng thú biết.

Chu Phàm không nói chuyện với Chu Tiểu Miêu nữa, hắn nghiêm túc lật xem Vô Cực Đao Cương.

Hắn muốn bắt đầu tu luyện Vô Cực Đao Cương, vẫn cần thời gian để chậm rãi cân nhắc lĩnh hội Vô Cực Đao Cương mới được.

Chờ thời gian vừa đến, Chu Phàm rời khỏi Khôi Hà Không Gian.

Tỉnh lại trên chiếc giường có chút xa lạ, Chu Phàm phát hiện trời đã sáng.

Đêm qua hắn là ngủ ở Nghi Loan Ti¡ Phủ, sau đó thì một mực không ai gọi hắn.

Chu Phàm đầu tiên là thực hóa hộp gỗ đựng Vô Cực Đao Cương, mở hộp, hút quang mang màu bạc của Vô Cực Đao Cương vào trong cơ thể.

Làm xong việc này, Chu Phàm mới đẩy cửa, tiểu lại ở cửa vội vàng hành lễ, lại bưng tới một chậu nước ấm cho Chu Phàm.

Chu Phàm vừa rửa mặt vừa hỏi sau khi hắn ngủ có phát sinh chuyện gì không?
Bình Luận (0)
Comment