Chương 1618: Một bước sai
Chương 1618: Một bước saiChương 1618: Một bước sai
Chương 1618: Một bước sai
Chu Phàm và Thẩm Tĩnh nhìn nhau, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ ngưng trọng.
Hiện tại bọn họ cũng không có tâm tình nghe Hà Nhân nói tiếp, Thẩm Tĩnh gấp giọng nói:
- Chu phủ ti, ngươi áp tải Hà Nhân tới Nghi Loan T¡ Phủ, thuận tiện nói với bọn Hoàng đại nhân, ta dẫn người tới Bạch gia, cho dù không tìm được những người đó, cũng phải trông chừng Bạch lão thái gia.
- Không ổn.
Chu Phàm nhíu mày nói.
- Không được.
Hà Nhân ngắt lời Chu Phàm, nói:
- Ta muốn theo các ngươi tới Bạch gia, ta muốn thấy kết cục của Bạch gia, thấy kết cục của lão già đó.
Nếu không thể thấy một màn này, Hà Nhân không cam lòng.
- Không phải do ngươi phản đối.
Thẩm Tĩnh nhìn Hà Nhân lạnh lùng nói.
Hà Nhân ho khan lên, hắn lại ho ra máu, hắn cười thảm nói:
- Thẩm đại nhân, trong tay ta nắm chứng cớ có thể lật đổ Bạch gia, nếu ngươi phản đối, vậy sẽ không có được những chứng cớ đó nữa.
- Đây là ngươi đang uy hiếp ta sao?
Thẩm Tĩnh cả giận nói.
- Thẩm đại nhân.
Chu Phàm nhìn Hà Nhân, sau đó mới nhìn về phía Thẩm Tĩnh nói:
- Bạch gia không chỉ có một Khí Cương Đoạn, ta đi cùng ngươi, như vậy mới ổn thỏa hơn, mang theo Hà Nhân cũng không sao.
- Về phần thông tri cho bọn Hoàng đại nhân, dùng Tiêu Tức Phù thông tri vẫn nhanh hơn.
Sắc mặt Thẩm Tĩnh khẽ biến, Chu Phàm nói đúng, Bạch gia không chỉ có một Khí Cương Đoạn, nếu Bạch gia chó cùng rứt giậu, vậy đến lúc đó hắn nên làm gì?
Cho dù là ở trong thành, nhưng cũng không thể không đề phòng loại chuyện này phát sinh.
- Là ta có chút liêu lĩnh, vậy chúng ta mau chóng đi thôi.
Tâm tư của Thẩm Tĩnh chuyển động, bật thốt lên.
- Hà gia chủ, đắc tội rồi. Thẩm Tĩnh từ mình trong phù đại lấy ra một cái túi, chùm lên đầu Hà Nhân.
Chu Phàm đi gọi võ giả Nghi Loan Ti tiến vào, bảo bọn họ đổi một kiện y phục cho Hà Nhân.
Như vậy cũng tránh cho Hà Nhân bị người vây xem bên ngoài nhận ra, từ đó dẫn tới phiền phức không cần thiết.
Trong lúc này, Thẩm Tĩnh lấy ra một đạo Tiêu Tức Phù, truyền tin tức vê Nghi Loan Ti Phủ.
Chỉ mất thời gian rất ngắn, Chu Phàm và Thẩm Tĩnh đã dẫn theo một đám võ giả ra khỏi cửa lớn Hà phủ.
Khi ra khỏi cửa lớn Hà phủ, võ giả dáng người cao lớn đi ở ngoại vi che chắn cho Hà Nhân, những thám tử thế gia đứng ở cửa cũng không thể dễ dàng nhìn thấy Hà Nhân trong đám người.
Chu Phàm và Thẩm Tĩnh dẫn đại bộ phận võ giả, mang theo Hà Nhân tới Quan Thiện Phường chỗ Bạch gia.
Có một số thám tử thế gia cảm thấy kỳ quái, bọn họ cũng đi theo.
Chu Phàm và Thẩm Tĩnh cũng mặc kệ những thám tử thế gia đi theo phía sau này, hiện tại bọn họ đang lòng nóng như lửa đốt, chỉ muốn mau tới Bạch phủ, biết được nhiều tin tức hơn về quái quyệt ác mộng. ...
Kỳ thật bọn Chu Phàm không biết là, khi bọn họ tìm tung tích của Hà Nhân, tiểu viện chỗ Bạch gia lão thái gia cũng hai vị khách nhân tới.
Bạch lão thái gia vẫn ngồi trong tiểu viện ngắm tinh diệp cúc trong vườn hoa đình viện.
Hai người đó dáng người trung đẳng, gương mặt phổ thông, một người mặt hơi béo, nhìn thì hàm hậu thành thật, một người gây hơn một chút, mặt hơi dài, nhưng đều là loại người đặt trong đám người đều rất không bắt mắt.
Lão bộc bên cạnh Bạch lão thái gia đang cảnh giác nhìn hai người này.
- Chuyện đã làm xong chưa?
Bạch lão thái gia mở miệng hỏi.
Hán tử Tướng mạo hàm hậu thở dài một tiếng:
- Không tìm được Hà Nhân.
Bạch lão thái gia vẫn cúi đầu, hắn không nói gì.
Vẻ mặt lão bộc đó đầy phẫn nộ, nếu không phải Bạch lão thái gia không cho phép hắn tùy ý nói chuyện ở trước mặt hai người này, khẳng định sớm lên tiếng mắng chửi.
- Ta đã từng nói với các ngươi, con ma ốm đó chưa chắc đã dễ đối phó như các ngươi tưởng tượng.
Bạch lão thái gia trâm mặc một lúc, chậm rãi nói:
- Các ngươi quá nóng vội, nếu để ta làm từ từ, Hà Nhân làm sao có thể đào thoát được? Nam tử Mặt gầy tram giọng nói:
- Là chúng ta sơ sót, nhưng hiện tại việc đã đến nước này, nhiều lời cũng vô dụng, trước khi Hà Nhân bị Nghỉ Loan Ti tìm được, coi như vẫn an toàn, ngươi có muốn đi cùng chúng ta ư?
- Đi á?
Bạch lão thái gia vừa hái tinh diệp cúc cầm trong tay, mặt hắn lộ ra nộ ý nói:
- Bạch gia ở đây, ta có thể đi đâu?
- Hậu quả của không rời khỏi là gì thì ngươi cũng biết rồi.
Nam tử tướng mạo hàm hậu bình tĩnh nói.
Hai người một người ở ngoài thành tiêu diệt cứ điểm, một người ở trong thành thu thập Hà gia, trước khi hội hợp, đã sớm có dự đoán đối với câu trả lời của Bạch lão thái gia.
Bạch lão thái gia không nói gì, chỉ trầm mặc nhìn hai người này.
Lão bộc bên cạnh Bạch lão thái gia bỗng dưng ưỡn thẳng lưng, hắn biết hai người này rất khó đối phó, bởi vì lão gia nói bọn họ là võ giả đã sớm bước vào Khí Cương Đoạn, hơn nữa còn không phải Khí Cương Đoạn bình thường, một thân bản sự bức thẳng tới tu sĩ Đạo cảnh.