Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 937 - Chương 1623: Lai Lịch Của Quái Quyệt Ác Mộng

Chương 1623: Lai lịch của quái quyệt ác mộng Chương 1623: Lai lịch của quái quyệt ác mộngChương 1623: Lai lịch của quái quyệt ác mộng

Chương 1623: Lai lịch của quái quyệt ác mộng

Nếu Nghi Loan Ti thật sự nhìn chằm chằm Bạch gia, Bạch gia khẳng định có không ít án cũ bị lôi ra, cho dù không có, những người hợp tác đó cũng không dám hợp tác với Bạch gia nữa.

Bởi vì một khi hợp tác với Bạch gia, vậy sẽ vào sổ đen của Nghi Loan Ti, dân không đấu lại quan, cho dù là thế gia cự phú cũng không nguyện gặp phải cơ cấu cường lực nhất của quan gia này.

- Cho dù năm người chúng ta bất hạnh bị mất chức, vậy cũng không sao, nếu ngươi hiểu biết về Nghi Loan Ti, vậy khẳng định biết, đi lên cũng sẽ là người của phái hệ chúng ta, để bọn họ tiếp tục hỗ trợ điều tra Bạch gia là được.

- Nếu Bạch gia muốn dời tới huyện phụ cận, vậy phải cân nhắc thận trọng, đường đi cũng không dễ đi, cho dù may mắn chuyển được tới huyện thành khác, nhưng ở đó cũng có Nghi Loan Ti, cũng có đồng liêu mà có chúng ta quen, Bạch gia muốn lạc địa sinh căn ở đó...

Chu Phàm hờ hững nói:

- Bạch gia chủ, ngươi cảm thấy có khả năng không?

Trán Bạch Thiên Hoa đã túa mồ hôi, sắc mặt có chút tái nhợt, miễn cưỡng duy trì trấn định nói:

- Chu đại nhân, việc gì phải khổ thế, các ngươi lao lực nhằm vào Bạch gia chúng ta như vậy, có thể có được lợi ích gì?

- Bạch gia đưa tới quái quyệt ác mộng chính là khiến năm người chúng ta mất chức.

Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng nói:

- Ngươi biết chúng ta mất bao nhiêu tâm tư mới đi đến được vị trí này không? Chúng ta sẽ dùng khí lực lớn nhất để trả thù Bạch gia, Bạch gia tưởng chúng ta dễ bắt nạt à?

- Chu đại nhân, việc đã đến nước này, Bạch gia chúng ta cũng không muốn chuyện biến thành như vậy, Bạch gia chúng ta có thể tận hết khả năng bồi thường cho năm vị đại nhân, bất kể là muốn tiền hay là thứ khác.

- Bạch gia chủ, ngươi chắc biết chúng ta muốn gì.

Chu Phàm mở miệng ngắt lời.

Bạch Thiên Hoa trâm mặc một lúc nói:

- Ta không biết quá nhiều, xin đại nhân minh thị.

- Chúng ta muốn tất cả tin tức về quái quyệt ác mộng, nếu chúng ta có thể bắt được quái quyệt ác mộng, chúng ta giữ được vị trí của mình, cũng sẽ không nhằm vào Bạch gia nữa.

Chu Phàm nói.

- Đại nhân, ta thật sự không biết chuyện quái quyệt ác mộng. Bạch Thiên Hoa gấp giọng nói.

- Thương đội Bạch gia gặp tập kích, nghe nói còn có một người sống sót, người sống sót đó đâu?

Chu Phàm lạnh lùng hỏi.

- Người đó...

Bạch Thiên Hoa dừng lại một chút nói:

- Đi xa rồi.

Đi xa, đó chính là không tìm thấy nữa, mà không tìm thấy nữa rất có thể đã bị Bạch gia giết chết diệt khẩu.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ giễu cợt nói:

- Ta sẽ và bốn vị đại nhân đã nói với ngươi rồi, chúng ta không quan tâm Bạch gia chủ là thực sự biết hay là giả ngu, điều này đều sẽ không làm thay đổi thái độ của chúng ta đối với Bạch gia, Bạch gia hỗ trợ, chúng ta giữ được chức, khiến Cao Tượng Thành bớt chết đi một số người, Bạch gia có tuyến một sinh cơ.

- Nếu chúng ta thất bại thảm hại, Bạch gia... Cũng không còn Bạch gia nữa.

Chu Phàm vỗ tay, hai võ giả bước vào, Chu Phàm lạnh lùng nói:

- Hi vọng Bạch gia chủ đừng cân nhắc quá lâu, ngươi cũng biết, nói không chừng qua tối nay, bên trên mất kiên nhẫn, động thủ với năm người chúng ta.

Hai võ giả đưa Bạch Thiên Hoa ra bên ngoài, Bạch Thiên Hoa giật nảy mình nói:

- Chu đại nhân, ta thật sự không biết, nhưng lão gia tử trước khi chết nói một số chuyện, có lẽ sẽ hữu dụng đối với các ngươi.

- Nói.

Chu Phàm vẫy vẫy tay, bảo hai võ giả đợi một chút.

- Nói thì được, nhưng Chu đại nhân phải bảo đảm Nghi Loan Ti không truy cứu trách nhiệm của Bạch gia ta nữa.

Bạch Thiên Hoa nói.

Chu Phàm cười khẽ một tiếng nói:

- Bạch gia chủ, ngươi cảm thấy mình có quyền cò kè mặc cả sao?

- Nói hay không nói tùy ngươi, kỳ thật ngươi cũng đừng quá lo lắng, dưới tình huống không có chứng cớ, ta và bốn vị đại nhân đều sẽ không có hứng thú đuổi tận giết tuyệt Bạch gia, ngươi là nên lo lắng cho những thế gia đó thì hơn.

Bạch Thiên Hoa hơi trâm mặc, mới thanh âm khàn khàn nói:

- Lão gia tử nói rất xin lỗi, hắn cũng không muốn biết lại thành cục diện hôm nay, đó hoàn toàn là bất ngờ.

Chu Phàm nhíu mày hỏi:

- Thương đội vận chuyển quái quyệt của các ngươi đã gặp phải chuyện gì?

- Lão gia tử chưa từng nói với ta ve việc này.

Ánh mắt Bạch Thiên Hoa lấp lánh nói:

- Nhưng ta ngẫu nhiên nghe được vài câu, nói có người tập kích thương đội của chúng ta, khiến những quái quyệt đó có thể chạy trốn, nhiêu phiên phức thì ta không biết.

Chu Phàm không hỏi nữa, mà là kiên nhẫn nghe.

- Kỳ thật... Kỳ thật... Nếu có thể bắt được những quái quyệt đó, lão gia tử nói bọn họ đã sớm làm rồi, mà là không thể bắt được.

Bạch Thiên Hoa ấp úng nói, hắn liếc Chu Phàm một cái, sợ Chu Phàm tức giận.

Nhưng sắc mặt của Chu Phàm rất bình tĩnh, vê điểm này hắn đã sớm đoán được, quái quyệt có thể sản xuất Mộng Mat nếu có thể bắt về, bọn họ đã sớm nghĩ cách bắt lại rồi, chứ không phải khoanh tay đứng nhìn.
Bình Luận (0)
Comment