Chương 1624: Ai nói dối
Chương 1624: Ai nói dốiChương 1624: Ai nói dối
Chương 1624: Ai nói dối
Bạch Thiên Hoa biết bọn Chu Phàm khẳng định không hài lòng với những lời này, hắn cắn răng nói:
- Lão gia tử nói hắn cũng không biết lai lịch của ba quái quyệt đó, không ai biết, chúng là bọn họ có được trong một cơ hội ngẫu nhiên, sau đó lại trải qua vô số lân thử cơ duyên xảo hợp mới phát hiện tác dụng của Mộng Mạt.
Thì ra chỉ có ba quái quyệt, Chu Phàm yên lặng nhớ lại tin tức này, chỉ có ba quái quyệt, ít hơn hắn nghĩ.
- Chúng thích hút tuỷ não của người, nhưng một khi ăn tuỷ não người, chúng sẽ trưởng thành, lão gia tử nói bọn họ chưa bao giờ dám tùy tiện cho chúng ăn tuỷ não, bình thường đều là cho ăn tuỷ não động vật, tuỷ não của động vật khiến chúng sẽ không đói chết, nhưng chúng sẽ dừng sinh trưởng.
Mặt Bạch Thiên Hoa lộ vẻ chua chát nói.
Bạch lão thái gia trước khi chết mới gọi hắn tới, nói chuyện này với hắn, hắn mới biết quái quyệt ác mộng của Cao Tượng Thành có liên quan tới Bạch gia.
Hiển nhiên Bạch lão thái gia một mực có chuẩn bị, không cho hắn dính dáng tới việc này, lưu lại một con đường lui cho Bạch gia.
- Trưởng thành lên thì sao?
Chu Phàm hỏi.
- Lão gia tử nói bọn họ cũng không biết.
Bạch Thiên Hoa cười khổ nói:
- Bọn họ cảm thấy được nguy hiểm khó có thể khống chế, cũng không dám để chúng tiếp tục trưởng thành
- Nếu không thể khống chế, vậy chỉ có thể giết chết ba quái quyệt đó, nhưng ba quái quyệt này rất hiếm thấy, bọn họ không phát hiện được nhiều chủng loại giống nhau hơn, vì tính ổn định của cung ứng Mộng Mạt, bọn họ cũng không dám mạo hiểm.
Quái quyệt ác mộng trưởng thành lên sẽ không biết thế nào. .. Chu Phàm sâm mặt hỏi:
- Vậy bọn họ nói những quái quyệt ác mộng đó muốn chân chính trưởng thành phải mất bao lâu không?
Bạch Thiên Hoa lắc đầu.
- Bạch lão thái gia còn nói gì nữa? Nói ra hết đi, đừng bỏ xót gì, càng chỉ tiết càng tốt.
Chu Phàm lạnh lùng nói.
- Lão gia tử nói ba con quái quyệt đó bộ dạng là ba quang mang màu xanh lục, chỉ có khi ăn tuy não, chúng mới từ trong quang mang tho ra ba cột sáng dây leo màu xanh lam, hút tuỷ não.
Bạch Thiên Hoa tiếp tục nói.
- Một khi tới gân chúng, nếu không có biện pháp ngăn cách, nhân hồn sẽ khó tránh khỏi chịu ảnh hưởng, không ai có thể may mắn thoát khỏi, bọn họ từng làm thực nghiệm, cho dù là tu sĩ Đạo cảnh cũng sẽ chịu ảnh hưởng, nhưng tu sĩ Đạo cảnh có thể cảm giác được nhân hồn bị xâm nhiễm, cũng có thể rời xa ba quái quyệt này.
- Lão gia tử nói bọn họ hoài nghi, nếu ba quái quyệt đó trưởng thành, loại năng lực này còn có thể tiếp tục tăng cường.
- Nếu là như vậy, các ngươi làm thế nào vận chuyển được ba con quái quyệt đó?
Chu Phàm lại hỏi.
- Lão gia tử không nói tỉ mỉ, nói là cất vào trong vật chứa ngăn cách sự dò xét của Hồn lực, vận chuyển tới.
Bạch Thiên Hoa trả lời.
- Thứ quý giá như vậy, các ngươi không phái cao thủ âm thầm nhìn sao?
- Lão gia tử nói thế lực tập kích bọn họ cũng rất cường đại, hơn nữa sớm có dự mưu, đối phương rất thông minh, tới gân Cao Tượng Thành, khi thương đội buông lỏng cảnh giác mới phát động tập kích.
Bạch Thiên Hoa thở dài một tiếng nói:
- Chu đại nhân, ngươi đừng hỏi chúng ta là ai tập kích thương đội, lão gia tử nói bọn họ cũng không biết.
- Hiện tại ta không có hứng thú biết.
Chu Phàm thản nhiên nói:
- Ngươi tiếp tục nói cho ta chuyện ba con quái quyệt đó.
Bạch Thiên Hoa trâm mặc một chút nói:
- Hết rồi, những gì lão gia tử nói cho ta biết đều nói với ngươi rồi.
- Hết rồi?
Chu Phàm lạnh giọng nói:
- Chúng là ẩn tàng thế nào? Chẳng lẽ bọn lão gia tử không biết sao?
Chỉ cần biết phương thức ẩn tàng của ba con quái quyệt đó, Nghi Loan Ti có thể tìm được chỗ ẩn thân của chúng.
- Nếu Bọn lão gia tử biết, vậy đã không thể không bắt chúng.
Bạch Thiên Hoa cười khổ nói: - Chu đại nhân, lúc ấy lão gia tử tìm ta tới, lời muốn nói quá nhiều, thời gian lại rất khẩn cấp, không thể chu đáo...
Sắc mặt Chu Phàm âm trâm, hắn lạnh lùng nhìn Bạch Thiên Hoa:
- Tin tức quá ít, đối với chúng ta mà nói là không có một chút tác dụng nào.
- Có lẽ...
Bạch Thiên Hoa dường như nhớ tới gì nói:
- Lão gia tử nói khi bọn họ cũng không biết ba con quái quyệt đó trốn ở đâu, lại từng nhắc một câu, hắn nói ba con quái quyệt đó không phải không đào thoát, nhưng chưa từng giống như lần của thương đội Bạch gia, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, rất dễ dàng đã bị bọn họ bắt về.
- Ngươi xác nhận chứ?
Chu Phàm biết đây khẳng định là chỗ rất mấu chốt, hắn hỏi:
- Vậy mấy lần đó và lần cuối cùng có chỗ nào khác nhau?
- Cái này...
Bạch Thiên Hoa cau mày:
- Chu đại nhân, ngươi đừng làm khó ta, ta không phải lão gia tử, sao có thể biết có chỗ nào khác nhau?
- Lúc trước chúng bị nhốt ở đâu?
Chu Phàm lại hỏi.
Bạch Thiên Hoa lắc đầu.
- Chu đại nhân, ta thật sự không quên gì cả, có điều lão gia tử hắn có một kiến nghị để lại cho các ngươi.