Chuong 1627: Qua van
Chuong 1627: Qua vanChuong 1627: Qua van
Chuong 1627: Qua van
Trong nháy mắt chúng xuất hiện.
Người trong thành ngay lập tức phát hiện ra sự tồn tại của chúng.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ ngạc nhiên.
Thậm chí mười tám thôn phụ thuộc, cũng có thể nhìn thấy ba mặt trời xanh lam treo trên cao.
- Là chúng.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, hắn lập tức nhìn ra, cái này giống hệt với những lời Bạch lão thái gia nói trước khi chết.
Không ít nơi trong thành truyền ra tiếng hỗn loạn ầm Tồn ào.
Phù tường có quang mang màu vàng sáng lên, ở không trung đan vào nhau thành từng quang võng (lưới ánh sáng) to bằng cổ tay.
Ba đoàn quang mang xanh lam cách xa phù trận của Cao Tượng Thành, phù tường không tự động sinh ra phản ứng, phù tường này là Nghi Loan Ti Phủ kích hoạt, hiển nhiên là muốn ngăn cách ba đoàn quang mang của quái quyệt quỷ dị ở ngoài Cao Tượng Thành rồi chậm rãi xử lý.
Không ai ngờ ba đoàn quang mang này lại xuất hiện đột nhiên như vậy.
Thể tích của ba đoàn quang mang thật sự quá lớn, mỗi một đoàn đều to bằng một phường của Cao Tượng Thành, lại ở trong trời cao, rất ít có vũ khí viễn trình có thể đạt tới loại độ cao đó.
Một số võ giả của Nghi Loan Ti Phủ nhận được mệnh lệnh, chạy về ti phủ, chuẩn bị di chuyển Công Thiên Phù Nỗ trong ti phủ ra.
Loại phù nỗ này thể tích khổng lồ, khuân vác không dễ, nhưng là đại sát khí nhằm vào quái quyệt phi hành.
Mỗi một phù nỗ đều cần năm thớt ngựa mới có thể kéo được, cần ba võ giả hợp lực mới có thể nhanh chóng phóng ra nỏ tiễn.
Tất cả đều được triển khai trong hỗn loạn mà có trật tự, ở chỗ tối của hỗn loạn, cũng có không ít người yên lặng chăm chú nhìn tất cả những điều này.
Trên tường thành tây, hai bóng người đang đứng, dưới quang mang xanh lam chiếu xuống, có thể nhìn thấy bọn họ một người đeo mặt nạ hai màu đen đỏ, một người đeo mặt nạ hai màu xanh đỏ.
- Cuối cùng cũng xuất hiện rồi.
Nam tử đeo mặt nạ hai màu đen đỏ nhìn quang đoàn trên trời, cười nói. - Chỉ mới mấy ngày, đã biến thành lớn như vậy, cẩn thận một chút.
Nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ trầm giọng nói:
- Bọn họ chắc cũng đang nhìn chằm chằm ba con quái quyệt, chuẩn bị tiến hành bắt lại.
Nam tử đeo mặt nạ đen đỏ hơi gật đầu nói:
- Bất kể thế nào, đây đều là một cơ hội rất tốt.
- Sao lại biến thành lớn như vậy?
Trong một sân vườn ở Tiểu Đồng Phường, nam tử tướng mạo hàm hậu hít một hơi lạnh nói.
- Chúng ta chưa bao giờ dám cho chúng ăn tuỷ não nhân loại quá nhiều, đương nhiên là không biết sau khi chúng điên cuồng hút tuỷ não sẽ biến thành thế nào...
Nam tử mặt gầy nhíu mày nói.
- Liệu có phải quan gia cũng không thể đối phó được chúng không? Nếu là như vậy, tòa thành này...
Mặt nam tử tướng mạo hàm hậu run lên một chút, không dám nói tiếp.
- Tòa thành này như thế nào không liên quan tới chúng ta, tìm cơ hội xem có thể thu chúng về không, nếu có thể, chúng ta có thể lập công chuộc tội, nếu chuyện không thể làm, vậy chúng ta rời khỏi nơi này.
Nam tử mặt gầy nói như vậy. ...
Mười tám thôn ngoài thành có rất nhiều người đang chăm chú nhìn ba đoàn quang mang to lớn đó.
Lúc đầu người của Bạch Hồng Quán cũng hoảng loạn, nhưng may mà quán chủ Bạch Hồng Quán và các đồ đệ của hắn rất nhanh liên khiến Bạch Hồng Quán ổn định lại.
- A Phàm ở trong thành...
Sầu Hầu lo lắng nói.
- Sầu Hầu cứ lo lắng cho bản thân chúng ta trước đi.
Sư phụ Ngao Phong của Sầu Hầu cười khổ nói:
- Cao Tượng Thành chính là có phù tường, mà mười tám thôn chúng ta thì không có phù tường, nếu ba đoàn quang mang đó hướng tới thôn, vậy chúng ta nguy rồi. ...
- Một đám phế vật của Nghi Loan Ti, mau chóng thu thập ba đoàn quang mang đó đi.
Áo công công có chút kinh hồn táng đảm lo lắng nói.
- Quá cao, chắc Nghi Loan Ti cũng đang nghĩ biện pháp.
Trứu Thâm Thâm ở bên cạnh hắn lạnh lùng nói.
Trứu Thâm Thâm muốn đi trấn thủ thôn, Áo công công cũng theo tới, Áo công công thở dài nói: - Tiểu Trứu a gân đây chân mày của ta giật rất lợi hại, bảo ngươi theo ta cùng rời khỏi Cao Tượng Thành ngươi lại không muốn, hiện tại sắp xảy ra chuyện, ta thấy ba đoàn quang mang đó là tim lại đập mạnh.
Trứu Thâm Thâm thản nhiên nói:
- Là ta liên lụy đại nhân, nhưng ta không thể đi được, đại nhân nên tự mình rời khỏi mới đúng.
- Cũng không thể nói là liên lụy.
Áo công công vẫy vẫy tay, ra vẻ rộng lượng nói:
- Sao ta có thể để lại tiểu Trứu ở đây để đi một mình? Có điều...
Áo công công nói đến đây lại hạ thấp giọng:
- Nếu quá nguy hiểm, vậy lát nữa tiểu Trứu ngươi nhớ đi theo ta, ta có biện pháp bảo hộ ngươi, người khác thì không quan tâm được.
Khóe mắt Trứu Thâm Thâm giật giật, đối với câu sẽ bảo hộ của Áo công công, Trứu Thâm Thâm tỏ vẻ hoài nghi, nhưng vẫn vâng dạ. ...
- Đây là ba quái quyệt ác mộng đó à?
Lý Trùng Nương cũng đang nhìn quang mang trên bầu trời, nàng nói khẽ:
- Bác Bì thẩm thẩm, ngươi trở về thành đi, xem hắn thế nào.