Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 942 - Chuong 1628: Qua Van (2)

Chuong 1628: Qua van (2) Chuong 1628: Qua van (2)Chuong 1628: Qua van (2)

Chuong 1628: Qua van (2)

- Thiếu chủ, thế không được.

Thân ảnh của Trần Bác Bì hiện ra, nói rất kiên quyết.

- Mau đi, ta không sao đâu.

Lý Trùng Nương lại giục,

- Cho dù không địch lại, chẳng lẽ ta lại không chạy được à?

Trần Bác Bì trâm mặc một chút nói:

- Ta sẽ bảo bọn Lưu Tam Hỏa nghĩ biện pháp xem có tìm được hắn không, nếu thực sự gặp phải nguy hiểm, ta lại tới, ba con quái quyệt lai lịch cổ quái, ta muốn canh giữ ở bên cạnh thiếu chủ, thiếu chủ đừng nhiều lời, ta sẽ không đáp ứng.

Mày ngài của Lý Trùng Nương nhíu lại, nàng đáp ứng trấn thủ thôn, không thể rời khỏi, nhưng nàng hiểu Trần Bác Bì, Trần Bác Bì đã không chịu, cho dù nàng có bức ép, bà ta cũng sẽ không nguyện ý đi. ...

- A di đà Phật.

Trong Bạch Tượng Tự Viên Hải đứng ở đỉnh tháp, cũng nhìn thấy ba đoàn quang mang đó.

Hắn không lập tức chạy tới.

Bởi vì Nghi Loan Ti chưa nhờ hắn giúp đỡ, cũng bởi vì vị trí của ba đoàn quang mang đó quá cao, hắn hiện tại cũng không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể trước tiên tĩnh quan kì biến, hắn lo lắng vị trí của quang đoàn vẫn có thể thay đổi, hướng tới mười tám thôn, thư viện hoặc Bạch Tượng Tự. ....

Tiếng xì xì bắt đầu từ trong quang mang khuếch tán ra.

Chỉ là thanh âm này bị phù trận của Cao Tượng Thành ngăn cản, tuy mười tám thôn không có phù tường phù trận lợi hại như Cao Tượng Thành, nhưng cũng được các võ giả Phù Sư lưu lại đó kích hoạt phù trận màu lam, chặn lại tiếng xì xì có thể có vấn đề.

Chu Phàm đã cùng và ba vị Tứ Trấn Sứ dẫn theo mấy chục Phù Sư võ giả đứng trên tường thành, tận lực ở cự ly gân chăm chú nhìn quang mang xanh lam to lớn trên bầu trời.

Trương công công thì ở lại Nghi Loan Ti Phủ chủ trì đại cục.

Đám người bọn họ không ở trong phù trận phòng ngự của Cao Tượng Thành, nhưng trong nháy mắt tiếng xì xì đó vang lên, trong đội ngũ có Phù Sư ném ra mấy đạo phù lục, phát ra lồng ánh sáng màu vàng, chắn trước người bọn họ.

Việc nhỏ như vậy có các Phù Sư xử lý, năm người Chu Phàm ngưng thần nhìn ba đoàn quang mang xanh lam.

Công Thiên Phù Nỗ không chở được đến trên tường thành, mà là tản ra ở ba thành, bởi vì thứ nhất là tường thành quá chật hẹp, thứ hai cho dù vận đến trên tường thành, ba đoàn quang mang treo cao đó vẫn không ở trong tâm bắn.

Quang mang vẫn đang co duỗi biến ảo, lúc to lúc nhỏ.

- Vì sao chúng lại đột nhiên hiện thân?

Thẩm Tĩnh khó hiểu hỏi.

Bọn họ chưa từng nghĩ tới chúng sẽ đột nhiên hiện thân.

- Chúng chắc là đang trong biến hóa trưởng thành, không phải mất khống chế thì chính là cho rằng chúng đã đủ cường đại không cần trốn trốn tránh tránh nữa.

Hoàng Bất Giác ngửa đầu nhìn ba đoàn quang mang đó, mở miệng nói:

- Đối với chúng ta mà nói, không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.

- Ít nhất không cần phải lao lực nghĩ cách tìm ra chúng.

Văn Đề nói:

- Nhiều ngày vất vả như vậy cũng coi như có kết quả rồi.

Rất nhanh, Phù Sư đã kiểm tra ra, thanh âm này không sinh ra bất kỳ thương tổn gì đối với con người.

Khi Hoàng Bất Giác hạ lệnh rút phù trận trước người, tiếng xì xì ba đoàn quang mang truyên ra bỗng nhiên biến thành bén nhọn.

Thấy vậy bọn Hoàng Bất Giác hơi biến sắc, lại vội vàng bảo Phù Sư ném ra từng đạo phù lục, bày ra từng tâng phù trận.

Ba đoàn quang mang dừng co duai biến ảo, không ngừng bành trướng, cho đến khi mỗi một đoàn quang mang bành trướng tới đủ để bao phủ hai phường, mới ngừng lại.

Ba đoàn quang mang rực rỡ tạo cho người ta một loại cảm giác áp bức giống như mặt trời rơi xuống.

Âm!

Ba đoàn quang mang đồng loạt nổ tung, cuồng phong màu xanh lục quét ra.

Quang mang rực rỡ chiếu cho tất cả mọi người dám nhìn thẳng quang mang đều phải nhắm mắt lại.

- Không tốt.

Trong tiếng gió vù vù, không biết ai hô lên một tiếng.

Bọn Chu Phàm không thể đứng yên được, mọi người bị cuồng phong thổi cho lảo đảo.

Trong nháy mắt không nhìn thấy gì nữa, Chu Phàm bị hất bay, đao gỉ của hắn ra khỏi vỏ, đâm vào trong gạch đá cứng rắn, mới khiến cho bản thân không bị thổi bay đi.

Cuồng phong tản đi. Chu Phàm nhìn chung quanh một chút, phát hiện có không ít người bị thổi cho bay ra mười mét, nhưng may mà gạch đá quây hai bên tường thành đủ cao, không ai bị thổi cho bay xuống.

Ba vị Tứ Trấn Sứ Hoàng Bất Giác cách Chu Phàm không tính là xa.

Bọn họ đều vội vàng nhìn về phía trong thành, sau khi phát hiện phù trận phòng ngự trong thành không bị cuồng phong cổ quái đó thổi sập, mới thở phào, vội vàng ngẩng đầu nhìn vê phía trời cao.

Mắt bọn họ co rút lại.

Quang đoàn xanh lam trên trời sớm đã tiêu tán, thay vào đó là ba con quái quyệt lớn tới kinh người.

Quái quyệt xanh lam giống như cự thú bay lên, phát ra quang mang xanh lam.

Tất cả người nhìn chúng đều bị bốn cái cánh trong suốt phiêu đãng theo gió thò ra từ sau lưng thân thể khổng lồ của chúng hấp dẫn, trên cánh có văn lộ vòng xoáy xanh lam lớn nhỏ không đồng nhất, trái phải đối xứng hoàn mỹ.
Bình Luận (0)
Comment