Chương 1664: Tác dụng phụ của thức đêm
Chương 1664: Tác dụng phụ của thức đêmChương 1664: Tác dụng phụ của thức đêm
Chương 1664: Tác dụng phụ của thức đêm
- Chẳng lẽ Chu huynh là muốn tiêu hao lực của Nhất Hành à?
Dạ Lai Thiên Hương kinh ngạc mở miệng nói.
- Nếu là nghĩ như vậy, cũng không hề đơn giản như vậy, không gian lồng giam mà thuật pháp của Nhất Hành hình thành không lớn, muốn một mực tránh né, căn bản là không thực tế.
Trương Lý Tiểu Hồ lo lắng nói, hiện tại hắn vẫn không nắm chắc Nhất Hành có thể thắng được.
Chu Phàm đương nhiên không có ý định một mực tránh né, hắn trong lúc né tránh lấy xuống Đức Tự Đao sau lưng.
Chu Phàm quát lạnh một tiếng, cự đao chém ra, trên cự đao có phi vũ màu vàng sinh thành phun ra.
Đây không phải Bạo Vũ Linh, những phi vũ màu vàng màu vàng này là còn ngưng thực, rực rỡ hoa lệ hơn Bạo Vũ Linh, phạm vi cũng lớn hơn, thương tổn cũng khủng bố hơn, đây là Vũ Đao Cương.
Quang phật mà Lôi Đao Cương, Viêm Đao Cương, Quỷ Đao Cương đều không thể xuyên qua được bị phi vũ màu vàng đâm xuyên thành cái sàng.
Thân thể vĩ đại của quang phật vỡ nát, hóa thành hạt ánh sáng màu đỏ vàng nho nhỏ chậm rãi tiêu tán.
Mi tâm Nhất Hành nhíu chặt lại, quang phật tiêu tán, hắn phun ra một ngụm máu tuoi rải xuống đất.
Lồng ánh sáng nửa vòng tròn bao phủ hai người cũng tản đi.
- Ngươi không sao chứ?
Chu Phàm vội hỏi.
Hai người chỉ luận bàn, Chu Phàm cũng không có ý muốn giết Nhất Hành.
Nhất Hành nhìn máu tươi hắn phun ra trên mặt đất, nghĩ đến vừa rồi nếu những phi vũ có lực xuyên thấu rất mạnh đó lại bắn vê phía hắn, hắn có thể đã chất.
Hiển nhiên là Chu Phàm cố ý để phi vũ tránh hắn, giờ thì thắng bại đã phân, hắn chậm rãi nhắm mắt nói:
- Là tiểu tăng thua.
Trương Lý Tiểu Hồ ở trong đám người phát ra một tiếng kêu rên, biểu hiện của hắn còn thảm hơn là Nhất Hành thua trận tỷ thí này, bởi vì hắn sẽ phải đèn tiền cược tương đương với năm trăm vạn huyền tệ, hắn sắp điên mất rồi.
- Đừng quên trả nợ nhé, ngày mai gửi cho ta. Hùng Phi Tú cười khẩy nói.
Quan hệ của Hùng gia và Trương Lý gia không quá tốt, có thể có được cơ hội bỏ đá xuống giếng, Hùng Phi Tú cũng không ngại giam cho Trương Lý Tiểu Hồ một cước.
- May mà ta không đặt nhiều.
Đỗ Nê thua cược nghĩ lại mà sợ nói.
Trứu Thâm Thâm thắng nhiều nhất, một phát có được ba trăm vạn huyền tệ, nhưng hắn vẫn nghiêm mặt, nhìn Chu Phàm trong sân.
Hắn lại mạnh hơn rồi, hiện tại cho dù ta giống như Nhất Hành cũng tiến vào Đạo cảnh, vẫn không thắng được hắn, hắn thắng rất nhẹ nhàng, chỉ sử dụng thủ đoạn Khí Cương Đoạn, thủ đoạn cường đại khác đều không dùng, ta vốn đang nghĩ tiến vào Đạo cảnh sẽ lại khiêu chiến hắn, hiện tại xem ra không cần thiết rồi... Trứu Thâm Thâm thầm nghĩ.
Hậu Thập Tam Kiếm cũng sắc mặt ngưng trọng, hắn lẩm bẩm:
- Chu huynh là làm thế nào mà có thể sử dụng nhiều đao cương như vậy? Hắn nói là một loại đao cương, đúng là thực lực đáng sợ, chênh lệch của ta và Chu huynh càng lúc càng lớn, chẳng lẽ thực sự là bởi vì ta quá lười sao? Có nên thử một ngày tu luyện mười một canh giờ không?
Ôn Hiểu hơi nhíu mày, hắn cũng phải nghĩ biện pháp mau chóng đề thăng cảnh giới mới được.
Chu Phàm cất đao vào vỏ, hắn nhìn Nhất Hành vẫn đứng bất động, hỏi:
- Thật sự không sao chứ?
- Không sao, đa tạ Chu thí chủ thủ hạ lưu tình.
Nhất Hành lắc đầu mở mắt bình tĩnh nói:
- Những Võ Thế và năng lực cường đại trước kia của Chu thí chủ lại rất ít sử dụng trong tỷ thí lần này, có phải là muốn dùng tiểu tăng để thử chiêu không?
Đúng vậy, Chu Phàm thầm trả lời trong lòng, hắn cười cười, uyển chuyển nói:
- Luận bàn vốn chính là để ấn chứng sở học của mình, gần đây vừa tiến vào Khí Cương Đoạn, muốn dùng Khí Cương Đoạn nhiều một chút, nhưng cương khí chính là thủ đoạn mạnh nhất của một võ giả, nếu không luyện ra cương khí, ta chưa chắc đã thắng được ngươi.
Nhất Hành trâm mặc không nói nữa.
Tỷ thí đã có kết quả, mọi người không thể ở lại ngoài hoang dã, mà là tiến về thư viện.
Trương Lý Tiểu Hồ mặt ủ mày ê, nhưng hắn không lên tiếng nói chỉ trích Nhất Hành, bởi vì hắn cũng biết Nhất Hành đã tận lực rồi, chỉ oán mình mở cược quá ngu, bằng không sẽ không lỗ nhiều như vậy.
Người của lớp chữ Giáp hoặc đi một mình, hoặc trao đổi với người khác. Chu Phàm và Lý Trùng Nương đi ở sau cùng trong đám người, Lý Trùng Nương vừa rồi nói có chuyện muốn nói với hắn, cho nên Dạ Lai Thiên Hương và Hùng Phi Tú không đi gần hai người.
Trong lòng Chu Phàm có chút thấp thỏm, hắn không biết Trùng Nương sẽ nói gì với hắn.
- Chu đại ca, xin lỗi.
- Xin lỗi gì?
Chu Phàm hơi ngẩn ra hỏi.
- Chuyện đó ta không nên một mực giấu Chu đại ca.
Lý Trùng Nương ôn nhu giải thích.
- Ta không cho rằng Trùng Nương làm gì sai cả.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Lý huynh ngày hôm qua đã nói với ta rõ ràng rồi, là ta có lỗi mới đúng, không giúp được các ngươi.
- Không trách Chu đại ca được, là cách nghĩ của ta và Cửu Nguyệt quá hoang đường.