Chương 1670: Hắc nha (2)
Chương 1670: Hắc nha (2)Chương 1670: Hắc nha (2)
Chuong 1670: Hac nha (2)
Ngày hôm sau, Nghi Loan Titren dưới nhận được lệnh truy nã về Nhất Hành.
Bởi vì cùng là một thành viên của lớp chữ Giáp, Chu Phàm thân ở Nghi Loan Ti rất nhanh đã biết việc này, mặt hắn lộ vẻ ngạc nhiên, hôm qua hắn mới luận bàn một hồi với và Nhất Hành, một ngày trôi qua, Nhất Hành không ngờ đã thành tội phạm truy nã.
- Nhập ma. . . Phản bội...
Sau khi Chu Phàm xem xong nội dung lệnh truy nã, hơi nhướng mày.
Hắn rất không rõ, vì sao Nhất Hành lại đi vào con đường như vậy.
Nhưng Nhất Hành là đệ tử bí truyền của Đại Phật Tự, Đại Phật Tự cơ hồ không có lý do gì lại nói dối trên chuyện này.
Nếu thực sự nhập ma. . . Chu Phàm có chút tiếc nuối thở dài, hắn đã xem qua một số điển tịch, biết đệ tử Phật gia lầm đường lạc lối, một khi đọa nhập ma đạo, phần lớn tính tình sẽ đại biến, trở nên hiếu sát tàn nhẫn, Nhất Hành chỉ sợ là xong rồi.
Đương nhiên cũng chỉ là tiếc nuối mà thôi, Chu Phàm không vì vậy mà làm chuyện dư thừa, hắn và Nhất Hành cũng không có giao tình quá sâu.
Nếu có tình cờ gặp gỡ, lại đúng như lệnh truy nã nói, vậy Chu Phàm có lẽ sẽ không chút lưu tình giết Nhất Hành.
Rất nhanh những người còn lại của lớp chữ Giáp đều biết chuyện Nhất Hành nhập ma phản bội, sau khi trải qua kinh ngạc lúc ban đầu, bọn họ hoặc tiếc nuối hoặc khó hiểu, tâm tình phức tạp.
Nhưng Nhất Hành đã không thấy bóng dáng, cho dù bọn họ muốn hỏi cũng không thể hỏi.
Chớp mắt lại trôi qua mấy ngày, mọi người cũng dần dần buông bỏ chuyện Nhất Hành phản bội này.
Chu Phàm ra khỏi khách sạn, hắn nhìn sắc trời âm trâm, lắc đầu, thời tiết đầu đông sắp hết, trời càng lúc càng lạnh, khí tượng chí của Cao Tượng Thành từng có ghi chép, có một số năm là sẽ đổ tuyết.
Cho nên gần đây cơ cấu quan gia của Cao Tượng Thành đều đang lo lắng, sau khi trải qua chuyện ba con quái quyệt ác mộng tập kích, rất nhiều căn nhà không kịp xây dựng xong, nếu đổ tuyết, Cao Tượng Thành khó tránh khỏi sẽ lại chết nhiều người hơn trong mùa đông này.
Chỉ là những chuyện phiền lòng này, Chu Phàm cũng không giúp được nhiều, hắn đi trên đường phố, không ngồi xe ngựa, mà là chuẩn bị đi bộ tới Nghi Loan Ti Phủ.
Ngoài tản bộ ra, cũng chuẩn bị thuận tiện làm một số chuyện.
Sau lần mời tiệc đó, hắn lại gặp mặt Lý Cửu Nguyệt một lần, hai người cũng không nhắc tới chuyện trên tiệc rượu đó nữa, chỉ thuân túy nói chuyện phiếm, nhưng cho dù là như vậy, chuyện đó vẫn được đặt ở đáy lòng bọn họ, ảnh hưởng tới quan hệ giữa bọn họ.
Không phải nói quan hệ của hắn và Lý Cửu Nguyệt biến thành không tốt, mà là Chu Phàm luôn sẽ cảm thấy có chút xấu hổ, còn cả Trùng Nương nữa...
Chu Phàm lắc đầu, việc này chỉ sợ là không nói rõ được, hiện tại hắn chỉ có thể mặc kệ.
Người trên đường bỗng nhiên đều ngừng lại.
Chu Phàm cũng có chút cảnh giác dừng lại, hắn phát hiện không ít người trên đường phố đều ngẩng đầu ngước nhìn, không có ai nói chuyện, tĩnh lặng tới đáng sợ.
Khi Chu Phàm xác nhận những người đó không bởi vì quan vọng mà xuất hiện dị thường, hắn cũng ngẩng đầu lên.
Không trung có đàn chim đen kịt đang lượn vòng.
Là hắc nha (quạ đen), chúng đang lặng lẽ bay.
Càng lúc càng nhiều hắc nha xuất hiện trong không trung.
Khi hắc nha nhiều đến trình độ nhất định, chúng nổ tung, hóa thành mưa máu màu đen, rải xuống cả tòa thành.
Tí tách tí tách, giống như trời rét lạnh đổ một trận mưa đặc biệt.
Trận pháp phòng ngự của Cao Tượng Thành không thể che trận mưa này cho Cao Tượng Thành.
Giọt mấy Màu đen loang lổ trên tường thành tang thương, cây cối, nhà mới xây, phế tích trong thành.
Rơi xuống tất cả mọi người trên đường phố.
Không ai tránh mưa máu, bọn họ giống như trúng định thân thuật, ngơ ngác đứng đó.
Mưa máu chỉ là một trận, sau khi rơi xuống.
Cả tòa Cao Tượng Thành mới khôi phục động tĩnh.
Trong thành là một mảng hỗn loạn, mọi người khóc gào, chạy về trong nhà.
Chu Phàm lau máu trên mặt, hắn tiến nhanh về phía trước.
Tòa thành thị này có thể sắp xong rồi.
Trong thành đã dẫn tới khủng hoảng sợ hãi, Chu Phàm lại không quản được nhiều như vậy, hắn gần như là lao vào Nghi Loan Ti Phủ.
Chung quanh Nghi Loan Ti Phủ đều là tiểu lại, võ giả đang làm việc, trên mặt bọn họ đều lưu lại sợ hãi hoặc nhiêu hoặc ít.
- Chu đại nhân, Hoàng đại nhân nói nếu ngươi tới, bảo ngươi mau chóng đến.
Tiểu lại nhìn thấy Chu Phàm gấp giọng nói.
Chu Phàm hơi gật đầu, hắn bước nhanh vào phòng nghị sự. Trong phòng nghị sự, Hoàng Bất Giác và Văn Đề đều có mặt, hai người nhìn thấy Chu Phàm quần áo đã được chân khí hong khô, nhưng vẫn lưu lại vết bẩn màu đen, trên mặt đều lộ ra vẻ lo lắng.
- Hiện tại trong thành còn an toàn không?
Chu Phàm trầm trọng hỏi.
- Tạm thời không nghe thấy báo cáo dị thường gì.
Hoàng Bất Giác trầm giọng nói:
- Thẩm đại nhân và Trương công công rất nhanh là có thể đến, cũng đã phát Tiêu Tức Phù bảo ba vị lão đại nhân tới đây một chuyến.