Chương 1669: Hắc nha
Chương 1669: Hắc nhaChương 1669: Hắc nha
Chuong 1669: Hac nha
Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh là Tiểu Phật Tự cấp cho, Lưu Sa Khôi Lũy Thuật cũng là nam tử áo đen thi gia trên người Nhất Hành, hắn không rõ vì sao Tiểu Phật Tự muốn giúp hắn?
- Rất đơn giản, bởi vì ngươi dám tu luyện Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh.
Nam tử áo đen trực tiếp nói,
- Ta cũng không ngờ ngươi thật sự dám tu luyện môn công pháp này, ở Tiểu Phật Tự chúng ta, có một số tăng nhân lựa chọn môn công pháp này, nhưng cuối cùng đều thất bại mà chết, người duy nhất thành công chính là thủ tọa.
Nhắc tới thủ tọa, trong thanh âm của nam tử áo đen có thêm ý kính trọng.
- Hắn có thể làm được, ta cũng có thể.
Vẻ mặt Nhất Hành kiên nghị nói:
- Nếu ngay cả một bước này cũng không dám bước ra, ta sẽ không có bất kỳ cơ hội nào, ta hiếu kỳ hơn là các ngươi đã truyên thụ Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh cho bao nhiêu đệ tử trẻ tuổi của Đại Phật Tự?
Mắt Nam tử áo đen chậm rãi thắt lại,
- Ta không rõ lời này của ngươi là có ý gì?
Trên mặt Nhất Hành lộ ra vẻ mỉa mai nói:
- Ta tự nhận có một chút thiên phú, nhưng thiên tài trẻ tuổi có thiên phú của Đại Phật Tự là nhiêu không đếm xuể, ta vẫn chưa tự đại đến mức cho rằng các ngươi chỉ chọn trúng một mình ta.
- Đây là ngươi đoán à?
Nam tử áo đen có chút kinh ngạc nói.
- Cái này cũng không khó đoán, đúng không?
Nhất Hành thản nhiên nói.
- Cũng đúng.
Nam tử áo đen gật đầu nói:
- Đúng như ngươi nghĩ, chúng ta cung cấp Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh cho những thiên tài trẻ tuổi của Đại Phật Tự muốn tu luyện môn công pháp này, nhưng người dám tu luyện lại ít ỏi không có mấy.
- Vì sao phải làm như vậy?
Nhất Hành hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.
- Cái này thì sao ta biết được? Có lẽ là để đối phó âm mưu ngoan độc của Đại Phật Tự các ngươi.
Nam tử áo đen gãi gãi đầu, bất đắc dĩ nói:
- Đây là chuyện thủ tọa quyết định.
- Để các ngươi mang công pháp quan trọng như vậy, chẳng lẽ không sợ lưu truyền ra ngoài, họa hại thiên hạ sao?
Nhất Hành lạnh lùng nói.
- Không nghiêm trọng như ngươi nghĩ dâu, người thực sự có tư cách mang Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh ra, đều là người đáng để Tiểu Phật Tự tín nhiệm, đồng thời chúng ta đã sớm lập lời thê, không phù hợp với điều kiện thủ tọa nói thì đều không cho phép truyền ra, về phần những người có được Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh các ngươi, cũng lập lời thề, không cho phép dạy cho bất kỳ ai.
Nam tử áo đen cười nói:
- Công pháp này quan trọng như vậy, bất kể là Đại Phật Tự hay là Tiểu Phật Tự, đều sẽ không hi vọng nó bị lộ ra ngoài.
- Ngươi từng nói với ta Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh là bí mật bất truyền của Đại Phật Tự, một khi đã như vậy, vì sao Tiểu Phật Tự cũng có?
Nhất Hành khó hiểu hỏi.
- Cái này ta cũng không rõ lắm, nhưng Đại Tiểu Phật Tự uyên nguyên thâm hậu, Tiểu Phật Tự có môn công pháp này thì có gì kỳ quái?
Nam tử áo đen hỏi lại.
- Chẳng trách có lời đồn thủ tọa của Tiểu Phật Tự chính là phản đồ của Đại Phật Tự chúng ta, hiện tại xem ra lời đồn này có tám chín phần mười là thật rồi.
Nhất Hành nói.
- Ngươi đừng nói câu Đại Phật Tự chúng ta này nữa, ngươi cũng là phản đồ của Đại Phật Tự, có tư cách gì mà nói này.
Nam tử áo đen chế giễu.
- Đại Phật Tự cho rằng ta là phản đồ, nhưng cũng không có nghĩa rằng ta không còn là người của Đại Phật Tự.
Nhất Hành nói:
- Hơn nữa ta không đáp ứng các ngươi gì cả, đúng không?
- Đúng.
Nam tử áo đen cười nói:
- Ta cho ngươi Ma Thai Dưỡng Phật Đại Kinh và cứu ngươi ra đều là vô điều kiện, nhưng ngươi thật sự không cân nhắc tới gia nhập Tiểu Phật Tự chúng ta sao? - Với loại tình huống hiện tại, nếu không gia nhập Tiểu Phật Tự, Đại Phật Tự khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi, tuy thiên hạ này lớn, sợ rằng vẫn không có chỗ cho ngươi dung thân.
- Cái này ta không cần các ngươi quan tâm.
Nhất Hành lắc đầu nói:
- Nếu không có gì, chúng ta từ biệt ở đây.
- Cũng được.
Nam tử áo đen nhún vai nói:
- Ngươi không muốn gia nhập Tiểu Phật Tự, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng ngươi đừng hòng ta sẽ giúp ngươi.
Nhất Hành trâm mặc một chút nói:
- Nếu ngươi nhìn thấy vị thủ tọa đó của ngươi, thay ta cám ơn hắn, cám ơn hắn đã cho ta có một cơ hội làm một quân cờ.
Nhất Hành nói xong, chắp tay trước ngực đi ngoài hoang dã, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt nam tử áo đen.
- Quân cờ...
Nam tử áo đen thu hồi tâm mắt, hắn cười khe một tiếng nói:
- Đúng là một người thú vị, biết rõ mình thành quân cờ giữa Đại Tiểu Phật Tự chỉ tranh, lại vẫn lựa chọn nhập cục.
- Xem ra chúng ta tìm được một quân cờ không tồi, chỉ là quân cờ chung quy vẫn là quân cờ, ngươi muốn nhảy khỏi ván cờ từng bước đều cất giấu nguy hiểm này, nào có phải chuyện dễ dàng?
Nói tới cuối cùng, thanh âm của nam tử áo đen nhẹ đi, cả người hắn cũng biến mất. ...