Chương 1676: Giữa hư ảo và chân thực
Chương 1676: Giữa hư ảo và chân thựcChương 1676: Giữa hư ảo và chân thực
Chương 1676: Giữa hu ao và chân thực
Bất kể là muốn ra khỏi thành tị nạn hay là ở lại, đều tùy vào bọn họ.
Dau sao hiện tại cho dù là quan gia cũng không thể xác nhận, rốt cuộc là trong thành an toàn hơn hay là ngoài thành an toàn hơn?
Đương nhiên cách làm an toàn nhất là giống như Lý Cửu Nguyệt, bố trí trận pháp truyền tống trực tiếp rời xa Cao Tượng Thành.
Chu Phàm cũng hiểu, sợ rằng có một số thế gia cũng chuẩn bị trận pháp truyền tống, cho thành viên của hạch tâm nhà mình sử dụng, về phần tộc nhân khác, cũng không thể không đối mặt với đủ loại lựa chọn.
Chu Phàm lại nhìn vê phía ngoài thành, hắn có chút lo lắng cho sự an toàn của Sầu Hầu, vừa rồi hắn đã dùng Tiêu Tức Phù phát tin cho Sầu Hầu, Sầu Hầu nói hắn theo sư phụ sư huynh đệ đang bỏ chạy tới ngoài hoang dã, bảo hắn cũng mau chóng trốn đi.
Lực Sĩ Phù Sư bên cạnh Chu Phàm sử dụng khí cụ đặc chế Thiên Lý Vọng, đang quan sát trên trời dưới đất.
Người của Nghi Loan Ti, thư viện, Bạch Tượng Tự đều giống như phát điên tìm kiếm ngọn nguồn của nguy hiểm.
Nha huyết dự triệu đã qua được một đoạn thời gian, hiện tại đã là chính ngọ, nhưng vẫn không phát hiện tồn tại nguy hiểm nào.
Màn trời âm trầm, không nhìn thấy ánh nắng, giống như bầu không khí trong thành.
Đột nhiên, ánh mặt trời xuất hiện, trên phố lớn ngõ nhỏ có thêm rất nhiêu người.
Chu Phàm một mực mở ra nhãn thức lập tức phát hiện chỗ dị thường này, các Lực Sĩ Phù Sư ở bên cạnh cũng lớn tiếng hò hét vì một màn quái dị này.
Hai mắt Chu Phàm nghiêm lại.
Hắn phát hiện ánh mặt trời, người trên phố lớn ngõ nhỏ đó đều là giả, chúng hư ảo giống như một loại hình chiếu sống động.
Chu Phàm lại nhìn lướt qua Trích Tinh Lâu, hắn phát hiện Trích Tinh Lâu cũng có chút hư ảo bất định, dường như là chồng lên gì đó.
Chu Phàm cẩn thận chạm vào một chút, hắn rất chân thực chạm tới lan can của Trích Tinh Lâu, nhưng mu bàn tay hắn chạm vào lan can lại được phủ lên một cái bóng mờ.
Chu Phàm không kịp nghĩ nhiều, bởi vì bầu trời dưới ánh mặt trời hư ảo, có thân thể xanh lam khổng lồ đang rơi xuống khu đông nam.
Là quái quyệt ác mộng lúc trước từng thấy.
Nhưng quái quyệt ác mộng này so với quái quyệt ác mộng từng xuất hiện đêm đó thì càng khổng lồ hơn, bao phủ cả một khu vực, đặc biệt khiến người ta chú ý là cái bụng hình bầu dục nhô lên của nó.
Tất cả hình chiếu xuất hiện lúc trước đều là giả, nhưng quái quyệt ác mộng hạ xuống này lại là chân thực, khi nó hạ xuống, đã đánh sập đại bộ phận nhà cửa ở khu đông nam.
Quái quyệt rơi xuống đất, tất cả ảo tượng biến mất, bầu trời lại khôi phục âm trầm, đây là chân thực trùng lặp với mộng cảnh của hư ảo, quái quyệt này một mực trốn giữa hai bên.
Khu đông nam người chết người bị thương, người may mắn không bị thương cũng đang cuống quít bỏ chạy tới khu khác.
Quái quyệt ác mộng đang không ngừng phát ra tiếng rít giấy giụa lăn lộn, lại ép sập rất nhiều nhà cửa.
Khu đông nam triệt để đã thành phế tích.
- Đây là nguy hiểm to lớn mà Cao Tượng Thành phải đối mặt sao?
Chu Phàm đứng trên lan can, lạnh lùng hạ lệnh:
- Theo kế hoạch mà làm việc.
Không đợi Lực Sĩ Phù Sư trả lời, Chu Phàm đã nhảy xuống, không ngừng giẫm lên từng tâng mái ngói vươn ra của Trích Tinh Lâu, rất nhanh hắn đã hạ xuống đường phố ồn ào hỗn độn, hắn lại tung người nhảy lên mái ngói nhà trệt, đó thi triển thân pháp cấp thuấn di chạy vội tới khu đồng nam.
Chỉ là thời gian rất ngắn, hắn đã xuyên qua ba phường tây nam, đến khu đông nam.
Khu đông nam tràn ngập bụi bặm, nhưng con quái quyệt ác mộng xanh lam này vẫn lăn lộn gầm rú trên mặt đất, nó giống như đang phát điên.
Các Phù Sư Lực Sĩ của Nghi Loan Ti đang nhanh chóng hội tụ tới bên này, Lực Sĩ Phù Sư, vốn ở khu này trừ người khi quái quyệt ác mộng rơi xuống bị thương rút lui ra, người còn lại còn lại đang dưới sự dẫn dắt của Văn Đề dùng thủ đoạn viễn trình như phù tiễn công kích quái quyệt ác mộng.
Văn Đề là người trấn thủ khu đông nam, hắn tất nhiên là nhanh hơn người khác.
Chu Phàm rất nhanh phát hiện bất kể là phù tiễn hay là Văn Đề sử dụng gậy gộc bổ ra côn cương, đều không thể phá được vỏ ngoài của quái quyệt.
Vỏ ngoài của nó lờ mờ có quang mang xanh lam phát ra.
Quái quyệt ác mộng không để ý đến người công kích nó, nó đang không ngừng rít gào, bốn cánh có thể mê hoặc nhân hồn của nó sớm đã thu lại, bằng không mọi người căn bản không dám nhìn thẳng nó.
Chu Phàm không nhìn nữa, hắn rút đao gỉ, chém ra mấy chục đao về phía quái quyệt ác mộng to lớn.
Lôi Đao Cương, Viêm Đao Cương, Quỷ Đao Cương nhao nhao hạ xuống trên người quái quyệt ác mộng, lưu lại mấy chục vết đao nông sâu không đồng nhất trên thân thể nó, máu xanh lam từ trong chảy ra. Vỏ ngoài rất cứng, lần trước rõ ràng không có phòng ngự khủng bố như vậy, còn nữa là một con bị thương chưa chết đâu?