Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 991 - Chuong 1677: Bung

Chuong 1677: Bung Chuong 1677: BungChuong 1677: Bung

Chuong 1677: Bung

Đã xảy ra chuyện gì?

Nó dường như rất thống khổ?

Nếu chỉ là quái quyệt ác mộng, vẫn có chút khác với nha huyết dự triệu này, Chu Phàm không ngừng vung đao, không ngừng nghĩ đủ loại chuyện.

Chỉ là Chu Phàm phát hiện, vỏ ngoài của quái quyệt ác mộng đã tiến hóa, còn cường đại hơn tưởng tượng của hắn, cho dù hắn có thể đánh trúng cùng chỗ, không có mấy trăm đao cương thì không thể xuyên thủng vỏ ngoài xanh lam của nó.

Nhưng cho dù xuyên thủng cũng vô dụng, thân thể của nó quá khổng lồ, chút thương tích này đối với nó mà nói căn bản không tính là gì.

- Vô dụng thôi, mau bảo bọn họ chuẩn bị Công Thiên Phù Tiễn.

Văn Đề vẻ mặt chật vật lớn tiếng kêu lên.

Lúc này Hoàng Bất Giác, Thẩm Tĩnh, Trương công công cũng đến.

Bọn họ nhìn quái quyệt ác mộng lăn qua lộn lại trên mặt đất giống như phát điên, nhao nhao động thủ, nhưng cương khí của bọn họ cũng không thể làm tổn hại tới quái quyệt ác mộng.

Chu Phàm trực tiếp nhảy lên thân thể to lớn của quái quyệt ác mộng, chạy nhanh.

Cũng có không ít làm giống như Chu Phàm, ý đồ tìm kiếm nhược điểm trên thân thể của quái quyệt ác mộng.

Nhưng quái quyệt ác mộng lăn qua lộn lại, nếu một khi không cẩn thận, sẽ bị nó hất xuống, đè trên mặt đất, trực tiếp ép chết, đây cũng là nguyên nhân lúc trước bọn Văn Đề không dám tùy tiện tới gần.

Chu Phàm là chạy tới phần đầu của quái quyệt ác mộng, quái quyệt ác mộng biến thành quá lớn, hắn giống như đi trên mặt đất đang bạo phát địa chấn.

Chờ Chu Phàm thuấn di đến trên cái đầu to như một căn nhà của quái quyệt ác mộng, đao gỉ của hắn cũng bay thẳng đến một trong ba con mắt kép xanh lam phát ra đao cương.

Nhưng bất kể là Lôi Đao Cương, Viêm Đao Cương, Quỷ Đao Cương, đều không thể mang tới tác dụng nên có.

Mắt kép còn to hơn căn nhà của quái quyệt ác mộng là còn cứng rắn hơn vỏ ngoài của nó.

Nó gầm rú, mở ra xúc tu sắc bén.

Cho dù Chu Phàm đứng trên đầu quái quyệt ác mộng xanh lam, công kích mắt của nó.

Nó mở ra xúc tu dữ tợn, xúc tu xanh lam chậm rãi bồng bênh trong mắt, nhưng nó cũng không công kích Chu Phàm, mà là không ngừng lăn lộn. -Deu xuống đi.

Thanh âm của Hoàng Bất Giác như sóng to gió lớn chậm rãi vang vọng trong khu vực hỗn loạn huyên náo này.

Chu Phàm lập tức hiểu được là có chuyện gì, hai chân giậm một cái, thuấn di mấy cái rời xa khu vực quái quyệt ác mộng đang lăn lộn.

Sau khi Chu Phàm hạ xuống đất, lại thuấn di tới phương hướng võ giả Nghi Loan Tỉ tụ tập.

Không ngừng có võ giả Nghi Loan Ti từ trên người quái quyệt ác mộng nhảy xuống.

Ba Công Thiên Phù Tiễn dài một trượng lướt qua không trung, xuyên qua vỏ ngoài cứng rắn của quái quyệt ác mộng, làm bắn ra vô số máu xanh lam.

Công Thiên Phù Tiễn được chuyển tới do ba người Hoàng Bất Giác, Văn Đề, Thẩm Tĩnh tự mình bắn.

Thân thể Quái quyệt ác mộng bị Công Thiên Phù Tiễn xuyên qua, nó phát ra tiếng gầm bi thương và tức giận, Công Thiên Phù Tiễn bị cái chân giống như liêm đao của nó bẻ gấy, nó ngồi dậy, xòe bốn cánh, qua văn xanh lam trên cánh hiện ra ở trong tâm mắt mọi người.

Không ít người bị mê ảo nhân hồn.

Nhưng người như Chu Phàm Hoàng Bất Giác, trong nháy mắt nó ngồi dậy, đã cảnh giác nhắm hai mắt lại.

Tiểu Quyển trên vai Chu Phàm chui ra, cung cấp tâm nhìn cho vì hắn.

Quái quyệt ác mộng Ngồi dậy xòe bốn cánh, nhưng cho dù nó ngồi, thân thể cũng rất lớn, đã chạm đến phù trận trong thành, chỉ là các võ giả của Nghi Loan Ti đều ở đây, khu vực này vẫn còn rất nhiều người bị thương chưa chết, cho nên không dám mở ra phù trận trong thành để tiến hành tru sát quái quyệt ác mộng.

Nếu không với sát thương phạm vi lớn của phù trận thế tất sẽ bao phủ tất cả mọi người.

Quái quyệt ác mộng phát ra tiếng rít chói tai, nhân loại dường như cuối cùng cũng chọc giận nó, sáu cái chân của nó quét vê phía bọn Chu Phàm.

Những người có thể mở mắt như Chu Phàm thì mở mắt, người không thể mở mắt thì dựa vào nhĩ lực để thính thanh biện vị (nghe tiếng đoán phương vị), cũng có người hô mau lui lại.

Tất cả mọi người là liên tục lui vê phía sau.

- Hoàng đại nhân, không quản được nhiều như vậy, chúng ta chỉ có thể hi sinh một bộ phận người, giới hạn lực lượng của phù trận ở một bộ phận khu vực, giết nó.

Trương công công hô lên.

Hoàng Bất Giác đang nhắm mắt không ngừng lui về phía sau, sắc mặt của hắn âm tình bất định, chìa khóa mở phù trận ở trên tay hắn, nhưng hắn vẫn lắc đầu:

- Chờ một chút. Lúc này Chu Phàm thấy một bóng người dùng tốc độ mau le xuất hiện ở khu vực này.

Trong nháy mắt hắn dừng chân, Chu Phàm mới nhìn rõ là Trọng Điền.

Trọng Điền chỉ ngừng lại trong nháy mắt, hắn nhìn vê phía quái quyệt ác mộng, qua văn trên cánh của quái quyệt ác mộng dường như không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.

Thân thể hắn lướt qua sáu cái chân liêm đao đang chém tới, đi đến trên vai quái quyệt ác mộng, một quyền đánh ra.
Bình Luận (0)
Comment