Chuong 1678: Bung (2)
Chuong 1678: Bung (2)Chuong 1678: Bung (2)
Chương 1678: Bung (2)
Quyền đầu của hắn lờ mờ có quang mang phù văn màu bạc hiện lên.
Âm!
Đâu của quái quyệt ác mộng nổ tung, nó cuối cùng không thể rít nữa, vô số máu và thịt rải xuống.
Bốn cánh xòe ra cũng rủ xuống, hơi khép lại.
Nhưng quái quyệt ác mộng không ngã xuống, nó vẫn ngồi.
Trọng Điền xác nhận quái quyệt này chắc là chết rồi, hắn thấy quái quyệt đã không còn thanh tức, mới thuận theo chân của quái quyệt hạ xuống đất.
Chu Phàm mở mắt, bảo Tiểu Quyển về lại trong thân thể của mình.
Lúc này Hoàng Bất Giác mới thở phào, vừa rồi hắn không muốn sử dụng phù trận, là vì hắn biết bọn Trọng Điền khẳng định rất nhanh sẽ tới.
Bốn vị Tứ Trấn Sứ Hoàng Bất Giác và Chu Phàm đều tụ tập về phía Trọng Điền.
Lúc này Ân Hải và Trương Lý lão thái gia cũng đến.
- Ta vốn ở trong thành nên tới trước mới đúng.
Trương Lý lão thái gia có chút hổ thẹn nói.
Kết quả lại là Trọng Điền nhanh hơn hắn.
- Ngươi có cả gia tộc phải chiếu cố, có thể lý giải.
Trọng Điền lắc đầu nói.
Sở dĩ Trương Lý lão thái gia tới nhanh như vậy, là vì hắn phải ngay lập tức cân nhắc tới vấn đề an toàn của Trương Lý gia.
Mọi người nhìn về phía quái quyệt ác mộng to lớn chết rồi vẫn ngồi đó, bốn cánh nửa mở theo quái quyệt ác mộng chết đi, cũng mất đi tác dụng nhiếp nhân hồn.
- Không giống là nó.
Trọng Điền nhíu mày nói.
Nha huyết dự triệu sẽ không đơn giản như vậy.
- Không biết vì sao nó lại to hơn lần trước, nhất là bụng, liệu nó có phải đang mang hài tử giống như con người không?
Chu Phàm nhìn cái bụng hình bầu dục, đưa ra nghi vấn của mình.
- Bất kể có phải hay không, cứ tiêu diệt thân thể của nó trước rồi tính.
Viên Hải trâm giọng nói, định động thủ. Chỉ là không đợi Viên Hải động thủ, một thanh âm vang lên.
Ở bụng quái quyệt ác mộng có vỏ ngoài cứng rắn bao phủ có đao sắc bén đâm ra, vô số máu xanh lam rải xuống.
Đao dính máu xanh lam chỉ to bằng cánh tay người, nhưng đao như vậy lại không ngừng từ trong bụng thò ra, rạch cái bụng có vỏ ngoài cứng rắn.
Đừng nói là những người của Nghi Loan Ti Phủ như Chu Phàm, cho dù là ba người Viên Hải, Trọng Điền, Trương Lý lão thái gia cũng đang chậm rãi lui vê phía sau, không dám tùy tiện tới gần.
Lần này tất cả mọi người đều hiểu rồi, quái quyệt ác mộng quả thật đang dựng dục thứ gì đó ở trong bụng, nhưng có phải hài tử hay không thì không biết, dẫu sao quái quyệt cũng khác với con người.
Cái bụng hình bầu dục của quái quyệt ác mộng đã chết chậm rãi xẹp đi, hình như thứ trong bụng đang hấp thu nó.
- Nó chắc là đang tiến hóa.
Viên Hải nhanh chóng cởi tràng hạt ở cổ tay xuống, không biết dùng thủ pháp gì, lấy ra một viên trong đó.
Tràng hạt đen xì đó được hắn ném ra ngoài.
Tràng hạt tỏa ra quang mang màu vàng, đập tới cái bụng hình bầu dục đã xẹp xuống, bụng nhanh chóng héo rũ.
Đây là bị lực lượng của Viên Hải tinh lọc.
Nhưng thứ đó vẫn từ trong cái bụng khô quắt rạch một đường chui ra.
Nó đứng trong thi thể của quái quyệt ác mộng đang ngồi từ trên cao nhìn xuống bọn Chu Phàm.
Thân thể của nó đen xì, có mười tám cái chi liêm đao màu lam, hai cái trong đó giúp nó có thể đứng, sau lưng nó còn có mười hai cái cánh xanh lam.
Cánh xanh lam duỗi ra, nhưng không còn loại qua văn đó, cho dù bọn Chu Phàm nhìn thẳng vào mười hai cái cánh của nó, cũng không cảm thấy nhân hồn bị hút.
Trên đầu nó có chín con mắt kép màu vàng, mắt kép chiếu ra quang mang lạnh lùng, uy áp khôn kể lan ra xung quanh.
Nó nhìn giống như là thể kết hợp của ba quái quyệt xanh lam.
- Đây rốt cuộc là thứ gì vậy?
Thẩm Tĩnh thấp giọng lẩm bẩm, hắn nhìn quái quyệt, có một loại cảm giác không rét mà run.
Chỉ là không ai có thể trả lời câu hỏi của hắn. Quái quyệt đó duai cánh bay lên trời.
Vùi
Phù trận trên tường cao tự động vận chuyển, vô số quang tiễn màu vàng bắn chậm về phía quái quyệt có mười hai cánh.
Quang tiễn màu vàng bao phủ quái quyệt mười hai cánh.
Một tiếng rít cao vút vang lên trong quang tiễn màu vàng, quang tiễn liên tiếp nổ tung.
Bọn Chu Phàm ngạc nhiên nhìn, quái quyệt mười hai cánh không bị thương, cánh của nó vươn dài ra bao phủ lấy nó.
Nó lại phát ra một tiếng rít, mười hai liêm đao bổ ra, bắn nhanh ra đao mang xanh lam nhiều không đếm xuể, bổ vào tường cao xung quanh.
Tường cao kiên cố tới ngay cả võ giả Khí Cương Đoạn cũng không thể làm tổn hại có khói bụi cuồn cuộn, gạch vỡ không ngừng rơi xuống.
Quang mang phù trận trên đó trở nên ảm đạm.
Bọn Chu Phàm biến sắc, phù trận đã mất hiệu lực rồi.
Phù trận bị phá, bọn Hoàng Bất Giác vừa nhìn quái quyệt mười hai cánh trong không trung, vừa chạy gấp, có người chạy tới chỗ Công Thiên Phù Nỗ, có người chạy tới tường thành, chuẩn bị trèo lên tường kích sát quái quyệt mười hai cánh.
Chu Phàm cũng đang chạy tới tường thành.
Ba người Trọng Điền, Trương Lý lão thái gia, Viên Hải thì phân ra ba hướng khác nhau.