Chuong 1679: may troi xanh lam
Chuong 1679: may troi xanh lamChuong 1679: may troi xanh lam
Chương 1679: mây trôi xanh lam
Trọng Điền trực tiếp đạp không bay lên, phóng tới quái quyệt mười hai cánh.
Chu Phàm không biết Trọng Điền là làm được thế nào, hắn đoán bay chắc là chuyện mà tu sĩ Đạo cảnh phải đạt tới cảnh giới nào đó mới có thể làm được.
Mà Trương Lý lão thái gia thì một giơ ngang quải trượng, hắn giam lên quải trượng, quải trượng vù một tiếng mang theo hắn bay lên.
Viên Hải chắp tay trước ngực, không hề động, không biết có phải hắn không có thủ đoạn phi hành hay không, hay là muốn tĩnh quan kì biến.
Chu Phàm cảm thấy nếu muốn đối phó quái quyệt mười hai cánh, vẫn phải dựa vào ba tu sĩ Đạo cảnh Trọng Điền, người còn lại cho dù có nỗ lực làm một số việc, nhưng tác dụng có thể mang tới sợ rằng là cực kỳ bé nhỏ.
Trong nháy mắt quái quyệt mười hai cánh từ trong bụng chui ra, Chu Phàm cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng, không phải vì bộ dạng của nó, mà là một loại lực áp bức cường đại khôn kể, quái quyệt mười hai cánh này rất không đơn giản, sợ rằng đã hơn xa thực lực của hắn.
Nói không chừng nguy cơ sinh tử mà vận rủi của hắn gặp phải chính là tới từ nó.
Bất kể là như thế nào, nếu ba tu sĩ Đạo cảnh Trọng Điền cũng không thể đối phó quái quyệt mười hai cánh này...
Quái quyệt mười hai cánh mắt thấy Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia bay về phía nó, chín con mắt kép của nó chỉ hờ hững nhìn, sau đó mười hai cánh khẽ run lên, có lân phấn (phấn vảy) lam lục (xanh lá cây và xanh da trời) khuếch tán trong không trung.
Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia vội vàng hạ xuống, thân thể của hai người có lồng ánh sáng sáng lên, bao phủ bọn họ.
Lân phấn bị lông ánh sáng ngăn cách ở bên ngoài, điêu này khiến Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia thở phào.
Bọn Chu Phàm đang chạy cũng chú ý thấy điểm này, nhao nhao sử dụng vòng bảo hộ phòng ngự, hoặc trực tiếp sử dụng chân khí bố trí một tâng phòng ngự ở bên ngoài thân thể.
Mười hai cái cánh không ngừng lay động, lân phấn lam lục khuếch tán trong không khí.
Người thường tiếp xúc đến lân phấn lam lục đều nhao nhao ngã xuống đất.
Mà võ giả không làm ra thủ đoạn phòng ngự tương ứng đúng lúc cũng không thể ngoại lệ.
Trên mặt người ngã xuống đất đều lộ ra nụ cười quỷ dị.
Chu Phàm đã đi lên tường thành, hắn mở ra nhãn thức nhìn thấy một màn này, mặt lộ vẻ cả kinh.
Những người đó chắc không phải đều chết rồi chứ? Lân phấn lam lục này không chỉ truyền bá ở trong thành, nó còn khuếch tán tới mười tám thôn ở ngoài thành.
- Mau giết nó.
Trọng Điền ở chỗ cao tất nhiên cũng nhìn thấy một màn này, sắc mặt hắn xanh mét quát, đuổi theo quái quyệt mười hai cánh trong không trung.
Quái quyệt mười hai cánh giơ mười hai chân liêm đao, liêm đao phun ra khói mây màu lam và màu xanh lục.
Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia khó hiểu, nhưng công kích của bọn họ đã đến rồi.
Trọng Điền đánh ra một quyền, quyền đầu của hắn có phù văn màu bạc hiện lên.
Âm một tiếng, quyền đầu màu bạc đánh về phía thân thể của quái quyệt mười hai cánh.
Toàn thân Trương Lý lão thái gia hiện lên hỏa diễm màu vỏ quýt, nhưng hỏa diễm của hắn khác với Trương Lý Tiểu Hồ từng sử dụng, hỏa diễm của hắn hóa thành một đạo hỏa phù, trấn áp về phía quái quyệt mười hai cánh.
Sáu cái chân liêm đao lam lục còn lại của quái quyệt mười hai cánh vung chém, quang hoa màu bạc và hỏa diễm màu vỏ quýt bị đánh tan.
Lúc này, khói mây lam lục đã to chừng một mẫu, chúng tách ra chuyển động, hình thành hai vòng xoáy màu sắc khác nhau.
Mười hai cái chân liêm đao của quái quyệt mười hai cánh không còn phun ra khói mây nữa, nó đánh tới Trọng Điền, Trương Lý lão thái gia.
Hai người và quái quyệt mười hai cánh chém giết trong không trung, ba loại lực lượng khác nhau đan vào cùng một chỗ, mười tám cái chân liêm đao của quái quyệt mười hai cánh mỗi lần vung chém đều là đao mang màu lam chém ra.
Thỉnh thoảng đao mang hạ xuống trong thành, sẽ trực tiếp khiến một căn nhà nổ nát hoặc là xuất hiện một khe rãnh rất sâu trên phế tích.
- Nó rốt cuộc muốn làm gì?
Chu Phàm nhìn khói mây hai màu xanh khác nhau trong không trung.
Các võ giả của Nghi Loan Ti đều ngừng lại, bọn họ đã xác nhận loại chiến đấu trình độ này, bọn họ không giúp được gì.
Mà trong ngoài thành trừ tiếng chiến đấu chấn động trong không trung, đã là một mảng tính mịch.
Người trúng lân phấn lam lục trải qua xác nhận là chưa chết, dường như lâm vào trong mê man, nhưng mấy chục tới hơn trăm vạn người mê man, không ai biết nên làm như thế nào.
Hiện tại chỉ có giết chết quái quyệt mười hai cánh mới có thể từ từ nghĩ cách giải quyết tất cả. Lúc này, Viên Hải một mực không động vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nhưng hắn không đi giúp Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia, mà là bay về phía hai đóa khói mây xanh lam.
Rất nhanh hắn đã bay đến trên khói mây.
Mỗi một khói mây đều to bằng một mẫu.
Viên Hải quát lạnh một tiếng, trong miệng hắn phun ra hỏa diễm màu vàng, hỏa diễm màu vàng nhanh chóng lan ra trong hai đám mây.