Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 994 - Chương 1680: Phù Trận Cuối Cùng

Chương 1680: Phù trận cuối cùng Chương 1680: Phù trận cuối cùngChương 1680: Phù trận cuối cùng

Chương 1680: Phù trận cuối cùng

- Viên Hải đại sư là muốn hủy diệt hai đám mây chẳng lành đó.

Hoàng Bất Giác mừng rỡ nói.

Bất kể vì sao quái quyệt đó muốn thả hai đám mây ra, nhưng chỉ cần tiêu diệt chúng là tốt rồi.

Khói mây bị hỏa diễm màu vàng đốt cháy, trong không trung xuất hiện mây đỏ như lưu tinh.

Viên Hải phun ra hỏa diễm màu vàng, cả người hắn bắt đầu chậm rãi từ không trung hạ xuống đất, sau đó thì lảo đảo sắp ngã, hiển nhiên phun ra hỏa diễm màu vàng đối với hắn mà nói cũng không thoải mái.

Đó là Phật Diễm đốt cháy tất cả tai hoạ của Phật gia.

Viên Hải khoanh chân ngồi dưới đất nuốt đan dược chậm rãi khôi phục.

Chiếu giành lấy khiến người ta hoa cả mắt trong không trung cuối cùng cũng ngừng lại.

Trương Lý lão thái gia đang hạ xuống đất, quải trượng của hắn vòng một cái bay về phía hắn, hắn tóm lấy quải trượng, mới tránh khỏi từ trên trời cao rơi xuống đất.

Nhưng trong thị lực đã mở ra nhãn thức của Chu Phàm, có thể nhìn thấy rõ ràng trên người Trương Lý lão thái gia xuất hiện mấy vết đao mờ mờ, hắn phun ra một búng máu.

Mà Trọng Điền cũng sắc mặt ngưng trọng bồng bềnh trong không trung, khóe miệng hắn trào ra một tia máu.

Quái quyệt này thật sự quá khó đối phó, hai tu sĩ Đạo cảnh bọn họ liên thủ, vẫn không địch lại.

Sợ là cho dù không phải loại cấp bậc không thể biết cấp, cũng có thể được bầu thành cấp bậc rất cao.

Quái quyệt mười hai cánh không để ý tới Trọng Điền và Trương Lý lão thái gia nữa, nó bay tới hai đám mây nó phun ra.

Phật Diễm màu vàng dần dần biến mất, mà khói mây xanh lam vẫn còn.

Bọn Chu Phàm thấy mà trong lòng trầm xuống, Phật Diễm không thể tiêu diệt được khói mây này.

Quái quyệt mười hai cánh đã đến giữa hai đám mây, chín xúc tu chúng ta chín con mắt vươn vào trong khói mây.

Sắc mặt Trương Lý lão thái gia và Trọng Điền khẽ biến, nhao nhao xuất thủ muốn cắt ngang quái quyệt mười hai cánh.

Nhưng vẫn quá muộn, khói mây nhanh chóng cuốn đi.

Khói mây màu xanh da trời có quái quyệt bốn cánh lam lục chui ra, nhiều không đếm hất, đàn quái quyệt che trời phủ đất.

Bọn Chu Phàm thấy mà trong lòng hoảng sợ.

Trong khói mây xanh lá có một cái đầu khổng lồ thò ra, đầu và khối mây xanh lam to tương đương nhau, mắt kép xanh da trời chăm chú nhìn Cao Tượng Thành dưới không trung, khiến đám người Chu Phàm vẫn đang đứng cảm thấy sợ hãi không thôi.

Đầu trong khói mây xanh lá rụt về, một cái chân to lớn của nó thò ra đầu tiên, giãm lên tường thành, tường thành sập một nửa.

Sau đó là cái chân thứ hai, lại giãm lên một mặt tường thành.

Đàn quái quyệt ác mộng dày đặc trong không trung giống như tang mây màu lam lục (xanh lá cây và xanh da trời), bao phủ cả tòa Cao Tượng Thành.

Bên kia thân thể quái quyệt lam lục to lớn vẫn chưa hoàn toàn từ trong khói mây xanh lá đó hiện ra, nhưng một nửa thân thể khổng lồ nó thể hiện ra, và cái chân liêm đao sắc bén to bằng thân người đó khiến người ta cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.

Sắc mặt các võ giả vẫn còn tỉnh táo ở trong thành trắng bệch, lúc này bọn họ mới hiểu được, thì ra quái quyệt mười hai cánh sau khi tiến hóa đó có năng lực mạnh nhất là kêu gọi hoặc có thể nói là truyền tống.

Một tiếng thở dài vang vọng trong thành,

- Tất cả trốn đi, có thể đi được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Lên tiếng là Trọng Điền, hắn vén lọn tóc một mực rủ xuống che khuất mắt phải, trong vành mắt phải của hắn khảm một viên đá tròn đỏ thẫm, ở giữa lờ mờ mang theo một điểm xám.

Viên Hải cũng cấp tốc cắt một chút mu bàn tay phải của hắn, máu từ vết cắt chảy ra, nhỏ vào trong thịt, lờ mờ có sắc đỏ thẫm phát ra quang mang nhàn nhạt.

Trương Lý lão thái gia trâm mặc nhìn, hắn biết đây là Quý Anh của thư viện và Đại Phật Tự để tại Cao Tượng Huyện.

Phố lớn ngõ nhỏ của Cao Tượng Thành có từng đạo phù tuyến đỏ thẫm hiện ra, quang mang phù tuyến phát ra lúc tối lúc sáng phối hợp nhất trí với ánh sáng tối sáng của hai đá tròn.

Trên bầu trời truyên đến từng đợt tiếng rít, đàn quái quyệt ác mộng lam lục lao xuống phía dưới.

Bốn cánh của chúng không có loại qua văn nhiếp hồn, kích thước to bằng người, nhưng quái quyệt ác mộng tầng tầng lớp lớp vẫn khiến tất cả mọi người từ bỏ dũng khí chống cự.

Mặt đất Cao Tượng Thành có phù trận to lớn mang theo quang mang đỏ thẫm phóng lên cao, ngưng tụ thành một quang mang cự nhân cao mười trượng.

Cự nhân đỏ thẫm ngưng tụ thành khiến cho tốc độ của đàn quái quyệt đang lao xuống hơi khựng lại.

Tòa thành này vốn chính là thư viện và Đại Phật Tự liên hợp thiết kế, phù trận chôn giấu dưới lòng đất chính là phù trận lợi hại nhất trong đó, phù trận này không đến thời điểm cuối cùng, tuyệt đối sẽ không khởi động. Viên Hải và Trọng Điền đã biến mất, hòa thành một thể với cự nhân đỏ thẫm.
Bình Luận (0)
Comment