Chương 1681: Phù trận cuối cùng (2)
Chương 1681: Phù trận cuối cùng (2)Chương 1681: Phù trận cuối cùng (2)
Chương 1681: Phù trận cuối cùng (2)
Cự nhân đỏ thẫm vỗ một chưởng, lập tức vỗ nát đàn quái quyệt ác mộng lam lục mấy chục tới cả trăm, trong miệng nó phun ra cột sáng đỏ thẫm, càn quét đàn quái quyệt ác mộng lam lục, nhưng số lượng đàn quái quyệt ác mộng lam lục quá nhiều, không ngừng có đàn quái quyệt ác mộng lam lục lượn vòng đến sau lưng cự nhân đỏ thẫm tập kích nó.
Còn có đàn quái quyệt ác mộng lam lục đếm không hết lao xuống mười tám thôn ngoài thành và trong thành, chúng bắt người ngủ say trên mặt đất lên, dùng xúc tu đâm thủng đầu người rồi hút.
Khi Trọng Điền nói có thể trốn, Chu Phàm đã thuấn di, chạy như điên tới chỗ phù trận mà Lý Cửu Nguyệt ngươi.
Hắn biết nếu không đến lúc tuyệt vọng nhất, Trọng Điền sẽ không cho bọn họ đào tẩu.
Nói cách khác cự nhân đỏ thẫm phù trận hình thành vẫn đang chiến đấu, nhưng chưa chắc đã có thể thắng được trận này.
Các võ giả của Nghi Loan Ti đều ngây ra một thoáng, sau đó phân tán bốn phía đào tẩu.
Vào lúc như hiện tại, suy nghĩ gì cũng đều bị ném ra sau đầu, không ai lo được cho ai, chỉ có thể dựa vào bản thân mà điên cuồng bỏ chạy.
Nhưng những cự nhân đỏ thẫm đó không thể ngăn cản đàn quái quyệt ác mộng lam lục bay xuống, can quét ở trong thành, tham lam săn mồi.
Chu Phàm ngay cả dục vọng xuất đao cũng không có, không ngừng né tránh đàn quái quyệt ác mộng lam lục ập tới, rất nhanh hắn đã tiến vào Thượng Phong Phường, trong không trung thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng nổ vang, khiến cho tim hắn thắt lại.
Chỉ cần có thể tiến vào trong phù trận, hắn có thể đào tẩu.
Chỉ là rất nhanh hắn liền phát hiện, quái quyệt tiến vào Thượng Phong Phường càng lúc càng nhiều, hơn nữa cơ hồ đều lao về phía hắn.
Bất kể hắn là sử dụng ẩn giáp hay là không ngừng thuấn di, đều không thể tránh được những quái quyệt lam lục này.
Chúng nhằm vào hắn.
- Như vậy không được.
Chu Phàm rút đao gỉ ra, sau khi chém chết hơn mười con quái quyệt lam lục tiếp cận, đầu óc hắn chuyển động cấp tốc.
- Những quái quyệt lam lục này cũng không khó giết, nhưng số lượng thật sự quá nhiều, chúng nhằm vào ta, có thể là bởi vì ta từng giết con quái quyệt lam lục đó mà dẫn tới.
- Nhưng bất kể có phải hay không, ta bị nhằm vào chính là sự thực.
- Như vậy, cho dù ta tiến vào trong trận pháp, căn bản cũng không có thời gian mở trận pháp truyên tống thoát đi.
Chu Phàm không chút do dự, hắn thay đổi chủ ý, chạy tới bắc môn gần nhất.
Thân thể hắn mở ra Tử Kim Giáp Trụ, còn bố trí lên một tâng phòng ngự chân khí rất dày, ở trong đàn quái quyệt lam lục đánh thẳng về phía trước.
Nhưng quái quyệt trước sau người hắn càng lúc càng nhiều, chúng giống như phát điên chen chúc ùa tới, thân ảnh của hắn cũng bị vùi lấp trong đàn quái quyệt lam lục.
Chỉ là Chu Phàm rất nhanh đã từ trong đàn quái quyệt lam lục lao ra, hắn biến thành cuồn cuộn giống như biển, bất kể là chân giống như liêm đao bổ vào người hắn, đều giống như bổ vào trong không khí vậy.
Chu Phàm mở ra Ngụy Hải Vô Lượng Thết
Hắn mượn phòng ngự của Ngụy Hải Vô Lượng Thế không ngừng thuấn di, mới từ trong cửa thành không biết được mở từ lúc nào lao thẳng ra.
Nhưng sau lưng hắn vẫn có quái quyệt lam lục dày đặc bám theo, thậm chí thì tắt kín cả cửa thành.
Quái quyệt lam lục lượn vòng trong không trung cũng không ngừng bay xuống, liêm đao dày đặc bổ lên trên người Chu Phàm.
Có tới mấy vạn con quái quyệt lam lục bám lấy Chu Phàm, giống như chọc tổ ong bị đàn ong bám lấy vậy, chúng rít lên muốn xé Chu Phàm thành từng mảnh.
Cho dù Chu Phàm thuấn di ra một đoạn cự ly, nhưng khu vực này vẫn phủ kín quái quyệt lam lục.
Chu Phàm mắng thầm một tiếng ở trong lòng, cho dù hắn đã tiến vào Khí Cương Đoạn, nhưng hao tổn của Vô Lượng Thế đối với chân khí thật sự quá khủng bố, cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ làm tiêu hao hết chân khí của mình.
Tử Kim Giáp Trụ được thu về Thân thể của Chu Phàm, dần dần có quang mang màu trắng bao phủ hắn, là bông vải màu trắng, hắn giống như phủ một tâng bông tuyết rất dày ở trên người.
Hồi Thiên Miên.
Liêm đao của Quái quyệt lam lục bổ vào người Chu Phàm, Hồi Thiên Miên Giáp phát ra quang mang màu trắng chống đỡ những thương tổn này.
Thấy những quái quyệt lam lục này không làm gì được Hồi Thiên Miên, lúc này Chu Phàm mới thở phào, hắn bắt đầu tiếp tục không đếm xỉa tới những quái quyệt lam lục này lao ra ngoài.
Hồi Thiên Miên có thể duy trì nửa canh giờ, nửa canh giờ dựa vào thân pháp cấp thuấn dị, Chu Phàm có lòng tin có thể thoát khỏi địa vực bị quái quyệt lam lục bao phủ.
Chỉ là hắn quay đầu nhìn, cự nhân đỏ thẫm vẫn đang chiến đấu, nhưng đối thủ của hắn biến thành quái quyệt lam lục to lớn cao tới mười trượng. Chu Phàm không nhìn nữa, hắn không ngừng chạy về phía trước, những quái quyệt lam lục này không đáng sợ, đáng sợ là con quái quyệt lam lục to lớn và quái quyệt mười hai cánh.