Chương 283: Phần thưởng ngoài ý muốn
Chương 283: Phần thưởng ngoài ý muốnChương 283: Phần thưởng ngoài ý muốn
Chuong 283: Phan thuong ngoaiy muon
Sau khi vào nhà, đầu óc Giang Dược dần dần tỉnh táo lại.
Hắn có một dự cảm mãnh liệt, việc đăng ký thông tin ở ngoài cổng chỉ là bước đầu tiên. Mục đích cuối cùng có thể là đuổi chủ nhân ban đầu của các biệt thự đi, rồi chiếm đoạt nó như tu hú chiếm tổ chim khách.
"Muốn đoạt gia sản của ta?" Giang Dược âm thầm cười lạnh: "Không sợ chết thì cứ việc đến!"
Hắn đương nhiên biết, dám có ý đồ như vậy, địa vị nhất định không nhỏ, thậm chí còn lớn hơn cả cha của Hàn Tinh Tinh.
Dù thị trưởng Tỉnh Thành có quyên thế đến đâu, cũng không dám trắng trợn chiếm đoạt tài sản của người khác.
Nhớ lại Hàn Tinh Tinh từng nhắc đến, có thể là quan lớn của Trung Nam bộ muốn đến ở khu biệt thự ngõ Đạo Tử.
Phía sau việc này liệu có phải liên quan đến vị quan lớn cấp vùng miền kia không?
Toàn bộ nước Đại Chương chỉ có bảy vùng.
Vậy nên, quan chức cấp vùng là những nhân vật cực kỳ quan trọng, cả nước Đại Chương cũng không có mấy người.
Năng lượng của họ tuyệt đối không phải loại người dân thấp cổ bé họng bình thường có thể tưởng tượng ra được.
Ở thời đại bình thường, quan lớn cấp vùng miền dậm chân một cái là có thể khiến cả Tinh Thành run rẩy.
Về phần Tổng đốc vùng, thì tương đương với Đại tướng ở biên cương. Ngoại trừ không có quân quyền, chức Tổng đốc gần giống với Tiết độ sứ trong các triều đại cổ xưa.
Có điều, bất kể kẻ đứng sau có quyền cao chức trọng đến đâu chăng nữa thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyết tâm bảo vệ ngôi nhà này của Giang Dược.
Bất kể là ai, dùng phương pháp gì, chỉ cần dám có ý đồ chiếm lấy biệt thự số chín, Giang Dược tuyệt đối không thỏa hiệp.
Trước khi đi, chị gái đã dặn dò hắn phải bảo vệ tốt cả hai ngôi nhà của mình. Trong lòng Giang Dược, nhà chính là thứ được ưu tiên bảo vệ hàng đầu. Ai dám đoạt nhà của mình, chính là muốn phân sinh tử.
Đây chính là thái độ của Giang Dược.
Giang Dược ngồi xuống ghế sa lon, cảm nhận được Trí linh đã trâm tĩnh rất lâu bỗng dưng lại có nhắc nhở mới.
Lần trước giải quyết xong vụ án quỷ dị ở chung cư Ngân Uyên, Giang Dược chẳng nhận được tí phần thưởng nào. Điều này khiến Giang Dược hiểu rõ sự thất thường của Trí linh.
Giang Dược cảm thấy mình đã tích cực đóng góp rất nhiều trong vụ án đó, nên chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng hậu hĩnh. Có điều Trí linh lại chẳng thèm ngó tới.
Lần này lẽ nào Trí linh đã đổi tính?
[Ting! ] [ Chúc mừng ký chủ phá giải được bí ẩn về trứng trùng dị thể. ]
[ Phần thưởng một: Thu hoạch được kỹ năng Hóa giáp cấp C, có thể phòng ngự đao thương. ]
[ Phần thưởng hai: Thu hoạch được 200 điểm tích lũy Trí linh, tổng cộng 800 điểm. ]
[Phần thưởng ba: Thu hoạch được thẻ chúc phúc Dùng chung, thời hạn một năm, mỗi ngày có thể sử dụng ba lần, mỗi lần có hiệu lực 24 giờ. ]
Theo lệ cũ, phần thưởng gôm ba hạng.
Ngoài điểm tích lũy ra, hai hạng còn lại đều rất phong phú.
Có thể thấy, lần này Trí linh rất hào phóng.
Giang Dược có bùa Thuẫn mây, nhưng bùa Thuẫn mây là vật phẩm tiêu hao. Kỹ năng Hóa giáp thì khác, đó là kỹ năng thuộc về bản thân, có thể sử dụng vĩnh viễn mà không lo bị hao hết.
Thẻ chúc phúc Dùng chung thì càng không cần phải nói. Lần này không chỉ thời hạn sử dụng được tăng lên một năm, mà mỗi ngày còn có thể sử dụng ba lần!
Nói cách khác, mỗi ngày Giang Dược có thể thông qua thẻ chúc phúc Dùng chung đồng thời truyền cho một người nhiều nhất ba kỹ năng của mình, hoặc chúc phúc tối đa cho ba người, mỗi người một kỹ năng. Đây là một sự khác biệt cực lớn so với trước kia.
Mặc dù thời gian mỗi lần chúc phúc vẫn chỉ có hai mươi bốn giờ, nhưng trong lúc nguy cấp thì vẫn rất hữu ích.
Khi Giang Dược đang suy nghĩ về ba phần thưởng này, Trí linh lại gửi đến một thông báo mới.
[ Chúc mừng ký chủ lần nữa thu hoạch được một lần rút thưởng miễn phí Vòng quay may mắn của Làn sóng mới. ]
[ Tiếp nhận, từ bỏ ]
Cái này còn phải hỏi sao?
Mỗi lần rút thưởng đều có bất ngờ lớn, Giang Dược tự nhiên sẽ không bỏ qua.
[Ting! ]
[ Chúc mừng ký chủ nhận được hệ thống tự kiểm tra trình độ giác tỉnh, không giới hạn thời gian sử dụng! ]
Hệ thống tự kiểm tra?
Còn có thứ này nữa?
Giang Dược nhớ, hai lân thưởng gần đây của Trí linh, dường như đã không còn tặng phân thưởng cường hóa thân thể nữa.
Nói cách khác, ở tâng cấp hiện tại này, có lẽ phần thưởng cường hóa thân thể trong mắt Trí linh đã quá thấp kém rồi?
Dù sao đi nữa, Giang Dược vẫn quyết định thử xem hệ thống tự kiểm tra này thế nào.
Cách sử dụng rất đơn giản, gần như chỉ cần suy nghĩ trong đầu là được.
Trong đầu Giang Dược lựa chọn xác nhận kiểm tra, hệ thống tự kiểm tra lập tức bắt đầu chạy.
Sau một lát, nó truyền đến nhắc nhở.
[ Sức mạnh thể chất: 960%, chỉ cách Linh thể ngàn cân một bước. ] [Tinh thần lực: 270. ]
[ Cấp độ giác tỉnh: Người siêu phàm cấp cao. ]
Hệ thống tự kiểm tra cũng không phức tạp, ba chỉ số rõ ràng.
Sức mạnh thể chất, Giang Dược tự nhiên biết là thế nào, nhiều lần kiểm tra đều thể hiện số liệu này.
So với lần kiểm tra thứ hai đạt 180%, mặc dù lúc đó Giang Dược đã che giấu hai phần ba thực lực, thì số liệu hiện tại quả thật tiến bộ rất lớn.
Tất nhiên, thời gian trôi qua cũng lâu rồi.
Đặc biệt là những ngày gần đây, Giang Dược nắm bắt cơ hội đất trời dị biến, tận dụng pháp quyết truyên thừa của nhà họ Giang, tăng cường khả năng hấp thụ linh lực của đất trời.
Sự rèn luyện và mài giữa thân thể bằng linh lực chắc chắn là nguyên nhân lớn nhất khiến sức mạnh thể chất của Giang Dược tăng vọt.
Từ khi linh lực xuất hiện trên diện rộng, thế giới sẽ cấp tốc bước vào thời đại quỷ dị, không còn là nhịp độ tiến triển chậm chạp như ban đầu nữa.
Khi đã vào guồng quay rồi, sự khác biệt giữa mạnh và yếu sẽ ngày càng rõ ràng, và vận mệnh mỗi người cũng sẽ trở nên khác biệt rất lớn.
Tất nhiên, Giang Dược biết rõ lợi thế của mình không chỉ nằm ở sức mạnh thể chất cao, mà là sự cân bằng giữa các kỹ năng và sức mạnh tổng thể, thêm vào truyên thừa của nhà họ Giang.
Khi hầu hết những Người giác tỉnh khác vẫn đang dò dẫm mò đường thì thực lực của Giang Dược vẫn tiến bộ dũng mãnh.
Tất nhiên, hắn sẽ không thỏa mãn với số liệu trước mắt.
Thời đại quỷ dị đã đến, mỗi ngày đều có biến động khôn lường, không ai biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Đối mặt với tình hình không thể đoán trước, chỉ có cách không ngừng nâng cao bản thân, khiến cho lá bài tẩy của mình càng nhiều càng tốt.
Giang Dược thực ra đã sớm có dự đoán về sức mạnh thể chất của mình, chỉ số không khác mấy so với suy đoán của hắn.
Điều khiến Giang Dược khá bất ngờ là chỉ số tinh thần lực.
Thông thường, chỉ số tinh thần lực cơ bản của mỗi người nằm trong khoảng 80-100, những người mạnh hơn có thể đạt 120, những người có thiên phú dị bẩm có thể đạt 150.
Những người vượt quá 150 về cơ bản có thể được coi là Người giác tỉnh trên lĩnh vực tinh thần. Chỉ số của hắn đạt tới 270, nghiễm nhiên là thuộc trường hợp này.
Hắn vốn thừa biết tinh thân lực của mình vượt xa người thường, bởi vì truyền thừa của nhà họ Giang thiên về rèn luyện tinh thần lực.
Phải biết lĩnh vực mà nhà họ Giang giỏi nhất là chế bùa, mà chế bùa là việc tiêu tốn rất nhiều tinh thần lực. Nếu tinh thần lực kém cỏi, làm sao có thể chế ra những lá bùa phép mạnh mẽ?
Hơn nữa, thuật Đọc tâm của Giang Dược cũng đòi hỏi tinh thần lực rất cao.
"Không biết tinh thần lực của Đồng Địch là bao nhiêu?" Giang Dược khá tò mò.
Có điều hệ thống tự kiểm tra này chỉ giới hạn ở việc tự kiểm tra, không thể kiểm tra người khác, nên sự to mò này có lẽ chỉ có thể được giải đáp khi nước Đại Chương xuất hiện bài kiểm tra chỉ số tinh thần lực.
Lần trước nhận được phần thưởng của Trí linh, hắn vẫn là Người siêu phàm trung cấp, hiện giờ Trí linh phán định hắn là Người siêu phàm cao cấp, mặc dù Giang Dược cho đến nay vẫn không quá rõ ràng về hệ thống đánh giá này, nhưng hắn cũng biết, cao cấp chắc chắn là cao hơn trung cấp một bậc.
Còn cái thứ gọi là Linh thể ngàn cân kia là gì vậy?
Giang Dược đột nhiên nhớ ra, lần trước rút thăm vòng quay may mắn, hình như hắn đã nhận được phần thưởng mỗi ngày một câu hỏi miễn phí.
Phần thưởng này hắn vẫn chưa dùng bao giờ.
Mỗi ngày chỉ được dùng một lần, lại chỉ có thời hạn ba tháng, không dùng thì cũng bỏ uổng.
Hắn không chút do dự sử dụng cơ hội của ngày hôm nay.
Trí linh nhanh chóng đưa ra câu trả lời, thứ gọi là Linh thể ngàn cân, chính là khi thân thể giác tỉnh đến một mức độ nhất định, sẽ đụng phải một cửa ải.
Cửa ải này, chính là mức độ giác tỉnh 1000%.
Một khi vượt qua mốc mười lần này, thì tương đương với Linh thể ngàn cân.
Mức độ giác tỉnh này không phải lấy cường độ tự thân mỗi người làm chuẩn, mà là có một tiêu chuẩn thống nhất.
Số liệu giác tỉnh của mỗi Người giác tỉnh đều là số liệu dựa trên tiêu chuẩn thống nhất này.
Hiện tại Giang Dược đã đạt 960%, chỉ còn cách Linh thể ngàn cân 40%, đúng là có thể nói chỉ còn cách một bước.
Tất nhiên, muốn vượt qua một bước này, lại phải xem nhân phẩm của từng người. Một số người đến mức này đã là cực hạn, không thể đột phá, cả đời cũng không thể vượt qua.
Nhưng lại có một số người thiên phú dị bẩm, có thể dễ dàng vượt qua ải này, trở thành cái gọi là Linh thể ngàn cân.
Điều này tự nhiên do tiềm năng của mỗi người quyết định.
Nghe giải thích xong, Giang Dược đã hiểu rõ đại khái, đồng thời cũng nảy sinh tò mò, không biết giai đoạn hiện nay nước Đại Chương có bao nhiêu người đã bước vào tầng thứ Linh thể ngàn cân?
Chắc hẳn những gia tộc ẩn thế có truyền thừa, hoặc những môn phái lánh đời, hoặc giả thế ngoại cao nhân, hẳn sẽ có không ít cường giả cấp độ này chứ?
Giang Dược đương nhiên không dám tự cao tự đại, càng sẽ không tự cho mình là số một thiên hạ. Đặc biệt là sau khi nhận được truyền thừa của gia tộc, Giang Dược càng thêm kính sợ đối với thế giới này.
Kiến thức mà con người biết được trong thời bình đối với thế giới này cuối cùng cũng chỉ là một phần nhỏ của tảng băng trôi.
Nhiều thứ bí ẩn chưa biết, với sự xuất hiện của thời đại quỷ dị, sẽ dan dần nổi lên mặt nước.
Bản thân hắn cũng chỉ là một chiếc thuyền nhỏ giữa biển cả mênh mông mà thôi.
Thanh kỹ năng có năm ô, hiện tại đã được lấp đầy bốn ô, lần lượt là kỹ năng Sao chép, kỹ năng Ngự quỷ, kỹ năng Mắt thần, và kỹ năng Hóa giáp, trong đó kỹ năng Mắt thần đã được kích hoạt hai cách dùng là Mượn mắt và Đọc tâm. Chỉ còn thiếu một ô nữa là có thể lấp đầy năm ô thanh kỹ năng.
Giang Dược nhớ lại, khi nhận được thanh kỹ năng năm ô ban đầu, Trí linh đã nói rõ ràng, nếu trong vòng sáu tháng có thể lấp đầy năm ô, hắn sẽ nhận được phần thưởng lớn bổ sung.
Bây giờ đã hoàn thành bốn ô, chỉ còn một ô cuối cùng.
Giang Dược tự tin, với thời gian vài tháng còn lại, việc lấp đây năm ô không khó.
Tất nhiên, với tính cách thất thường của Trí linh, Giang Dược cảm thấy mình vẫn phải tham gia nhiều vụ án quỷ dị hơn nữa.
Mặc dù không phải bất cứ vụ án quỷ dị nào cũng sẽ được Trí linh công nhận. Nhưng tham gia nhiều, khả năng được Trí linh công nhận tự nhiên sẽ càng lớn hơn.
Hắn đang định đứng dậy lên lầu thì đột nhiên liếc thấy bức phù điêu hình mèo ở góc phòng khách, mới nhớ ra, thời gian này mình có hơi lạnh nhạt với Miêu Thất rồi.
Trước khi chị gái đi quân đội, biệt thự vẫn có người.
Mặc dù Giang Dược có thể giao tiếp với Miêu Thất qua ý thức, nhưng làm vậy quá hao tinh thần lực, cho nên hai bên gần như không nói gì với nhau trong suốt quãng thời gian qua.
Bây giờ người nhà đã đi hết, biệt thự rộng lớn chỉ còn mỗi mình mình, Giang Dược không hiểu sao lại thấy hơi lạc lõng, ánh mắt nhìn Miêu Thất cũng trở nên thân thiết hơn.
Miêu Thất có lẽ cũng cảm nhận được ánh mắt của Giang Dược, kêu lên một tiếng ai oán: "Tên nhóc nhà cậu cuối cùng cũng nhớ tới ta rồi sao?"
Giang Dược cười gượng: "Anh Bảy, có lỗi, có lỗi!"
Miêu Thất hừ một tiếng: "Này nhóc, cậu thiếu lễ độ quá đấy, đừng quên ta lớn tuổi hơn cậu nhiều lắm."
"Chúng ta đều là con rối của Trí linh, cần gì phải phân biệt ai lớn ai nhỏ chứ? Bằng vai phải lứa há chẳng phải thân thiết hơn sao?"
"Được rồi, lớn nhỏ gì đó, không quan trọng nữa. Chẳng qua là tên nhóc nhà cậu cũng sống dai thật đấy, đã qua lâu như vậy mà vẫn chưa bị Trí linh hại chết, xem ra mạng cũng rất cứng."
"Anh Bảy, tôi đã nói với anh rồi, tôi chính là đương nhiệm mà anh đang tìm kiếm bấy lâu nay, là người sẽ đặt dấu chấm hết cho trò chơi của Trí linh."
"Ha ha, nói khoác thì ai chả biết. Trong mấy nghìn năm qua, ta đã chứng kiến không ít tiền nhiệm, nói chuyện cứng rắn, tự cho mình là thiên tài ngàn năm có một, cuối cùng chẳng phải cũng trở thành tiền nhiệm hay sao?”
Giang Dược không muốn mất thời gian cãi nhau với Miêu Thất về chuyện này.
“Anh Bảy, rồi có một ngày anh sẽ hối hận vì đã xem thường tôi. Thôi, chuyện này chúng ta tạm gác lại, hiện tại có một vấn đề..."
"Có người muốn nhắm vào biệt thự số chín phải không?" Miêu Thất cười khẩy, dường như nghe có chút hả hê. Sống lâu như vậy, trải qua nhiêu chuyện, tâm lý hoạt động của Miêu Thất có chút khó hiểu, thường có chút thú vui quái đản, thích xem náo nhiệt, không sợ to chuyện.
"Thì ra anh cũng đã biết?"
"Đó không phải là chuyện đương nhiên sao? Bọn ngốc đó cả ngày cứ đi lòng vòng quanh đây, chỉ tay năm ngón, thậm chí còn bàn bạc cả cách bố trí và cải tạo rồi, làm sao ta có thể không biết?" "Anh nghe mà không thấy tức giận à?" Giang Dược hỏi ngược lại.
"Tức giận cái gì? Đối với ta, ai ở cũng như nhau."
“Anh Bảy, anh cứ như thế, không giống một người bạn cùng thuyền chút nào."
"Với ta mà nói, thuyền lật rồi sẽ lại có người khác lên thuyền. Nếu ngay cả nguy cơ này mà cậu còn không xử lý được, Trí linh sẽ lập tức biến cậu thành tiền nhiệm, cậu có tin không?”
Ừm, Giang Dược suy nghĩ kỹ lại, thấy Miêu Thất nói cũng có lý.
Có điều bị Miêu Thất đá deu như vậy, Giang Dược cũng không nhịn được mà phản bác lại: “Anh không sợ, nếu có người mới đến, việc đầu tiên họ làm sẽ là tu sửa lại toàn bộ biệt thự, đến lúc đó, thân là vật dư thừa chướng mắt, anh sẽ bị họ đập nát rồi ném vào bãi phế liệu. Lúc đó Trí linh sẽ xử lý anh thế nào?”
Miêu Thất bị chặn họng.
"Này nhóc, lòng dạ cậu nhỏ nhen quá đấy! Được rồi, vì cùng chung một chiếc thuyền, ta có thể cho cậu một lời khuyên. Biệt thự không thể để rơi vào tay người khác. Nếu không, ta tuyệt đối tin tưởng, Trí linh sẽ lập tức biến cậu thành tiền nhiệm. Nhưng cậu đừng lo, ta sẽ cố mà ra tay giúp cậu. Ai bảo cậu nhìn còn có chút thuận mắt chứ?"
Thực ra, Miêu Thất cũng chỉ là miệng lưỡi cứng, chứ thực ra nó vẫn khá coi trọng Giang Dược.
Chiếu theo tình hình hiện tại, Giang Dược có tiềm lực không nhỏ, hắn là có thể giúp nó lấy lại tự do. Nhưng nó lại không muốn để Giang Dược nghĩ rằng mình phải dựa dẫm vào hắn, vì vậy nó mới tỏ ra cục súc như vậy.
Đây cũng là một loại quật cường khó hiểu của một lão quái vật sống mấy ngàn năm.