[Quyển 1][Edit] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 12

Edit by Thanh tỷ

Chương 12: Đời trước

Tần Nhất giống như là hải yêu* xinh đẹp mê người, trong nháy mắt ngay lúc đối phương đang trầm mê trong đó sẽ kéo đối phương vào địa ngục.

(là những nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, họ là những sinh vật nửa người nửa cá và nguy hiểm. Vì có vẻ đẹp thu hút các thủy thủ cùng với âm nhạc du dương và giọng nói mê hoặc đã dễ dàng khiến cho những người thủy thủ này say đắm, từ đó mất cảnh giác, làm đắm tàu và phải trôi dạt trên bờ biển lạc vào những hòn đảo của họ.)

Chu Ngọc bây giờ không thể nghi ngờ là đã bị dụ dỗ.

Khâu Sơ Tuyết khẽ rùng mình một cái, cô cảm thấy Tần Nhất có chỗ nào đó là lạ, nhưng cô nói không nên lời lạ ở chỗ nào.

Nhưng cô biết Tần Nhất là người tốt, mặc dù vẻ ngoài có chút lạnh nhạt nhưng đôi mắt trong suốt, so với ánh mắt tham lam của những người trong khu thương mại này thì hoàn toàn không giống nhau, cho nên cô nguyện ý tin tưởng Tần Nhất.

Tần Nhất rời khỏi khu bách hóa, cô không biết mình ngây người ở chỗ này đã bao lâu, bầu trời bên ngoài vẫn âm u nhưng có thể thấy rõ người và Zombie.

Cô tính toán cước bộ của mình, không lâu nữa là có thể gặp mặt em gái thân ái rồi.

Có lẽ là gần giữa trưa, trên đường phố rải rác mấy con Zombie, Tần Nhất vung đại đao, một đường đi một đường giải quyết.

Cũng may Chu Ngọc coi như biết thức thời, tuy rằng sợ Zombie muốn chết nhưng cô ta vẫn gắt gao che miệng, không để cho bản thân phát ra bất kỳ thanh âm nào.

Nếu như nói vừa rồi ở trong khu bách hóa cô ta còn có một tia hy vọng, vậy thì bây giờ, khi chứng kiến tình cảnh bên ngoài, cô ta đã hoàn toàn thấy rõ hiện thực. Song, chuyện này càng khiến cho cô ta quyết tâm nhất định phải bám chặt lấy Tần Nhất, cô ta nhìn ra thực lực của nam sinh này rất mạnh. Chỉ cần đi theo cậu, cô ta sẽ cơm áo không lo.

Mà để có thể đi theo bên người Tần Nhất lâu dài thì chỉ có một biện pháp, đó là trở thành người phụ nữ của Tần Nhất, khiến cho Tần Nhất thích cô ta. Như vậy, cho dù ở tận thế cô ta cũng có thể sống được rất tốt.

Tần Nhất còn không biết Chu Ngọc đã đánh chủ ý lên người mình, cô đang một lòng mong đợi cùng người Tần gia tương ngộ.

Tần Nhất cũng không biết bản thân đã đi được bao lâu, lúc Zombie xung quanh dần dần nhiều lên, rốt cuộc cô cũng đến được nơi mà mình muốn đến, trạm xăng dầu.

Đời trước, lúc tận thế vừa mới buông xuống, một mình cô trốn ở trong nhà, cuối cùng không yên lòng đám người Tần Kiều Kiều, một mình bất chấp nguy hiểm đến Tần gia tìm bọn họ. Kết quả, người đi nhà trống.

Khi đó cô còn tự cho rằng bọn họ đi tìm cô, cô lại vội vã chạy trở về, nhưng không may bị Zombie cào bị thương.

Đợi cô trở lại chung cư của mình thì không thấy có ai tới tìm cô, cô lo lắng cho bọn họ, một đường đi tìm.

Sau đó cô ở trạm xăng dầu này gặp được đám người Tần gia, cũng từ đó bắt đầu bất hạnh của cả đời mình. Trong những ngày tháng bị nhốt trong phòng thí nghiệm, cô không chỉ một lần nghĩ...nếu như trước đây cô không cùng bọn họ gặp nhau ở trạm xăng dầu, liệu cuộc đời của cô có thể sẽ khác?

Cô tìm được bọn họ thì rất vui mừng, nhưng bọn họ thấy vết thương bị Zombie của cô lại quát lớn, không cho phép cô tới gần.

Sau đó cô bắt đầu phát sốt, bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm đến, sáng sớm hôm sau vứt cô ở đó mà vội vàng rời đi.

Khi tỉnh lại, cô phát hiện bản thân mình thức tỉnh dị năng hệ thủy, thủy tiễn nho nhỏ nhưng có thể dễ dàng gϊếŧ chết Zombie. Sau đó cô đuổi kịp bọn họ, bọn họ thấy được năng lực của cô thì thành tâm xin lỗi, bày tỏ sự hối hận.

Cô cho rằng cái giá bản thân phải trả rốt cuộc đã làm bọn họ cảm động, cuối cùng cũng nguyện ý tiếp nhận cô. Cô lại không biết, từ đó về sau bản thân đã đi lên con đường không có lối thoát.

Hiện tại, cô đã trở lại nơi tạo ra bước ngoặt vận mệnh của cô. Cô, sẽ có một cuộc sống mới.

Lúc Tần Nhất đi vào trạm xăng dầu, bên trong có chút tối, nhưng cũng không phải không nhìn thấy gì. Bởi vì bên trong có người mở đèn tiết kiệm năng lượng, ánh sáng yếu ớt nhưng ngược lại có thể xua tan chút tối tăm.

Mở đèn đúng là người Tần gia, nhìn lướt qua thì cha Tần Tần Miễn, mẹ Tần Tôn Chỉ Lan, anh cả Tần Hàn Vũ, anh hai Tần Hàn Mạt và Tần Kiều Kiều đều ở đó. Người Tần gia đến rất đông đủ.

Trạm xăng dầu này không lớn nhưng bên trong lại có khá nhiều người. Ngoại trừ năm người Tần gia ra, còn có hai ba gia đình khác. Lúc mấy người Tần Nhất tiến vào, có không ít người đều liếc mắt nhìn qua.

Chu Ngọc lanh mắt thấy được Tần Kiều Kiều, cô ta hướng Tần Kiều Kiều hô lên: "Kiều Kiều, em cũng ở đây à."

Chương 13: Tương ngộ (1)

Chu Ngọc vô cùng kích động, một tiếng kêu này phải nói là vô cùng vang trong bầu không khí yên tĩnh ở đây. Trong góc phòng có một người phụ nữ ôm con nhỏ nháy mắt nhíu mày không vui nói: "Cô gái, giọng của cô có thể nhỏ xuống một chút hay không? Nếu như dẫn đám quái vật kia tới thì làm sao bây giờ."

Chu Ngọc từ nhỏ đã bị chiều hư, cô ta chả cảm thấy mình làm sai chỗ nào, cô ta chống tay vào eo vặn lại: "Sợ quái vật như vậy thì đừng mở miệng nói. Với lại, những quái vật ngoài kia nào có đáng sợ như vậy, chị có bản lĩnh cả đời không đi ra, chỉ ngốc ở chỗ này à."

Người phụ nữ ôm con nhỏ tức giận đến mức cả khuôn mặt đều đỏ bừng. Người đàn ông bên cạnh lôi kéo chị ta, ghé sát vào nói nhỏ vài câu. Người phụ nữ nhìn thoáng qua Chu Ngọc với ánh mắt phức tạp, cuối cùng cúi đầu xuống không nói gì nữa.

Chu Ngọc cãi thắng, kiêu ngạo giống như con chim khổng tước quay lại nhìn về phía Tần Nhất. Tần Nhất im lặng không nói, hất cái cằm trơn bóng của mình về phía Tần gia: "Đó là bạn của cô?"

Chu Ngọc biết Tần Nhất hỏi là Tần Kiều Kiều, cô ta gật đầu: "Là bạn học cấp ba."

Chu Ngọc vừa dứt lời thì hận không thể cắn đứt đầu lưỡi mình. Sao cô ta lại quên mất Tần Kiều Kiều có dáng vẻ rất hấp dẫn nam sinh cơ chứ! Cô ta đã vừa ý Tần Nhất, nếu như Tần Nhất bị Tần Kiều Kiều hấp dẫn thì cô ta phải làm thế nào bây giờ.

Dáng vẻ của Tần Kiều Kiều xinh xắn hoạt bát, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng được coi là xinh đẹp. Nhưng bản thân cô ta cũng có một loại khí chất điềm đạm đáng yêu, đặc biệt có thể gợi lên ý muốn bảo vệ của nam sinh, cũng bởi vậy nên khi ở trường học có không ít nam sinh đều thầm mến Tần Kiều Kiều. Cho dù có người xinh đẹp hơn Tần Kiều Kiều vài phần thì nhân khí cũng đều không cao bằng cô ta.

Trước đó, quả thật Chu Ngọc hay cùng một chỗ với Tần Kiều Kiều. Nhưng bây giờ là tận thế, đối với Chu Ngọc mà nói thì không có gì quan trọng hơn so với bản thân cô ta có thể sống sót. Cho nên cô ta nhất định phải bám chặt lấy Tần Nhất, cô ta phải cẩn thận Tần Kiều Kiều.

Chu Ngọc vội vã bổ sung: "Chỉ là bạn học bình thường mà thôi, không phải rất thân quen."

Nói xong Chu Ngọc còn chọc chọc eo Khâu Sơ Tuyết ở bên cạnh, gương mặt sốt ruột: "A Tuyết, cậu nói có đúng không?"

Khâu Sơ Tuyết trầm mặc không nói.

Khóe miệng Tần Nhất hơi câu lên, hắc khí nồng đậm trong mắt như là muốn tràn ra. Tần Nhất tà mị như vậy lại càng thêm tràn ngập mê hoặc. Âm thanh trong trẻo của cô lúc này có chút khàn khàn: "Phải không, tôi rất có hứng thú với cô ấy."

Trong mắt Tần Nhất không che giấu được sự thích thú, điều này làm cho Chu Ngọc tràn đầy điên cuồng đố kị với Tần Kiều Kiều.

Cho tới nay đều là như vậy, chỉ cần ở chỗ có mặt Tần Kiều Kiều, Chu Ngọc cô nhất định sẽ bị xem nhẹ. Cô ta chán ghét loại cảm giác này, vô cùng chán ghét!

Rõ ràng Chu Ngọc cô xinh đẹp hơn so với Tần Kiều Kiều, nhưng tại sao tất cả mọi người đều thích Tần Kiều Kiều, kể cả là nam sinh, nữ sinh hay là thầy cô giáo

Nếu không phải vì Tần Hàn Mạt, cô ta mới không cần đi theo Tần Kiều Kiều bên ngoài hồn nhiên nhưng thật ra trong bụng có một đống ý nghĩ xấu đó. Hơn nữa còn là người có khả năng giả bộ thành một đóa bạch liên hoa!

Chu Ngọc cô cũng không phải kẻ ngốc, Tần Kiều Kiều đối xử với chị gái cùng cha khác mẹ của mình như thế nào, còn không phải đã thể hiện ra cô ta là hạng người gì sao.

Chỉ có điều, người chị gái kia thật là khờ, bị Tần Kiều Kiều khi dễ như vậy rồi còn vẫn cho rằng Tần Kiều Kiều đối với mình tốt, thực sự là ngu xuẩn vô cùng.

Chu Ngọc đè xuống ghen tỵ và hận trong lòng, cô ta cười cười nói: "Vậy sao, chúng ta có cần qua đó hay không?"

Mắt phượng của Tần Nhất nhìn thẳng vào mắt Chu Ngọc, cô nhẹ nhàng nói: "Không cần."

Đố kị cùng không cam lòng trong mắt Chu Ngọc đều bị Tần Nhất nhìn thấu. Không cam lòng sao, đố kị sao, vậy chút nữa đừng để cho cô thất vọng nha.

Cô thích nhất chính là con mồi chủ động mắc câu.

Tần Nhất đi tới một góc khác trực tiếp ngồi dưới đất, sau đó từ trong ba lô đeo sau lưng lấy ra một cái đèn pin.

Bình Luận (0)
Comment