Quyền Tài

Chương 174

Ngày hôm sau đi làm.

Đổng Học Bân đang ở trong vãn phòng cân nhấc giải quyết nan đề trước mắt như thế nào, tiếng đập cửa vang lên, sau đó cửa đã bị người vận mở từ bên ngoài. Đổng Học Bân trong lòng tự nhủ ai không quy củ như vậy, tổi còn không cho cậu vài, cậu đã mở cửa, cũna quá không để tổi vào mất đi, sau khi phân người đến là thường vụ phó cục trưởng Hồ Nhất Quốc, Đổng Học Bân ngơ ngác một chút, đứng lên nói: “Hồ Cục trưởng, anh muốn tìm tổi thì gọi điện thoạihà được, tại sao còn đích thân đi một chuyến?”

Vành măt Hô Nhất Quôc có phân biên thành màư đen, xem ra là ngày hôm qua bề bộn một đêm ngũ không ngon giấc, “Không chú ý nhiều như vậy”.

Đổng Học Bân không có cảm tình gì đối với hắn, “...Có việc gì ngài cứ nói?”, Hồ Nhất Quốc đặt thân thể mập lên trên mặt ghế, ngồi xuống, cười nói: “Nghe nói an bài công tác của cậu còn chưa xuống?”

Cậu không phải vi việc đó mà hồ đồ rồi sao, hiểu rõ mà cậu còn hỏi, cố tình châm chọc tổi phải không? Đổng Học Bân ừ một tiếng, nhưng không mang tâm tình đi ra, “Công tác huyện cục tổi còn chưa quen thuộc lấm, giờ đây mở rộng công tác mà nói, còn không phải lúc” Hắn vì mình mà tìm ra một câu.

Hồ Nhất Quốc lắc đầu, “Công tác là phải mở rộng mới dần quen thuộc”.

Đổng Học Bân phiền toái, trong lòng tự nhũ cậu có ý tứ gì!, biết rõ chưa phân công cho tổi, cậu còn nói cái này?

Nhưng câu tiếp theo của Hồ Nhất Quốc lại làm Đổng Học Bân phát mộng, Hồ Nhất Quốc nói: “Đổng Cục trưởng, cậu có thể xuống cơ sở, năng lực công tác khẳng định không cần phải nói, mọi người cũng đều chờ mong cậu biểu hiện, ừm, tổi chuẩn bị đề nghị lãnh đạo cục gia tăng trọng trách cho cậu, thế nào? Có lòng tin làm tốt hay không?”, gia tăng trọng trách? An bài công tác cho tổi?

Đổng Học Bân đang phát sầu vì chuyện này, không ngờ Hồ Nhất Quốc vậy mà lại nói ra trước, chẳng lẽ hắn muốn đem chỗ hắn được phân công quản lý tặng cho mình? Hắn định làm cái gì? Quan hệ giữa mình và hắn cũng không quen thuộc như vậy, a, trong lãnh đạo cục, Hồ Nhất Quốc được phân công quản lý nhiều ngành, có thể là Lương Cục trưởng tìm hắn nói chuyện, bắt hắn nhường lại một phần, Hồ Nhất Quốc lúc này mới giả bộ như là chủ động nhượng bộ, đại khái là muốn mình kí cho hắn một nhân tình. Đã đến nơi đây, Đông Học Bân hiểu đại khái, “Tôi nghe lãnh đạo an bài” Hắn ước còn không được.

Hồ Nhất Quốc hài lòng gật gật đầu, “Được, vậy cậu chờ thông báo”.

Đổng Học Bân vội vàng nói tạ ơn, cũng đưa Hồ Nhất Quốc đến cửa ra vào, thấy hắn đi rồi, Đổng Học Bân mới thần sấc thoải mái ngồi trở lại phía sau bàn làm việc, xem ra ngày hôm qua mình tìm Lương Cục trưởng nói chuyện rất có hiệu quả! Nhìn một cái xem, ngày hôm sau phân công điều chỉnh đã rơi xuông, có thể là huệ điền hương hay không? Có nên không, Hồ Nhất Quốc khẳng định không nỡ, đoán chừng là thâm sơn cùng cốc nào đó?

Chờ! Chờ! thẳng đến lúc giữa trưa, tin tức Đổng Học Bân đợi rốt cuộc đã tới.

Nhưng mà, đây cũng là một cách điều chỉnh công tác hoàn toàn không ngờ, huyện cục vì chuyện trang web chính phủ huyện bị công kích thành lập tố chuyên án, tổ trưởng đúng là bổ nhiệm Đổng Học Bân, phó tổ trưởng là một lãnh đạo ngành internet, trong tổ chuyên án điều tra sửng sốt không có chuyện gì của lãnh đạo Hồ Nhất Quốc phân công quản lý này!

Nghe bổ nhiệm như thế, Đổng Học Bân vọt thoáng cái đã đứng lên, quả thực là lửa giận ngút trời!

Tên khốn kiếp này!

Hắn làm sao cũng không nghĩ đến, Hồ Nhất Quốc căn bản không phải do Lương Thành Bằng bày mưu đật kế muốn dời phân công quản lý công tác cho Đổng Học Bân, mà là chơi trò chơi văn tự, khiến cho Đổng Học Bân từ mình hiểu lầm ý đồ hắn, đáp ứng điều chỉnh công tác, sau đó Hồ Nhất Quốc ném được cũ khoai lang trang web bỏng tay cho Đổng Học Bân. Hắn bứt ra ngoài, không gánh chịu một chút trách nhiệm, đã thành lập tổ chuyên án, cuối cũng không giải quyết được một án trang web mà nói, huyện lãnh đạo nhất định sẽ chủ yêu truy cứu trách nhiệm tổ trưởng tổ chuyên án!

Con mẹ nó! Hồ Nhất Quốc, tên khốn này! Khinh người quá đáng?

Đổng Học Bân bốc lửa, hắn bị tiểu tử giờ trò thủ đoạn nhỏ sau lưng, cái trang web bị hacker công kích, chuyện này hoàn toàn không có một điểm quan hệ cùng mình, phá án cũng tốt không phá án cùng được, đều là sự tình của Hồ Nhất Quốc, lãnh đạo phân công quản lý. nhưng ai có thể tường được hắn lại làm ra một việc làm như vậy người ta chán ghét, đem mình, một người không quan hệ kéo vào làm đệm lưng, đi gánh chịu trách nhiệm, đi gánh chịu lửa giận của huyện lãnh đạo, hắn lại bứt ra, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu!?

Đổng Học Bân tức giận, đẩy cửa ra, phải đi tìm Hồ Nhất Quốc lý luận.

Khiêm tốn?

Tôi con mẹ nó khiêm tốn!!

Đến cữa cũng không gõ, Đổng Học Bân loảng xoảng thoáng cái đã mở cửa phòng làm việc Hồ Nhất Quốc.

Hồ Nhất Quốc nhíu mày, thái độ sớm không hiền lành giống như buổi sáng đi tìm Đổng Học Bân, “Lần sau trước khi tiến vào phải gõ cửa!”

Đổng Học Bân âm trầm nghiêm mặt vỗ văn kiện bổ nhiệm lên trên bàn Hồ Nhất Quốc, “Hồ Cục trưởng, internet là cậu được phân công quản lý công tác hả? Cái này với tổi có quan hệ gì? Dựa vào cái gì để cho tổi làm tổ trưởng!?”

Hồ Nhất Quốc rất bất mãn thái độ của hắn,“Không phải cậu đã đồng ý rồi sao?”, Đổng Học Bân tức giận nói: “Tôi đồng ý cái gì!”.

Hồ Nhất Quốc lạnh lùng nói: “Đổng Cục trưởng, cậu chú ý ngữ khí, tổi đã sớm nói với cậu, gia tăng trọng trách cho cậu, là cậu tự phục tùng lãnh đạo an bài, tại sao giờ đây lại đôi ý? Chuyện này không cần phải nói, tổi đã báo cho Lương Cục trưởng, Lương Cục trưởng đồng ý cậu đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ điều tra!”

Hồ Nhất Quốc không phải người có đảm đương, gặp cái này án kiện tuyệt đối không có cách để phá án và bắt giam trong hai ngày, liền nổi lên thoái ý, nghĩ ra thành lập tổ chuyên án để trốn tránh trách nhiệm, nhưng tổ trưởng tổ chuyên án nếu không phải bậc Phó cục trưởng, trong huyện nhất định sẽ có tiếng nói, thế là Hồ Nhất Quốc mới nhớ tới Đổng Học Bân, Phó cục trưởng đã bị cục lãnh đạo từ bỏ này, ném hết nhiệm cho hắn, có Đổng Học Bân ở phía trước gánh, cho dù Hồ Nhất Quốc bị truy cứu trách nhiệm cuối cùng, cũng sẽ không quá lớn.

Đổng Học Bân hiểu rõ người có chủ ý gì, không ngờ trong huyện cục còn có lãnh đạo phá hoại như vậy!

Hồ Nhất Quốc cười nói: “Đổng Cục trưởng, cậu cũng không nên phụ tín nhiệm của lãnh đạo cục, nhanh chóng phá án đi, chúng tôi đều tin tưởng năng lực của cậu” Hắn hơn ba mươi tuổi mới lên phó khoa, cho nên rất phản căm đối với Đổng Học Bân tuổi còn trẻ liền lên Phó cục trưởng.

Mẹ nó! Tai con mẹ nó nhớ kỹ mày! Chuyện này hai ta không yên!

Đổng Học Bân húng hăng nhìn hắn một cái, chẳng muốn nhiều lời cùng loại tiểu nhân này, quay đầu phải đi tìm Lương Thành Bằng!

Muốn triệt tiêu cái bổ nhiệm này, tất phải để Lương Cục trưởng mở miệng mới được.

Trong vãn phòng trưởng phòng, Đổng Học Bân nói sự tình vừa xong ra.

Lương Thành Bằng thật ra cũng phi thường bất mãn đối với cách làm trốn tránh trách nhiệm của Hồ Nhất Quốc, hắn không thích người không đảm đương, cậu được phân công quản lý án, nửa đường lại để cho Đổng Học Bân không tương quan chút nào đi gánh tội thay, quả thật có diêm quá mức, nhưng lời Chân An Quốc tối hôm qua nói khiến cho Lương Thành Bằng động chút ít tâm tư. Hắn muốn nhìn một chút xem Tiểu Đổng này rốt cuộc có bản lãnh gì đáng để lão Chân khen hắn như vậy, “Đổng Cục trưởng, vị trí tổ trưởng của cậu đã định ra rồi, tranh thủ nhanh chóng phá án đi, cũng không phải nhất định phải bắt được người phạm tội hiềm nghi, dù sao rất nhiều hacker đều là ở nước ngoài, tốt nhất chỉ cần tránh cho trang web chính phủ huyện một lần nữa bị công kích là được rồi”.

Đổng Học Bân có điểm thất vọng đau khổ!

Chuyện điều chỉnh phân công của tổi không thấy, giờ đây có trách nhiệm lại đồ toàn bộ lên trên người tôi?

Bằng con mẹ nó cái gì!
Bình Luận (0)
Comment