Rich Player – Võng Du Thần Cấp Cường Hào (Dịch-Full)

Chương 1185 - Chương 1185. Bí Mật Theo Dõi

Chương 1185. Bí mật theo dõi Chương 1185. Bí mật theo dõi

Không chịu được nữa! Không chịu nổi nữa rồi! !

Sau khi mở cabin trò chơi ra, Sở U vội vàng chạy vào phòng vệ sinh.

Sau đó, hắn bước ra khỏi đó với vẻ thoải mái.

Ánh mắt hắn rơi vào cabin trò chơi, lúc này mới đưa tay sờ mũi, chớp chớp mắt.

Chết tiệt! Hắn lơ là mất rồi! !

Hắn quên mất rằng bên ngoài vẫn còn ma chủng của Ma Nô Nhi, mà Ma Nô Nhi ở trong Âm Thiên Cung thì không dám trao đổi với hắn, hoàn toàn bị niêm phong trong bình ma quỷ nên không thể nhắc nhở hắn điểm này. Sở U thậm chí còn nghi ngờ là Ma Nô Nhi không biết hắn đang làm gì trong Âm Thiên Cung.

Mà ngay lúc đó, hắn bị xáo trộn bởi nhiều suy nghĩ, nên thực sự không nghĩ đến điểm này.

Ôi chao, nếu tiểu tỷ tỷ dễ thương Nguyệt Thanh Âm phát hiện ra hắn có ma chủng thì có tức giận không? !

Mặc dù hắn là đại đạo của nàng, nhưng điều này không có nghĩa là Nguyệt Thanh Âm không có cách nghĩ của riêng mình, nàng chắc chắn có cách nghĩ riêng.

Chết tiệt! ! Vừa rồi thật sự rất ngượng! !

Nghĩ lại cảnh tượng vừa đi ra khỏi Âm Thiên Cung, hắn ngay lập tức phát hiện khác thường. Mặc dù tiểu tỷ tỷ quay lưng về phía hắn, nhưng rõ ràng là Nguyệt Thanh Âm đã nhìn thấy ma chủng, mà hắn cũng phát hiện tới điểm này trong lúc cơ thể chủ đang quá mót!

Trong Âm Thiên Cung, hắn nhịn mót. Nếu Nguyệt Thanh Âm nhìn thấy loại chuyện này, chắc chắn sẽ có rắc rối. Tuy rằng rắc rối sẽ không gây lo lắng cho tính mạng, nhưng mà…

Đm, không nghĩ nữa, mau né người ta thôi, để logout rồi nói sau! !

Có thể nói, Sở U suýt nữa phải núp vào rừng luôn.

Một nụ cười ngượng nghịu hiện lên trên mặt, nhưng sau đó Sở U lại nhìn về phía cabin trò chơi khác trong phòng ngủ, đó là một cabin trò chơi màu hồng nhạt dễ thương, hiển nhiên là Bảo Nhi cũng tham gia trò chơi.

Sở U vừa login là biết ngay, nhưng lúc đó quá mót.

Nhớ lại trước khi login, biểu hiện của Bảo Nhi khi nói với hắn trường em ấy xuất hiện người tiến hóa, thì trong lòng hắn liền mơ hồ cảm thấy bất an .

Bởi vì người tiến hóa, cũng như hắn, là quần thể đặc thù không thể đoán trước và cực kỳ nguy hiểm.

Đúng lúc này, giọng nói của Đại Kiều vang lên, "Chủ nhân, biệt thự lớn trong trang viên Thiên Á đã được sửa sang lại, có thể vào ở được, phòng thí nghiệm có thể bắt đầu hạng mục thử nghiệm."

“Ồ?” Nghe thấy lời nói của Đại Kiều, suy nghĩ của hắn bị kéo lùi lại, hắn có chút kinh ngạc.

Cuối cùng cũng chuyển nhà rồi sao?

"Được, tôi biết rồi."

Bước ra ngoài cabin trò chơi của Bảo Nhi, nghĩ một lúc, Sở U đưa tay ra và nhấn vào nút bắt buộc thoát khỏi cabin trò chơi.

Khoang trò chơi từ từ mở ra, và một ánh sáng lung linh màu hồng phát ra từ bên trong. Trong một môi trường tối như vậy, trông rất đẹp.

Vẻ mặt Sở U lóe lên, chỉ thấy trong phòng ngủ bật đèn sáng dịu nhất lên. Nói cách khác, trước đó, Sở U đã tiến hành trong bóng tối.

Bảo Nhi trong cabin trò chơi vừa mở mắt đã thấy Sở U đang nhìn mình.

"Anh." ánh mắt Bảo Nhi hơi mờ, còn chưa thích ứng, lúc này gần như nói mê.

“Đứng dậy đi.” Sở U nở nụ cười dịu dàng.

Lúc này, Bảo Nhi mới tỉnh táo lại, một tia kinh ngạc lóe lên, cả người như sống lại.

Đứng lên từ bên trong.

Xoa xoa mái tóc rối bù, cô nói với vẻ vừa vui vừa xấu hổ: "Cuối cùng thì anh cũng offline rồi, em thấy anh mãi vẫn chưa ra, cho nên em cũng chơi game luôn."

Sở U đưa một bàn tay ra, Bảo Nhi liền đưa tay nắm chặt bàn tay to kia, từ bên trong cabin trò chơi bước ra ngoài.

“Hì hì” Bảo Nhi cũng cười khẽ, có thể thấy việc nhìn thấy Sở U khiến cô bé thật sự rất vui vẻ.

“Có phải bị ảnh hưởng bởi chuyện trên trường không?” Sở U vừa nói vừa nhìn Bảo Nhi đã cao lên nhiều.

"A? Có lẽ là vậy, thật không thể tin được mà, anh à, trò chơi này thật sự có thể khiến người ta biến thành người tiến hóa sao?" Lúc đầu, Bảo Nhi khá mất tự nhiên, nhưng sau khi nói xong cũng thu hết can đảm nhìn vào mắt Sở U.

Ảnh hưởng thực sự càng ngày càng lớn, tương lai sẽ xảy ra chuyện gì đây? !

"Về lý thuyết, mọi người đều có cơ hội. Vấn đề không phải là họ có muốn hay không, mà vấn đề là liệu họ có thể được lựa chọn tỷ lệ hay không. Sự chủ động không nằm ở con người chúng ta."

"Ừm. Anh chắc là vừa mới ra ngoài. Bây giờ đã gần sáng rồi, đợi lát nữa rồi em lên trường. Chắc anh đói rồi, để em nấu gì đó cho anh ăn." Bảo Nhi nắm tay Sở U trước khi nói, lắc nhẹ, không tiếp tục chất vấn về vấn đề này nữa.

“Ừ, đi thôi, hôm nay anh đi đến trường với em.” Hắn vừa nói vừa kéo Bảo Nhi ra cửa phòng ngủ.

“Hả, hôm nay anh đưa em đến trường á, được ấy.” Trong mắt cô bé hiện lên vẻ hưng phấn, Sở U đã lâu không ở cùng cô.

"Haha" hắn cũng không nói nhiều, cười nhẹ.

Sau đó hai người đến phòng bếp, lúc này đã gần 6 giờ sáng, Chu Chỉ Quân vẫn đang ngủ, còn Lâm Lạc Nhi vẫn đang chơi.

Sở U ngồi trên bàn lấy điện thoại di động ra nhìn, Bảo Nhi bắt đầu làm bữa sáng.

Ừm, hắn thực sự để Bảo Nhi làm bữa sáng rồi.

Cũng không hẳn là làm, vì các nguyên liệu đều đã được làm sẵn, chỉ việc mở ra khỏi bao và hâm nóng thôi.

Điện thoại có rất nhiều cuộc gọi đến, nhưng Sở U không có trả lời, lúc này cũng không phải là lúc trả lời.

“Đại Kiều, mấy ngày nay thời tiết thế nào, có thích hợp đi xa không?” Giọng nói trực tiếp vang lên khiến Bảo Nhi đang nấu nướng nhìn nghiêng, lúc này Bảo Nhi đã đeo tạp dề làm bếp, trông rất dịu dàng, đáng yêu.

"Không thích hợp đi xa. Cơn bão cực mạnh Manaka đang hình thành. Dự kiến, cơn bão cực mạnh sẽ ảnh hưởng trong 1-2 tháng tới. Không thể đi máy bay, không thể đi thuyền, chỉ có thể đi đường bộ."

Cái gì? Cơn bão cực mạnh Manaka sắp hình thành? !

Nghe được tin tức này, Sở U sững sờ.

"Anh ơi, anh đang nói chuyện với ai vậy?"

"Với một hệ thống, trí tuệ nhân tạo của công ty."

"Oh."

Như nghĩ ra điều gì, Bảo Nhi tiếp tục nói: "Còn 3 ngày nữa là Tết âm lịch."

Sở U nghe vậy sửng sốt, Tết âm lịch ư? !

Thấm thoát đã sắp đến Tết âm lịch? Qua năm 2188 sao?

Hắn nghĩ một lúc rồi nói: "Bảo Nhi, sau Tết Âm lịch, chúng ta đi Thiên Á được không?"

“Hả?” Bảo Nhi quay đầu lại, trên mặt kinh ngạc nhìn về phía Sở U: “Đi Thiên Á? Dọn nhà xong rồi ạ?

"Ừ."

"Vậy còn chuyện trường học?"

"Hôm nay anh đưa em đến trường là vì chuyện này."

Ăn sáng xong, Sở U lái chiếc SUV đỉnh cấp ra khỏi gara, đưa Bảo Nhi đến trường học.

Trên đường hôm nay trời mưa nhẹ nên cực kỳ lạnh, nhiệt độ bên trong xe thích hợp, Sở U vừa lái xe vừa nhìn người đi đường và cảnh phố ngoài cửa sổ.

Việc người tiến hóa ở trường Bảo Nhi khiến Sở U nhận ra bên ngoài không còn an toàn nữa, tuy nhìn chung, môi trường vẫn ổn định nhưng dòng chảy ngầm đang hoành hành.

Để đảm bảo an toàn cho những người hắn quan tâm, họ phải được đặt ở nơi mà hắn có thể yên tâm. Nếu bên Thiên Á đã lo tốt, vừa hay giải quyết hết tất cả lo lắng.

Bởi vậy, hôm nay hắn nhất định phải dành thời gian cho việc của Bảo Nhi.

Nhìn khung cảnh u ám, trong lòng hắn chợt nảy sinh một cảm giác không tốt. Thời gian tới chắc chắn rất kinh khủng!

Khi đang nghĩ như vậy, đột nhiên, lòng hắn hiện lên một loại cảm giác.

Cảm giác này khiến cho hai mắt Sở U lóe lên một tia sáng.

Bình Luận (0)
Comment