Một tiếng sấm xẹt qua đầu hắn, giống như đang đánh mạnh vào linh hồn Sở U.
Khi người nhà họ Thôi lâm vào tình cảnh tuyệt vọng thì mình đang ở đâu, mình đang làm cái gì?!
Giờ phút này, trong mắt Sở U hoàn toàn mờ mịt .....
Nhà họ Thôi? Bị chém đầu cả nhà?!
Rồi hắn nhanh chóng bình tĩnh lại và dang hai tay ôm chặt cơ thể mềm mại của Thôi Noãn Quân.
Mà Thôi Noãn Quân cũng buông con hồ ly nhỏ 10 đuôi và nhào vào lồng ngực của người đàn ông, con hồ ly 10 đuôi đạp lên thảm rồi quay lại nhìn hai người, cuối cùng nằm xuống và nhắm mắt lại.
Người con gái như hoa như ngọc run rẩy mãnh liệt trong lồng ngực, sau đó tiếng khóc đau đớn trào ra, đồng thời Sở U cũng cảm thấy tay hơi nhói, đó là móng tay Thôi Noãn Quân quệt phải chứ không bấm sâu vào.
Khi nghe tiếng khóc thút thít đau đớn của cô vang lên, đôi mắt Sở U như đang mất hồn, từng chuyện cũ lần lượt hiện ra trước mắt.
Thật khó để tưởng tượng được khi biết tin xấu này, Thôi Noãn Quân đã phải làm thế nào để vượt qua được nó.
Cho tới lúc này, mình đến đón cô trở về cô mới bày tỏ nỗi lòng của mình sao?!
Cô không tâm sự với mình thì cô muốn nói với ai đây?!
Một lát sau, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên lưng cô gái, giọng nói áy náy xen lẫn tức giận vang lên đúng lúc.
"Tiểu Quân, ta đến đón ngươi về nhà, để ngươi tận mắt nhìn thấy nước Yến bị tiêu diệt, mạng sống của hoàng đế nước Yến Đế sẽ nằm trong tay ngươi!"
"Tiểu Quân, ta thật sự xin lỗi, ta ..."
Ta đã đoán sai tình hình lúc đó rồi? Trước đây, khi ta nhận được thư của Thôi Vân, nếu tất cả hành động có thể thay đổi số phận của nhà họ Thôi? Nếu như ta thực sự chú ý đến chuyện này sớm.....
Là do ta không để ý đến chuyện này? Hoặc là không để chuyện này vào trong mắt?!
Cỗ xe hoàng gia cao cấp ung dung đi trên đường cái thu hút ánh mắt của rất nhiều ngươi chơi, bọn họ chưa từng nhìn thấy một cỗ xe nào xa hoa như vậy, có hai con kỳ lân một sừng kéo xe, dáng vẻ vô cùng sang trọng và quý phái!
Không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện này đã thu hút rất nhiều sự chú ý của vô số người chơi, lẽ nào cỗ xe này là của một vị cường giả 12 sao?!
Hay là quản lý cấp cao nhất của thành phố trung tâm Hoa Hạ?!
Có thể nhìn thấy thỉnh thoảng có người chơi đến gần, nhưng khi họ đứng cách xe ngựa khoảng 2 thước thì bị một luồng sức mạnh nào đó chặn lại.
Luồng sức mạnh này còn chặn tất cả kỹ năng nhìn trộm và kiểm tra nào.
Thật ra thì dù cho sức mạnh phòng thủ của xe ngựa kém thì vẫn còn có ý thức mạnh mẽ của Sở U và ý thức của hồ ly nhỏ 10 đuôi nữa mà!
"Ngươi không cần nói xin lỗi làm gì, đây là con đường nhà họ Thôi tự chọn mà."
Nhìn đầu của Tiểu Quân rúc trong lồng ngực của mình, Sở U cảm giác đối phương thật sự đã trưởng thành, mà đột nhiên hắn lại có cảm giác trống vắng và xót xa thế này.
"Ngươi đi cùng ta đến môn phái đã, sau đó, sau đó ta đưa ngươi đi trả thù." Sở U nói ra câu này với vẻ bình tĩnh chưa từng có.
...
Môn phái Chiến Kích Kiếm Tinh ở thành phố trung tâm.
Sở U cho xe ngựa dừng ở nơi này rồi trao đổi với thủ vệ một chút, khi cổng lớn của môn phái mở ra thì xe ngựa đi vào.
Đám phóng viên theo đuôi cả một đường dài mà chả có thông tin gì, vẻ mặt tràn đầy tiếc nuối và buồn bã.
Môn phái Chiến Kích Kiếm giống như cung điện hoàng gia rộng lớn, mỗi tòa nhà, từ vị trí nào đó Long Thần Hoa Hạ sẽ xuyên qua nơi này, mà ở chỗ này còn có một móng rồng to lớn, mặc dù là đá điêu khắc nhưng nhìn vẫn có lực chấn nhiếp.
Cuối cùng xe ngựa dừng lại cách vài trăm bậc thang dưới chân chính điện!
Nhìn từ góc độ của Sở U thì thấy chính điện có cảm giác vô cùng áp lực, nhưng trong mắt hắn lại không có chút sợ hãi nào, một mình hắn bước lên bậc thang, còn Thôi Noãn Quân thì ở trong xe ngựa.
Khi Sở U đến cửa chính điện thì có rất nhiều người ở bên trong nhìn về phía hắn, ở ghế trên cao tận trong cùng có một ông già đang ngồi, chắc là chưởng môn của phái Chiến Kích Kiếm Tinh.
Các đệ tử NPC của phái Chiến Kích Kiếm Tinh đều là nam giới, mỗi người đều rất đẹp trai, hào hoa, dáng người cao ráo, có một số đệ tử có một chấm đỏ giữa hai bên lông mày.
Bây giờ tất cả mọi người đều đang nhìn người đứng ở cửa có một Tiên Kích ở sau lưng.
Khi bầu không khí trở nên im lặng tuyệt đối thì ông già chưởng môn ngồi ở trong cùng liền mở miệng, tuy nhiên ....
"Này! Nhìn cái gì vậy, chưa bao giờ nhìn thấy ai đẹp trai hơn các ngươi à! !"
Tiếng hét của chưởng môn giúp cho đám đệ tử giỏi giang của mình hiểu ra, họ vội vàng di chuyển ánh mắt, có một số người còn nhắm mắt lại.
"Một đám cá ướp muối!"
Sau khi mắng xong, sắc mặt của chưởng môn thay đổi một cách đột ngột, nhìn Sở U với vẻ lạnh lùng rồi nói: "U Dạ phải không, ta để ý tới ngươi từ rất lâu rồi."
"Cảm ơn vì đã quan tâm đến ta."
"Không tồn tại cái gọi là quan tâm chăm sóc đâu, bây giờ ngươi đang phải bước từng bước để đi qua đây, ta rất tiếc vì ngươi đã không tham gia cuộc thi đấu lớn của môn phái."
"Thôi được rồi, ngươi vào trong đi.”
Vì vậy Sở U đi qua ngưỡng cửa thật dài để vào trong chính điện, đứng yên ở vị trí chính giữa mà không tiến lên nữa.
"U Dạ, ta rất tự hào vì ngươi, bởi vì ngươi là người tu đạo đầu tiên lên tới cảnh giới Đại Viên Mãn, là đệ tử của phái Chiến Kích Kiếm Tinh ta!"
"Ha ha ha, trước đây, khi ngươi chuyển chức muốn tu luyện công pháp truyền thừa của môn phái ta, những môn phái lớn đã đến đánh cược để xem đệ tử của môn phái nào là người đầu tiên tu luyện đến Đại Viên Mãn, và bây giờ nhờ có ngươi mà ta đã là người thắng cuộc!"
"Ha ha, không thể gọi lung tung cá ướp muối được, từ hôm nay trở đi mấy môn phái khác đều là cá ướp muối hết, ha ha ha!"
Sở U lặng lẽ đứng chờ, không tiếp lời.
"Khụ, U Dạ à, ngươi đã hoàn thành trải nghiệm và lên tới Đại Viên Mãn, lần này ngươi đến đây để kích hoạt bảo tàng tuyệt học Chiến Kích Kiếm Tinh đúng không?"
"Đúng vậy."
"Rất tốt, vũ khí của ngươi cũng rất tốt, ngươi ngồi xuống đi ."
Sau đó Sở U ngồi xuống tại chỗ, chưởng môn nhìn đám người rồi nói: "Tất cả ngồi xuống." Vì vậy tất cả mọi người trong điện đều ngồi xuống.
"Ngươi chưa làm qua một nhiệm vụ môn phái nào, kể ra thì ta sẽ không cấp quyền kế thừa cho ngươi, nhưng ngươi là người đầu tiên vượt qua khảo nghiệm và lên tới Đại Viên mãn cho nên quy tắc có thể miễn." Nói xong chưởng môn phủi tay, giống như không muốn nhắc tới những quy tắc đáng ghét đó.
"Ngươi hãy nghe cho kỹ đây U Dạ, chỉ có một cơ hội duy nhất để nhận quyền thừa kế, sự hiểu biết và kiến thức về Chiến Kích sẽ quyết định ngươi có được bảo tàng tuyệt học Chiến Kích Kiêm Tinh hay không ."
"Chưởng môn chỉ muốn nhắc ngươi nếu ngươi đốt cháy giai đoạn để lên tới Đại Viên Mãn thì ta khuyên ngươi nên sử dụng công pháp cao đẳng Chiến Kích để chiến đấu thực tế nhiều hơn nữa, nếu không...."
"Chưởng môn, ý của đệ tử đã quyết ."
"Được rồi, U Dạ, bảo tàng truyền thừa Chiến Kích Kiếm Tinh đã mở ra, sau này ngươi có thể đóng góp nhiều hơn nữa cho môn phái, và tất nhiên môn phái sẽ không bao giờ đối xử tệ với ngươi." Câu nói này của chưởng môn vô cùng trịnh trọng và nghiêm túc.
"Đệ tử nhớ kỹ."
"Vậy thì mở ra thế giới truyền thừa Chiến Kích Kiếm Tinh!"
Từ trong lòng bàn tay chưởng môn bay ra một cây Chiến Kích, khi nó ra ngoài thì hiện nguyên hình ngay lập tức, nó dài gần bằng một cây Tiên Kích nhưng mà trông có vẻ uy nghiêm hơn!
Dường như đã có hàng trăm triệu xác chết chết dưới cây Chiến Kích này, hơi thở áp bức được thả ra khiến xung quanh khó chịu.
Sắc mặt của mọi người trở nên nghiêm túc hơn.
Cây Chiến Kích mạnh mẽ và đầy uy lực bay trên đỉnh đầu Sở U, sau đó từ Chiến Kích một luồng sức mạnh lan ra như vòng tròn La Bàn bao phủ cả người Sở U.
Ngay lúc này Sở U nhắm mắt lại, cơ thể sắp biến thành cái bóng mờ ảo.
Hệ thống: Bạn đã bước vào cảnh giới cuối cùng của Chiến Kích Kiếm Tinh!