Sở U chú ý tới sự thay đổi nhỏ bé của Bảo Nhi, nhưng Sở U vẫn tiếp tục nói: “Ở đây có yêu cầu rất lớn đối với phân tích biểu hiện của trí tuệ nhân tạo, tâm lý của số người chơi khi chơi trò này đã thay đổi!”
“Loại thay đổi này là khao khát nhanh chóng đạt được cấp độ tối đa, mà cấp độ tối đa yêu cầu điểm kinh nghiệm vô tận, vừa khéo anh lại có Thần khí có thể lưu trữ điểm kinh nghiệm, vì vậy cấp độ và điểm kinh nghiệm sẽ tăng giá trị, nó sẽ tăng giá trị hiểu không.”
Nói tới đây, trên mặt Sở U nở nụ cười thoải mái nói: “Hiện giờ, chúng ta cần rất nhiều đồng vàng, cho nên anh nghĩ bắt đầu từ hướng này, đương nhiên là cũng còn có nhiều biện pháp khác, chúng ta đồng thời tiến hành cả hai cách, còn cách khác chính là chuộc người!”
“Chuộc người?!”
“Ừm, không phải trong ngục giam của Công hội Tiên chúng ta đang giam giữ rất nhiều người sao? Em phải biết là Hoàng tộc Đông Doanh cũng bị nhốt bên trong, những hạt giống tốt có giá trị rất lớn của Sáng Thế cũng bị nhốt chung trong đây, em nói xem, bọn họ có thể đưa ra một số tiền lớn để chuộc đám người này không?” Nói tới đây, Sở U hút một hơi thuốc.
“Điều này em đã nghĩ đến, còn chuẩn bị nói với anh về việc này, chỉ là trong khoảng thời gian này diễn ra quá nhiều chuyện nên em không kịp nói cho anh biết.” Triệu Phi Phi cười nhẹ.
Triệu Phi Phi làm sao có thể không nghĩ ra cách kiếm tiền rõ ràng và nhanh chóng này.
“Về cách chuộc người, chúng ta vẫn có thể sáng tạo ra! Và rất dễ dàng!”
“Sáng tạo?” Triệu Phi Phi lập tức hiểu được đối phương có ý tứ gì.
Lúc này, Sở U mới nghiêng người về phía trước, nghiêm túc nhìn mọi người: “Ừm, bọn em bình thường chú ý nhiều hơn tình báo trên phương diện này chút. Tóm lại, có được đám dân bản địa hùng mạnh kia, thế lực của chúng ta sẽ lập tức tăng mạnh trong thời gian ngắn.”
Lúc này, Lâm Lạc Nhi tiếp lời: “Sở U, sau khi ở Công hội Hoa Mạn Cửu Châu ba ngày, em đã gặp phải Hải thú lớn, đây là giai đoạn thứ tư của nhiệm vụ thần thánh.”
“Ừm, đến lúc đó, anh sẽ phái hai Đại Viên Mãn 12 sao đến giúp em làm nhiệm vụ này.”
“Đến lúc đó, em tiện thể mở trận truyền tống ra luôn đi, có thể tiếp nhận người ngoài.”
“Được rồi, đến lúc đó em nghĩ tất cả mọi người sẽ chấn động tới rớt cằm mất, toàn bộ khu giao dịch lớn nha, việc kinh doanh nhất định sẽ phát triển trong thời gian rất ngắn.” Lâm Lạc Nhi hưng phấn khi nghe Sở U nói.
Bởi vì cuối cùng cô có thể tạo ra một chỗ đứng có giá trị thực tế trong sự nghiệp của người đàn ông này.
Bởi vì Lâm Lạc Nhi đã nhận ra rằng ngoài giá trị bên ngoài của bản thân, một người phụ nữ nhất định phải có một phần sự nghiệp để giữ lấy sự hấp dẫn với Sở U!
Triệu Phi Phi từng bước nắm giữ Công hội Tiên, theo như lời Triệu Phi Phi từng tự mình nói với cô, cô ấy đã vì Sở U mà tạo ra tổng cộng 100 triệu đồng vàng!
Lúc ấy Lâm Lạc Nhi nghe xong tuy rằng mặt ngoài không có gì, nhưng trong nội tâm lại bị thứ gì đó đâm thật sâu.
Mọi người đều biết rằng kiểm soát Công hội Tiên chẳng khác nào nắm trong tay của cải vô tận!
Thành viên của Công hội Tiên là ai?
Họ đều là người đại diện của các tập đoàn lớn có thế lực khổng lồ, nếu không cũng là ông chủ giàu có! Phạm vi không chỉ là Hoa Hạ, mà là toàn cầu!
Không sai, một số người chơi trong Công hội Tiên vẫn là người da trắng!
Quản lý nhóm người chơi có bối cảnh thổ hào còn có lai lịch như vậy, còn sợ không kiếm được tiền sao? !
Như vậy Triệu Phi Phi phát triển càng tốt, Sở U sẽ càng coi trọng cô ấy, trong vô thức sẽ có khuynh hướng nghiêng về cô ấy, bởi vì đối phương có sức nặng, nặng đến nỗi Sở U không thể coi nhẹ được!
Là người phụ nữ của Sở U, Lâm Lạc Nhi cảm thấy một loại nguy cơ, loại nguy cơ này là chính bản thân, là tự phát, một loại tỉnh giấc sau cơn mơ.
Vì vậy, trong khoảng thời gian này, Lâm Lạc Nhi không quấy rầy Sở U nhiều, mà chuyên tâm xây dựng Công hội Hoa Mạn! Và chăm chỉ hoàn thành tiến độ nhiệm vụ công hội thần thánh.
Trong suốt quá trình này, điều mà Sở U không biết là Lâm Lạc Nhi còn thường xuyên tìm kiếm trên mạng để học cách quản lý việc kinh doanh của công hội, cách vận hành như thế nào, vân vân.
Cô đã làm việc chăm chỉ để kết hợp chặt chẽ các điều kiện đặc biệt của Công hội Hoa Mạn với mô hình kinh doanh trong tương lai, sử dụng những kiến thức đã học, dần dần hình thành một hệ thống kế hoạch trong đầu.
Địa vị của Công hội Hoa Mạn không cần nói cũng biết, nó chắc chắn sẽ tỏa ra hào quang trong tương lai. Với tư cách là Công hội trưởng, sự phát triển của Công hội Hoa Mạn chắc chắn sẽ mang lại niềm vui cho Sở U!
Đây là sự thật khách quan!
Bây giờ, Lâm Lạc Nhi đặc biệt muốn tranh giành sự quan tâm của Sở U, mong hắn quan tâm tới cô nhiều hơn chút.
Sau khi vào nhà xe và nhìn thấy Đạm Đài Tĩnh Ninh, nội tâm của Lâm Lạc Nhi lại càng trở nên cảnh giác hơn, mặc dù Sở U đã giải thích về thân thế của Đạm Đài Tĩnh Ninh nhưng điều này không ngăn được nội tâm cô phát ra một loại cảnh giác!
Loại cảnh giác này cũng xuất phát từ trong lòng của Triệu Phi Phi.
Tại sao trong hậu cung của người đàn ông luôn xuất hiện cung đấu, không nói tới phương diện khác, chỉ giới hạn ở cảm xúc cá nhân mà nói đi. Nếu Đạm Đài Tĩnh Ninh là một cái bình hoa, Sở U luôn vì cô ấy mà tự mình giải quyết những phiền toái nhỏ khắp nơi thì làm sao mà Lâm Lạc Nhi và Triệu Phi Phi có thể thích cô ấy được! Nhiều đến mức xảy ra hàng loạt sự loại trừ và giao tranh bí mật.
Chỗ này không thảo luận đến, nói tới chuyện mới xảy ra đi, chỉ muốn chửi bậy thôi.
Đạm Đài Tĩnh Ninh dường như có một mối quan hệ đặc biệt mập mờ với Sở U, nhưng trong lòng của Đạm Đài Tĩnh Ninh, cô ấy vẫn chưa thức tỉnh ý thức tự phản tỉnh như Lâm Lạc Nhi, cho nên đối với cô ấy bây giờ, chỉ hoàn thành tốt nhiệm vụ do Sở U giao cho là đủ.
Từ một điểm này mà nói, Đạm Đài Tĩnh Ninh rất là đơn thuần.
Cuối cùng, Sở U vươn tay ra trước mặt ba cô gái: “Nào, mọi người cùng nhau cố lên, chúc chúng ta càng chơi càng vui vẻ!”
Lâm Lạc Nhi mỉm cười và đặt tay lên mu bàn tay của người đàn ông.
Ngay sau đó là Triệu Phi Phi.
Sau đó là Đạm Đài Tĩnh Ninh.
Cuối cùng cả bốn người đều nhìn về phía Bảo Nhi, ánh mắt sau đó đều sáng lên, cô nghiêng người đặt lòng bàn tay lên mu bàn tay của Đạm Đài Tĩnh Ninh.