Chuyện này thật ra khá quỷ dị. Dựa theo lời Tiểu Kiều Hồng Hậu, huyễn giới cuối cùng là nơi cất giấu mật mã gốc của
Trong chuyện này rốt cuộc đang cất giấu điều gì không muốn cho người ta biết chứ? Chẳng lẽ đầu não không sợ người khác bắt được mật mã gốc sao?!
Nghĩ đến đây, Sở U đứng lên, khí tiên trì đã biến mất. Ánh hào quan tiến hóa trên người Đế Cơ cũng đã biến mất, hiện rõ một Đế Cơ mạnh hơn rất nhiều.
Cuối cùng, Đế Cơ tiến nhập không gian sủng vật, thánh Lahtia tiến nhập thần khí, Ma Nô Nhi tiến nhập chí bảo, Sở U sử dụng kỹ năng trở về thành rồi biến mất.
Đi tới công hội Tiên, hắn lại sử dụng phép dịch chuyển tức thời đến biệt thự Lạc Nhập.
Ở trong này, hắn gặp hai người, một người là Thôi Noãn Quân, người còn lại là công chúa tiền triều Minh Nhi.
Đá trôi nổi ở biệt thự Lạc Nhập có thể nói là nơi công hội Tiên thủ vệ nghiêm mật nhất. Ở đây có rất nhiều binh chủng cấp cao đóng giữ, hơn nữa hoàn toàn do Thôi Noãn Quân chỉ huy.
Trên bầu trời, Sở U nhìn thấy có rất nhiều chiến binh Tà Cơ trên sân thượng biệt thự. Thôi Noãn Quân ngồi dưới đất đang thi triển pháp thuật gì đó, hai Chiến binh Tà Cơ bỗng hợp lại làm một.
Đứng bên cạnh Thôi Noãn Quân là tiểu công chúa Minh Nhi, phía còn lại là Hồng Phù và hai phù thủy cấp cao.
Các nàng đang làm gì vậy chứ?!
Tiến lại gần, Sở U nhìn thấy chiến binh Tà Cơ đang ngày càng ít đi. Trên người mỗi chiến binh Tà Cơ đều có một ký hiệu kỳ quái. Các nàng đang dung hợp, hết người này đến người khác. Chiến binh Tà Cơ làm cơ thể mẹ không ngừng dung hợp với chiến binh Tà Cơ khác.
Có thể nhìn thấy thông tin của đối phương đã xảy ra thay đổi, trở thành cấp 190 10 tinh. Tên của nàng là: vương mẫu chiến binh Tà Cơ!
Dưới sự điều khiển của Thôi Noãn Quân, vương mẫu chiến binh Tà Cơ này không ngừng dung hợp cùng chiến binh Tà Cơ, suốt quá trình không có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Những chiến binh Tà Cơ bị lựa chọn thành ‘tế phẩm’ hình như đều nhận cùng một mệnh lệnh, cam nguyện hy sinh sinh mệnh để khiến đối phương trở nên mạnh hơn!
Dung hợp vô hạn các binh chủng cấp cao, loại tà thuật này thật đáng sợ.
Lúc này, phía sau tiểu công chúa Minh Nhi đột nhiên xuất hiện một bóng người. Đó chính là Sở U. Hắn đáp xuống, chỉ là quá trình lặng yên không một tiếng động khiến cho không ai có thể phát hiện. Đến lúc này, mọi người xung quanh vẫn không nhận ra đã xuất hiện thêm một người.
"Các ngươi đây là muốn làm gì vậy?" Sở U nhìn vương mẫu chiến binh Tà Cơ, mở miệng nói.
Khi hắn lên tiếng, tiểu công chúa Minh Nhi đứng phía trước hiển nhiên đã bị giật mình, xoay ngoắt lại nhìn chàng trai cao lớn.
Chàng trai này đã giết cả nhà nàng, diệt vương triều nàng, hủy hoại hết cuộc sống của nàng, là kẻ thù truyền kiếp đã lấy đi tất cả mọi thứ của nàng!
Minh Nhi nhanh chóng thu hồi ánh mắt sững sờ. Bởi vì Sở U đang cười cười với nàng. Nụ cười như tiếng sấm đánh thức nàng dậy, trong mắt hiện lên sự hoảng hốt và sợ hãi, nàng vội vàng cúi đầu quay mặt lại, không nói gì.
"Chiến binh Tà Cơ là một loài vô danh và bị cấm kỵ. Trong lần đại chiến trước, Thần đã phát hiện ra rằng trận pháp tổ hợp các chiến binh Tà Cơ có thể được thực hiện tốt hơn. Thuật phù thủy mạnh mẽ của Meifu đã tạo một nền tảng dung hợp vô hạn cho chiến binh Tà Cơ và sức mạnh thể chất của Thần vừa khéo làm được điều này."
Nói xong, Thôi Noãn Quân nở nụ cười nhìn Sở U: "Chủ nhân, ngươi đến rồi."
Meifu và hai phù thủy cao cấp phía sau cúi chào Sở U. Dù mọi thứ có xuất hiện đột ngột thì dường như cũng không gây xáo trộn cho họ.
"Ừ."
Lúc này một chiến binh Tà Cơ khác đi tới dung hợp với thân ánh sáng phát ra khí tức màu nâu. Còn lại đều là rất nhiều chiến binh Tà Cơ, có lẽ Thôi Noãn Quân tuyển rất nhiều chiến binh Tà Cơ trong cấm viện.
Sở U đã lâu không tuyển chiến binh Tà Cơ nên cứ hết thứ 2 hàng tuần, tổ binh chủng kia sẽ sinh ra hơn mười người chiến binh Tà Cơ, dần dần tích lũy số lượng cực lớn.
“Với sự hợp nhất này, cuối cùng nàng ấy sẽ biến thành hình dạng gì?” Sở U nhìn về phía thân ánh sáng màu nâu nói.
“Ta cũng không biết, bởi vì có vô vàn khả năng.” Trên đầu Thôi Noãn Quân ra một ít mồ hôi, xem ra làm loại chuyện này cũng phải trả giá.
Mắt Sở U lóe sáng, hắn đưa tay rót 200 ngàn giá trị số mệnh vào Thôi Noãn Quân, rồi rót tiếp năng lượng tu vi đại viên mãn vào Thôi Noãn Quân. Gần như trong nháy mắt, Thôi Noãn Quân trở lại trạng thái tối đa. Còn hắn thì đã tiêu thụ 2 triệu đại viên mãn.
“Cảm ơn! Chủ nhân.” Đôi mắt Thôi Noãn Quân sáng ngời, nở nụ cười trên môi nhưng vẫn đang ra mồ hôi.
"Khách sáo với ta làm gì? Ngươi như vậy còn không phải là vì chúng ta sao? Ta rất biết ơn ngươi, Tiểu Quân."
Thôi Noãn Quân có vẻ ngượng ngùng, cụp mắt xuống, "Chỉ cần có thể san sẻ gánh nặng cho chủ nhân thì được rồi"
“Được rồi, Tiểu Quân, ta sẽ nhớ kỹ trong lòng, ngươi không cần phải mệt đến chết đâu.” Sở U nhìn vào mắt người đối diện, nói một cách chân thành, sau đó nhìn về phía tiểu công chúa trước mặt, “Hiện tại ta sẽ đưa nàng ấy đến một nơi, sau này ngươi sẽ biết. “Nói xong, hắn chớp mắt nhìn Thôi Noãn Quân đang không rõ ràng nguyên nhân.