Thế nhưng, Đạm Đài Tĩnh Ninh không giống những cô gái bình thường, cô cũng không phải là một cô gái bình thường. Lúc này, cô nhìn thẳng vào mắt Sở U, trong mắt cô cũng có ý thăm dò và quan tâm. Khuôn mặt cả hai vốn đã gần trong gang tấc, Đạm Đài Tĩnh Ninh nhìn thẳng như thế càng kích thích Sở U!
Tay vốn muốn đặt dưới đầu gối đối phương vẫn để dưới bờ mông chắc nịch của Đạm Đài Tĩnh Ninh không hề có ý rời đi, cũng không để đối phương lên xe lăn, đồng thời giương mắt nhìn vào mắt đối phương.
Lúc này, Đạm Đài Tĩnh Ninh giống như con bạch tuộc quấn lấy người Sở U, hai tay khoát lên cổ Sở U; trong khi hai tay Sở U đang nâng mông đối phương, để hai đùi đối phương quắp ở hai bên hông hắn!
Giờ khắc này Sở U mới biết được thịt mông của Đạm Đài Tĩnh Ninh rất nhiều, hơn nữa còn rất chắc, điều này hoàn toàn trái ngược với những bộ phận trông rất gầy khác trên cơ thể cô!
Quần mùa hè khá mỏng khiến cảm giác đặc biệt rõ ràng.
"Ơ~" Đạm Đài Tĩnh Ninh từ đầu đến cuối không nói gì chợt khẽ thở ra một hơi, cũng không nhìn Sở U nữa. Cô nghiêng người dựa đầu lên vai chàng trai, đồng thời cũng khoát hai cánh tay lên vai hắn, ôm lấy cổ hắn. Hai người càng kề sát nhau hơn.
Chết tiệt, mình đang làm gì vậy chứ?!
Sở U ý thức được thân thể xuất hiện vấn đề, mà tin tức cơ thể đáp lại rất rõ, chính là muốn cô gái này…
Tuy là như thế, nhưng hắn vẫn nhận ra ý niệm trong đầu lần này khác với những lần trước. Những lần ham muốn những cô gái trước đây đều là cảm giác của một người đàn ông bình thường, nhưng tất cả mọi thứ xảy ra hôm nay đều xuất phát từ bên trong cơ thể. Nó khát khao và mãnh liệt hơn rất nhiều!
Đây là sách lược cân bằng của giống tiến hóa tự nhiên sao?! Hay là quá trình đặc biệt phải trải qua khi bản thân tiến hóa?!
Hoặc cũng có thể nói, mật độ năng lượng chất tinh hoa chất chứa trong cơ thể đã đạt tới mức độ bão hòa nên cần phải tiết ra ngoài?!
Bỏ qua chuyện phản ứng thân thể, trong đầu Sở U thực sự không nghĩ đến phụ nữ sao?!
Có lẽ là có, nhưng đã bị áp chế. Dựa theo tình trạng xảy ra hôm nay, quá trình quá đột ngột. Nếu trong đầu vẫn nhớ về việc này, hành vi bình thường đều sẽ theo quy luật quỹ tích, ví dụ như mỗi khi nhìn da thịt của ba cô gái trong xe đều sẽ liên tưởng đến loại chuyện này.
Nhưng sau khi phát sinh đụng chạm, cơ thể này phản ứng có phần hơi quá thì phải!
Biểu hiện của Đạm Đài Tĩnh Ninh lúc này cực kỳ ngoan ngoãn. Cô tựa vào vai hắn, hai tay ôm hắn hơi dùng sức, giống như sợ rớt xuống, lực của hai chân kẹp lấy hông hắn cũng khá lớn, hay nói cách khác là kẹp rất chặt!
Tim hai người đều đập rất nhanh, như có sét đánh trong đầu, cảm giác có phải thời gian ở đây đã quá lâu rồi không!
Ánh mắt hắn bỗng trấn tĩnh lại, hắn cúi người xuống, đặt Đạm Đài Tĩnh Ninh lên xe lăn.
Tóc mái của Đạm Đài Tĩnh Ninh hơi rối, đôi mắt to tròn trên khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt nhìn hắn đắm đuối, hơn nữa còn có thần sắc khiến Sở U thấy thương cảm.
Đối với hành vi quấy rối trên người cô của Sở U, Đạm Đài Tĩnh Ninh hoàn toàn không hề có ý trách cứ, ngược lại điều đó dường như đã đâm xuyên lớp màng mỏng trong cửa sổ tâm hồn của Đạm Đài Tĩnh Ninh. Trước ý nghĩ bảo thủ bị động của Sở U, cô bắt đầu to gan, nắm lấy chủ động.
Sở U ngượng ngùng cười, "Tôi đặt cô xuống xe."
Tất cả mọi người đều xuống xe. Trước mặt họ là một cái cổng tráng lệ cực kỳ lớn, lúc này cổng đang từ từ mở ra!
Theo sau đó, tất cả đèn bên trong đột nhiên bừng sáng!
Tất cả mọi người đều không lấy hành lý xuống. Đây là yêu cầu của Sở U. Hắn nói đợi chút nữa sẽ có người máy đến hỗ trợ xách đồ.
Vì vậy, mọi người không mang theo thứ gì đi thẳng vào trong.
Điện thoại di động của Sở U chợt vang lên tiếng của trí thông minh nhân tạo Đại Kiều, "Chủ nhân, các quý cô, nơi mọi người đang nhìn chính là khu ở, đã đến cổng chính, mọi người có thể vào trong."
"Đi thôi." Sở U nói, chủ động đi vào trước, những người phía sau cứ em nhìn chị chị nhìn em, trong ánh mắt đều là vẻ sửng sốt.
Tuy nhiên, chưa đi được mấy bước, Sở U cũng dừng lại, mọi người cũng dừng theo.
Bên trong đại sảnh vang lên tiếng bước chân rất nhỏ từ hai bên sảnh, sau đó mọi người đều nhìn thấy một người rõ ràng không phải con người nhưng nhìn rất giống người xuất hiện. Hai người mặc đồ hầu gái, thần thái trên khuôn mặc vẫn có điểm khác với con người.
Đúng vậy, đây chính là người máy có trí thông minh nhân tạo!
Dựa theo thẩm mỹ con người, hai cô hầu gái này có khuôn mặt ngọt ngào cùng một thân hình không có chỗ nào bắt bẻ được.
Từ di động lại vang lên tiếng của Đại Kiều: "Đây là hai người máy thông minh nhân tạo. Bên trái tên là Eve, bên phải tên là Eva. Các cô ấy nắm rõ mọi ngóc ngách ở đây. Các cô ấy tuyệt đối nghe theo các anh. Eve và Eva thông qua võng mạc đã nhận dạng hình dáng của mọi người. Các cô ấy đã biết mặt mọi người. Sau đây hai cô ấy sẽ tự giới thiệu với mọi người!" Nói đến đây, di động không phát ra tiếng nữa.
Hai người máy này cũng bắt đầu cử động. Hai người thực hiện lễ nghi rất chuẩn. Khi ngẩng đầu lên, ánh mắt chỉ nhìn mỗi Sở U. Hai người mở miệng nói, âm thanh cũng không khác con người mấy: "Sở U, ngài là chủ nhân của chúng tôi. Hoan nghênh chủ nhân trở về!"
Eve nở nụ cười: "Chủ nhân, tôi là Eve!"
Eva nở nụ cười: "Chủ nhân, tôi là Eva!" Nói xong, họ lại thực hiện lễ nghi rồi nói với những người phía sau Sở U: "Các vị khánh quý, rất vui được làm quen với mọi người. Chúng tôi sẽ phục vụ hết mình vì mọi người!"